Chương 105 : Gặp Mặt.
-Ta nghe lén được đó, nhớ nghe xong là quên nha!
-Cần có người đứng ra nhận trách nhiệm cho vụ t·ai n·ạn, ta nghe nói “the Savior” là người được lựa chọn. Do hắn ta không có hậu trường, lại quá bí ẩn nên đám cao tầng xấu xa đó chọn “the Savior” làm con tốt thí. Quá đáng thật!
-Chưa đâu, chuyện còn ly kỳ hơn nữa. Mấy cảnh đánh đấm trên truyền hình quá chấn động, kèm theo hình ảnh anh hùng “the Savior” trong lòng người dân quá lớn, nên bọn họ dẹp cái phương án này. Không nhờ truyền hình trực tiếp thì “the Savior” đã bị bọn xấu xa, mất nhân tính kia đổ hết trách nhiệm lên đầu rồi.
-Ta mà là hắn, ta núp lùm, rồi trốn mất đời nào. Cứu vật vật trả ơn, cứu người người trả oán. Khoan, nếu vậy thì ta cùng c·hết rồi! à, à, à, phải cứu chứ. Cứu người dân đáng thương như ta!
-Mà tóm lại, đám chính trị gia muốn lấy “the Savior” làm dê thế tội nhưng không thành.
Quang Huy ngẫm nghĩ trong lòng, đúng là “the Savior” không có hậu trường, lại là người bí ẩn, không biết chính hay tà. Bây giờ, hắn cứu giúp, nhưng tương lai, hắn lại hại người thì sao? Bản thân hắn còn mang quang hoàn của anh hùng, nếu hắn lợi dụng để gây rối, g·iết người thì sao? Chính phủ hoàn toàn không chấp nhận những nhân tố không ổn định, không nằm trong sự quản lý, có thể ảnh hưởng đến quốc gia tồn tại. Bọn họ bắt buộc phải hủy diệt hình tượng anh hùng “the Savior”. Đổ tội là bước đầu tiên, nhưng không hiệu quả vì người dân không phải kẻ ngốc. Huống chi, việc đổ tội này có thể dẫn tới b·ạo l·oạn, gây ra bởi những người được cứu trong căn cứ và dân chúng hâm mộ “the Savior”.
-Ai cũng biết “the Savior” không liên quan, nhưng một số người không nghĩ vậy, bọn họ cho rằng “the Savior” gây ra tràng t·ai n·ạn này, bắt hắn chịu trách nhiệm.
-Bọn chúng đang âm thầm truy bắt “the Savior” đó. Thương “the Savior” quá!
Tom khẽ giọng, cố hạ âm lượng đến mức thấp nhất.
-Ta vô tình nghe hai tên lính trò chuyện đó. Bọn chúng gọi “mời lên để giải trình vụ việc” nhưng thực ra là cái cớ đó. Ta nghe hai tên đó nói sẽ xếp “the Savior” vào Hắc Bảng.
Quang Huy trầm ngâm một hồi, tình hình bây giờ quá kỳ cục, khiến cậu cảm thấy bất ngờ. Cậu cố gắng hết sức để giải cứu mọi người nhưng giờ lại bị đám cao tầng ăn không ngồi rồi, suốt ngày lo lắng quyền lực bị đoạt, xếp vào danh sách Hắc Bảng. Quang Huy hỏi Tom.
-Hắc bảng có The Mask hả?
Tom gật đầu trả lời.
-Đúng rồi! Hắc bảng dành cho những người bị chính phủ truy nã đó! Những người cùng hung cực ác mới lên Bảng này. Hạng càng cao thì tội ác càng nhiều.
-Ta bất bình thay cho “the Savior”
Quang Huy không biểu lộ cảm xúc gì, cứ bình tĩnh.
-Hắc Bảng là chính phủ lập ra, người ta muốn thay đổi thì ai có quyền ngăn cản! Huống chi! “the Savior” chắc gì đã quan tâm cái Bảng trên.
Tom nghĩ ngợi một lúc rồi sáng mắt lên.
-Đúng rồi ha! “the Savior” toàn năng, vĩ đại, nào để ý dăm ba cái bảng thường này.
-Chính phủ dám truy đuổi hắn à, không s·ợ c·hết chìm trong nước miếng của dân chúng sao. Rồi một đám “mưa” “sương” bá đạo nữa, người nào không s·ợ c·hết thì cứ đi.
[TING TONG! TING TONG]
Bỗng nhiên tiếng chuông thông báo vang to lên, tiếng loa vang vọng, bao trùm cả khu tạm trú.
[Thông báo! Mọi người xin hãy kiểm tra thông tin được gửi tới hộp thư cá nhân! Và làm theo hướng dẫn trong thư!]
[Thông báo! Mọi người xin hãy kiểm tra thông tin được gửi tới hộp thư cá nhân! Và làm theo hướng dẫn trong thư!]
[Thông báo! Mọi người xin hãy kiểm tra thông tin được gửi tới hộp thư cá nhân! Và làm theo hướng dẫn trong thư! Xin lưu ý! Nhớ chú ý đến thời gian!]
[Xin lưu ý! Nhớ chú ý đến thời gian! Xin lưu ý! Nhớ chú ý đến thời gian!]
