Chương 52 : Vật Thứ Nhất.
Quang Huy có cảm giác lạnh cả người.
-Tom, sao ngươi chọn hình dạng “lạ” này vậy.
-Thì chúng ta giữ bí mật danh tính mà, Tom chọn cách an toàn nhất, đã đổi thì đổi luôn giới tính cho chắc ăn. Quá thông minh đúng không?
“con hàng này đa nhân cách, lúc trước còn chê ta làm lố với mặt nạ, nhìn nó bây giờ, còn lố hơn ta bội phần”
Quang Huy nhìn Tom, không Tomie, vừa đi vừa đánh hông qua lại, Quang Huy bội phục vạn phần, làm như con buôn có sẵn năng khiếu diễn kỹ vậy, chớp mắt một cái là nhập vai.
-Thương cho cái ghế, không biết nó đỡ nổi cặp mông của Tom không.
Trong đại sảnh, hàng ghế bắt đầu kín người ngồi. Xung quanh căn phòng, sát vách tường cũng thắp đầy nến, các cây nến to nhỏ có đủ cả, Quang Huy nhẩm chắc cũng cả vài trăm cây.
-Nơi này, rất cao cấp nha.
Quang Huy vừa đánh giá, vừa trầm trồ.
-Hắc hắc, lần đầu Tom đến cũng cảm giác giống như Huy Huy.
Tom cười nói, dẫn Quang Huy theo đường thẳng, men theo đại sảnh đằng đi vào, hướng phía hàng ghế thứ ba mà tiến đến.
Từ phía sau, một người đàn ông trung niên, gương mặt mĩm cười nhìn khắp khán phòng. rồi tiến lại gần bục ở giữa sân khấu. Người đàn ông chỉnh micro cho âm thanh lớn lên, rồi giới thiệu tư liệu của các món đồ đấu giá.
-Xin chào toàn thể quý vị, tôi là Adam, phó quản lý của căn cứ số 2-89 VNM.
-Buổi đấu giá quý 1 của năm 810, cũng là buổi đấu giá lần thứ 16 187 của VNM.
-Rất hân hạnh được chào đón quý khách tới đây tham dự.
-Toàn bộ tư liệu về tất cả các vật phẩm đã được gửi đến thiết bị của quý khách.
-Sau đây buổi đấu giá bắt đầu.
Bên cạnh cùa người đàn ông có hai người máy, đều bận trang phục màu đen có viền những đường màu bạc, trong tay đang bưng một một cái mâm bạc, bên trong là tấm huy chương hình oval, mất một góc, to bằng bàn tay, màu vàng.
-Tấm huy chương ghi lại tâm pháp của Catherine Labouré, là một thần tu, phía mặt phải là 12 ngôi sao, một trái tim đội vương miệng và 1 trái tim bị thanh kiếm đâm xuyên, mặt còn lại có khắc tâm pháp. Có khuyết một góc nhỏ.
-Giá khởi điểm là 30 tỷ Uv, mỗi lần tăng ít nhất 500 triệu Uv.
Người chủ trì vừa dứt lời.
-A! Quý khách số 4 ra giá 45 tỷ!
-Còn có ai giá cao hơn không! Có hay không giá cao hơn!
Người chủ trì lớn tiếng kêu, không ngừng kích động người mua, tạo ra bầu không khí vô cùng gấp gáp, bộ dạng vô cùng kịch tính.
Quang Huy hỏi thầm Tom về thần tu. Mập mạp ngồi bên cạnh hắn, đưa đầu tới nhỏ giọng nói.
-Võ tu, kỵ sĩ, ma pháp xem như là chung một loại, lợi dụng năng lượng bên ngoài. Khế ước sư xem như là loại thứ hai, đại khái là giao dịch, tương tự câu “bán linh hồn cho quỷ dữ để đổi lấy lực lượng”. Loại thứ ba là liên hệ với thế giới khác, có thần linh, tổ tiên. Thần tu là loại 3
-Nhưng loại 3 thì hiếm khi xuất hiện trong lịch sử, hơn nữa, chúng có lịch sử hơn 10 000 năm trước, cách quá xa thời đại chúng ta, không ai xác nhận loại 3 cả, chúng là truyền thuyết, nói cách khác là xạo.
Quang Huy gật đầu, tỏ ra vẻ hiểu
-Giữa buổi đấu giá về cuối mới xuất hiện võ kỹ - Tom nói.
Trên bàn tròn, tấm huy chương còn dính một ít bùn đất, không biết là do vừa mới đào từ lòng đất lên hay là do phòng đấu giá cố ý làm, tạo thêm vẻ huyền bí.
Phía dưới khán đài có không ít người đang đấu giá. Cứ như vậy, chỉ vài phút, giá tiền của mặt chương bị đẩy lên 88 tỷ 500 triệu.
