Chương 59 : Demon Cuns
Thanh đá đang liên tục tỏa ra năng lượng màu đen. Không khí xung quanh đang vặn vẹo cực kì lớn, cảm giác như thanh đá đang tòa ra nhiệt độ khủng bố khiến không khí uốn lại.
-Xong rồi, mọi người đều cảm nhận kết giới phải không. Tiến hành theo kế hoạch.
Giọng Mandy vang lên, bà ta đang liên lạc với người ở bên kia thiết bị.
-Đã rõ.
Andy và Mandy vẫn giữ nguyên tư thế, cầm chặt thành đá.
-------------------------------------
Một lúc sau, Enrica từ phía của đi vào. Quần áo cô nàng đầy bụi bặm, thậm chí có một số vết cháy đen.
Enrica sắc mặt khó coi, liên tục vặn hỏi Mandy trong lo lắng.
-Mandy, ngươi có chắc kết giới hiệu quả không?
-Ta thăm dò một vòng xung quanh quán ăn, tiếng giao thủ, đồ đạc đổ vỡ quá nhiều. Mọi người như phát điên vậy, khung cảnh quá hỗn loạn.
-Không phải bọn họ chỉ đánh lén, á·m s·át theo kế hoạch hả?
Mandy lạnh nhạt.
-Ngoài chúng ta thì còn biết bao nhiêu người. Mặc dù kết giới không lớn, chỉ bao phủ một phần thị trấn, nhưng bên trong cũng có hơn ngàn người. Đâu chỉ có riêng chúng ta.
-Chúng ta thi hành theo kế hoạch, không gây b·ạo l·oạn, nhưng hơn ngàn người còn lại thì sao? Thiếu gì tên lợi dụng tình hình để kiếm chác.
-Chúng ta không thể di chuyển, nếu di chuyển thì kết giới sụp đổ ngay. Ngươi phải bảo vệ nơi này.
Enrica rút ra song kiếm, một thanh dài thì hơn một mét, thanh ngắn thì cỡ nửa mét. Miệng cô ta nhoẻn cười, nhích nhẹ ngón chân, thân thể của cô nàng phóng thẳng lên trên trần nhà.
------------------------------
Trong một gian phòng phía dưới sàn đấu giá.
Phòng 11 – 19.
Bên trong có hơn 20 người, tất cả 20 người có người to lớn, vạm vỡ, có người nhỏ con, ốm, nhưng tất cả đều bận thuần một màu đen quần áo, trên người bọn họ đều mang theo đầy binh khí, kể cả súng và đao, kiếm. Khả năng cao là cao thủ đã qua đào tạo.
Ngoài 20 người trên, còn có thêm 1 người khác. Người này đang ngồi trên ghế giữa phòng, là thủ lĩnh của đám trên. Một người đàn ông từ xa tiến lại gần người thủ lĩnh, giọng nói trầm, không cảm xúc vang lên.
-Ba hội khác cũng chuẩn bị xong thưa thủ lĩnh.
Người thủ lĩnh chợt mĩm cười.
-Ha, ha, ha. Bọn ngốc đó lên kế hoạch tạo ra kết giới để diệt chúng ta.
-Nhưng bọn chúng không ngờ là chúng ta nắm rõ kế hoạch của chúng như lòng bàn tay. Toàn là những tên hề nhảy nhót.
Người đàn ông liền tranh thủ nịnh bợ thủ lĩnh.
-Phải phải, thưa thủ lĩnh. Nhờ thủ lĩnh liên hệ với tổng bộ bên kia. Nên ngoài hội Demon Cuns của chúng ta, còn có thêm 3 hội khác giúp đỡ.
Người thủ lĩnh liền trầm mặc.
-Ta không tin tổng bộ. Ngươi hiểu chứ?
-Bọn họ tự xưng là quản lý tất cả các hội, nhưng cũng chỉ là các con rối của người khác thôi.
Người đàn ông tò mò hỏi về chân chính thủ lĩnh. Người thủ lĩnh liền thấp giọng.
-Đại thế giới, chân chính người đứng sau đến từ đại thế giới.
-Bọn họ tranh đấu chưa đã ở Đại thế giới, nên đem về Cựu giới của chúng ta mà đánh tiếp.
-Chúng ta phải tự lo cho bản thân, không nên ngu xuẩn làm đao của người khác.
-Ngươi theo ta hơn 50 năm rồi. Ngươi phải hiểu ta nói gì, đúng không?
Người đàn ông nhoẻn miệng cười.
-Kế hoạch dự phòng đã xong, cho dù thắng hay bại, chúng ta vẫn an toàn thoát thân.
Người đàn ông nói xong, liền đi ra khỏi phòng, gương mặt lạnh lùng bỗng dưng trở nên vui vẻ, cười nói với đám người xung quanh. Dường như trở thành một con người khác.
Người thủ lĩnh vẫn ngồi đó.
-Ta cảm nhận được sự bất thường.
------------------------------------------------
Enrica dùng một chân vắt vào xà ngang của trần nhà, cô chổng ngược người, từ từ đưa thân từ phía trần nhà xuống thấp, hướng về phía mặt đất.
-Xoẹt.