[Thông báo thứ hai! Trong 24 giờ tới, Khu lưu trú tạm thời sẽ được dỡ bỏ! Xin lưu ý! Trong 24 giờ tới, Khu lưu trú tạm thời sẽ được dỡ bỏ hoàn toàn! Mọi người chuẩn bị để rồi khỏi!]
[Thông báo! ……]
Quang Huy nhìn Tom, Tom nhìn lại Quang Huy, hai cặp mắt nhìn nhau. Cả hai không hẹn mà cười lên, mặt đầy rạng rỡ. Bọn họ cuối cùng cũng rời khỏi nơi quỷ quái này rồi, kem O’cnor, kẹo Yupp, bánh bông lan, sữa VNM, buffet The silver Plate,… đang chờ đợi cả hai.
Quang Huy mở hộp thư cá nhân của bản thân, cậu nhìn bên góc phải của màn hình, thấy một phong thư từ chính phủ. Người dân Unolve sẽ được làm căn cước công dân khi đủ tuổi, kèm theo đó là một hộp thư điện tử của riêng người đó, để chính phủ gửi các thông báo khi cần, như làm giấy tờ, đi họp, thông báo t·hiên t·ai,…
[Từ: Trường học “Trạm Phía Nam”.
Chào các bạn học sinh, chúng tôi đến từ trường “Trạm Phía Nam”.
Các bạn có 2 giờ để chuẩn bị hành lý. Xin hãy có mặt tại phía Bắc của căn cứ, khu vực số 3 trước 15 giờ 30 phút. Chúng ta sẽ khởi hành quay về căn cứ “Trạm Phía Nam”.
Lưu ý: đây là chuyến xe duy nhất của nhà trường. Nếu trễ hơn 15 giờ 30, xin hãy tìm phương tiện khác để di chuyển. Trường không chịu trách nhiệm.
Chân thành cám ơn.
Trường “Trạm Phía Nam”]
Quang Huy sau khi đọc xong thông báo từ trường thì quay sang tìm Tom, cậu không thấy thân hình của Tom. Nhìn về phía xa, Quang Huy thấy Tom đã khuất sau lều vải quân sự.
“Con hàng này vừa nghe rời khỏi căn cứ là như được buff tốc độ. Nhanh dữ!” – Quang Huy vừa thốt ra câu nói thì thân ảnh của cậu cũng biến mất theo, tạo ra một tàn ảnh trong không khí.
“Ta cũng thế nha, buff 1000% tốc độ, nhanh lên nha, sắp về nhà rồi! hi hi hi!”
.
.
.
-Lucas! Lucas! Lucas! Phía này nè! - Quang Huy vẫy tay liên hồi, miệng liên tục la to.
Quang Huy vừa bước vào khu vực số 3 thì phát hiện ra ngay Lucas, tên nhóc này đúng là nổi bật, nét đẹp át cả một rừng người. Đứng giữa hàng trăm người, nhưng Quang Huy dễ dàng phát hiện ra tên này. Vui mừng vì ở nơi xa lạ mà gặp được bạn bè thân quen, Quang Huy kéo tay Tom chạy lại.
-Lucas! Sao ngươi lại ở nơi này? Tên mập này là Tom. Tom, đây là Lucas.
Lucas gật đầu chào Tom. Tom mĩm cười rạng rỡ, tay bắt mặt mừng Lucas. Không biết Tom mừng vì quen bạn mới, hay có thêm một khách hàng tiềm năng. Lucas sau khi chào Tom, thì mĩm cười với Quang Huy.
-Đi tham quan nha! Khá là xui, nhưng trong cái xui có cái hên, trốn được vào căn cứ lớn ở phía ngoài. Thiếu chút nữa là thành thức ăn cho đám “hắc vật”.
Lucas xanh mặt khi nhớ lại, tay đặt lên trên ngực để giữ bình tĩnh. Tom liền xen ngay vào, bộ dạng như thể thân với Lucas hơn cả Quang Huy.
-Ta dẫn Huy Huy đi dự đấu giá hội, đang ăn thì đùng một phát, b·ất t·ỉnh. Khi thức dậy thì q·uân đ·ội đến cứu, không hiểu mô tê gì, mơ mơ hồ hồ mà được cứu đến nơi này.
Lucas trợn tròn mắt, mặt tràn đầy vẻ kinh ngac. Chuyện của Quang Huy và Tom quá khó tin, quá ly kỳ. Cả hai đều b·ất t·ỉnh vài ngày trong khu đổ nát. Trong lúc “hắc vật” điên cuồng truy quét khắp nơi nhưng vẫn sống một cách thần kỳ, bộ dạng không chút thương thế, nhìn sơ thì còn mập ra nữa, đâu giống người vừa trãi qua tấn bi kịch.
Lucas nhìn trước ngó sau một hồi, rồi kéo Tom và Quang Huy vào một góc khuất, nằm giữa 2 tòa nhà. Lucas liên tục ngó đông ngó tây, mắt lấm lét quan sát xung quanh, vẻ mặt thần thần bí bí, đầy vẻ khả nghi. Khi xác định không có ai ở gần, Lucas nhỏ giọng.