Nghe được giá tiền, Quang Huy cũng giật thót cả tim, cái này đã tương đương với toàn bộ gia sản của cậu rồi. Quang Huy khá lo lắng, huy chương 30 tỷ Uv mà bị đẩy lên hơn 88 tỷ, cậu sợ hơn trăm tỷ thì không đủ mua bí tịch.
Quang Huy tranh thủ nhìn xung quanh khách mời lúc chưa đấu giá võ kỹ. Gần như toàn bộ khách mời buổi đấu giá đều giống Quang Huy, mặc đồ đen, gương mặt bình thường, không có gì lạ lùng. Quang Huy âm thầm trừ tên Tom ra. Tom ăn bận chắc thuộc top 10 người nổi nhất buổi đấu giá.
Nhưng cũng có ngoại lệ. Trong khán phòng có một quảng trường hình quạt khá to, tổng cộng có gần 300 khách nhân, có 4 người không dùng con rối để tham gia, mà tự thân đến tham gia, hoàn toàn không che giấu.
Một nam tử chừng 20 tuổi tóc màu đỏ, bận trang phục như tu sĩ màu trắng viền những họa tiết hoàng kim.
Một người khác, là trung niên nữ nhân, người rất thấp, gầy còm, đầy suy yếu. Người phụ nữ mặc đồ bộ váy màu tím, trông có vẻ khá rộng.
Người thứ ba, là người nổi bật nhất, thu hút sự chú ý của gần như toàn bộ khách mời tham dự. Hoặc là nói là một đôi, nàng và một thanh niên.
Thanh niên khá đứng tuổi, khoảng 30, ăn mặc lôi thôi, tựa hồ có hộ vệ xung quanh. Sắc mặt của anh ta khá hờ hững, chỉ có khi nhìn về hướng cô gái đi cùng, trên mặt mới hiện lên nụ cười đầy ôn nhu.
Nữ tử mặc vào một thân váy đen bó sát người, ngắn trên đầu gối, phía trên khoét khá nhiều, lộ sạch những thứ cần khoe, tôn vinh lên cơ thể hình chữ S đẫy đà của cô nàng.
Mũi dọc dừa rất cao, hai mắt to tròn đáng yêu, đầy lóng lánh, phảng phất như chứa cả hồ nước mùa thu bên trong, có cảm giác rằng miệng cô luôn nhoẻn cưởi. Tóc dài chấm eo, xõa vai, mềm mại đen bóng, ẩn ẩn có chút phản quang.
Mỗi lần cô nàng cuối người, dường như cặp ngực chực trào ra khỏi miếng vải mỏng tang của chiếc váy, còn phía sau thì căng tràn, khó khăn lắm mảnh vấy mới che khuất được bờ mông. Mỗi lần cô gái di chuyển, cứ tưởng chừng chiếc váy sẽ bục chỉ vì nó gánh vác nhiều thứ quá nặng nề.
Chỉ cần cô nhấc chân hơi cao một chút, thì xuân quang sẽ lộ ra sạch.
Quang Huy nhìn đi nhìn lại khuôn mặt của cô gái. Quang Huy khá chắc là đã từng nhìn thấy cô nàng, nhưng hoàn toàn không nhớ rõ.
-Cô gái này chắc là nữ hoàng quảng cáo nếu như sống ở thế giới kiếp trước của Quang Huy.
Trong lòng Quang Huy thầm khen nhan sắc hơn người của cô nàng.
Đánh giá cô gái này liền biết là người có lai lịch, xinh đẹp như vậy, còn dám tự thân tham dự buổi đấu giá, chỉ có người đối với thực lực bản thân cực kỳ tự tin hoặc gia cảnh đáng gờm mới dám làm.
-Người đó tên Enrica.
Tom thấy Quang Huy đang chú ý tới cô gái, liền xích lại gần bên, nhỏ giọng giới thiệu.
-Cô gái này có tiếng ở khu Kazuna đó!
Gương mặt Quang Huy hiện lên vẻ hiếu kỳ. Quang Huy cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ là hóng hớt chút chuyện để g·iết thời gian, dù sao còn khá lâu mới đấu giá đến vũ kỹ.
Tom cười cười, nhìn Quang Huy với vẻ mặt “ta đây biết tất cả nha”
-Enrica đến khu Kazuna vài ngày trước, nghe nói là theo một cái đội ngũ từ phía Bắc Scarborough Fair tới.
-Cô nàng gia nhập thương đội giữa đường, lúc đó đang ở vùng 1 hoang dã. Huy Huy hiểu một thân một mình mà dám đi vùng 1 hoang dã thì bản thân cô nàng lợi hại đến nhường nào.
-Đúng là không đơn giản – Quang Huy gật đầu.
Tom tiếp tục buôn chuyện
-Hơn nữa, nhan sắc của cô này quá nghịch thiên, và cô nàng biết lợi thế của bản thân, nên thường xuyên hái hoa ngắt cỏ, không ít thanh niên tuấn tú, nhà giàu, bối cảnh lớn đều bị nàng câu dẫn.