Một tiếng xé rách da thịt vang lên. Ngực của một người hiện lên một vết đỏ, máu phía trong ồ ạt chảy ra. Hắn ta bụm v·ết t·hương lại, dường như muốn kêu lên nhưng không rõ thành lời.
Enrica nắm chặt tóc hắn, để cho hắn không ngã xuống đất, tạo ra tiếng động, rồi cô nàng dần thả cả thân hình của hắn ta nhẹ nhàng.
Tiếp tục xử lý hơn mười tên. Enrica lắc đầu ngao ngán, tình hình hiện tại đã quá loạn. Cô cảm thấy cực kỳ nghi hoặc. Khi kết giới phong tỏa lại, thì người của VNM hoàn toàn có thể đứng ra, tạm thời điều khiển tình hình.
Nên nhớ, đây là căn cứ của VNM, ngoài cao tầng, quản lý, còn có nhiều binh lính và lính đánh thuê của VNM. Bọn họ có thể kiểm soát các vùng nằm trong kết giới một cách dễ dàng. Nhưng tất cả người của VNM hoàn toàn lặn mất tăm, không thấy bóng dàng khiến Enrica có cảm giác cực kỳ bất an trong lòng.
Enrica kéo hết tất cả đám người mà cô hạ gục vào một góc. Ở phía góc, chồng lên một núi người, hơn một chục thân thể.
-Phải chi g·iết được là khỏe, chỉ có thể dùng thuốc mê để hạ gục.
Enrica vừa lầm bầm chửi trong miệng, vừa kéo chân một tên về phía góc nhà. Cô nàng lấy từ bên túi ra hai bình hình trụ, bằng nhôm, phía trên có hình đầu lâu xương chéo. Lắc nhẹ hai bình, Enrica nhíu mày.
-Thuốc ngủ Napoleon còn có hơn một bình, khả năng không đủ rồi.
Enrica hướng phía Mandy.
-Mandy, còn thuốc ngủ không? Nhiều người xâm nhập quá, thuốc ngủ của ta sắp hết rồi.
Mandy mở mắt, gương mặt so với lúc nãy thì tái nhợt hơn vài phần.
-Trong túi của ta, còn chưa tới nửa bình. Ngươi xài tiết kiệm đi.
Enrica lắc đầu ngao ngán, bực bội trả lời.
-Cái gì mà chân ngôn, quỷ ngôn. Ta hiện tại không thể g·iết người, không thể c·ướp c·ủa nữa. Nếu thuốc mê hết thì ta phải làm sao?
Mandy liếc xéo.
-Quy tắc của chân ngôn, ta nói từ ban đầu rồi. Ta đâu bảo ngươi tham dự chuyện này.
-Hơn nữa, ngoài nhận được một đống thù lao, còn xử lý được tên Frances. Ngươi kiếm món hời rồi.
Mandy đánh ánh mắt về phía Frances đang hôn mê một góc.
…
Enrica tung người xuyên qua ba tên lính, hai tay của cô nàng nhanh chóng rút bên hông ra hai thanh gỗ, nhìn kỹ thì hai thanh phách gỗ, dùng trong học nhạc.
-Mẹ bà nó, nằm mơ cũng không ngờ, bà cô dùng nó để đánh lộn, thay vì đi thi nhạc cụ dân tộc.
Enrica tập trung năng lượng toàn thân, xoay mạnh người, cô lao thẳng về phía ba tên đàn ông. Cô di chuyển sát đất, liên tục xoay vòng tròn. Thực tế thì mọi chuyện xảy ra rất nhanh. Tay của cô cầm thanh gỗ, vừa di chuyển vòng tròn, vừa gõ mạnh vào ngay khớp xương mắt cá chân của cả ba tên.
-Bạch, bạch, bạch, bạch, bạch, bạch.
Khớp xương chân bị lệch đi, mắt cá chân của cả ba tên đều lõm vào, da thịt bị bung ra, thấy rõ một ít gân xen lẫn thịt, máu vương vãi đầy đất.
Cả ba đều đau đớn và ngã xuống đất. Nhưng chưa kịp hét lên, thì Enrica tận dụng thời cơ. Thân thể cô như không có xương, mặc dù di chuyển nhanh nhưng cô vặn người 180 độ theo hướng ngược lại một cách dễ dàng.
Cô xoay người lại, một tay nhấn xuống mặt đất để lấy đà phóng lên. Tay còn lại, cô vỗ thanh phách gỗ vào má của một tên. Quai hàm của hắn bị cô đánh lệch ra một bên, vài chiếc răng rơi ra ngoài. Quá đau đớn, hắn chỉ có thể rên lên khẽ và ngất xỉu.
-Ưm,….
Cả ba đều được Enrica đánh lệch quai hàm, rồi trói lại và nhét vải vảo miệng. Enrica thở hồng hộc, gương mặt đỏ lên, mồ hôi hễ nhại. Từ khi hết thuốc mê, cô chỉ có thể bay vào đánh giáp lá cà với bọn này. Vốn dĩ xuất thân là sát thủ, chuyên gia dùng binh bí g·iết người. Đánh lộn bằng tay, mà còn phải giữ lại tính mạng chẳng khác gì nhược điểm của cô cả.