Chương 102 : Sương 4 màu.
Thời gian trôi qua từng chút một, Quang Huy liên tục di chuyển giữa các loại nguyên đang chất thành đống. Mọi người chỉ thấy đạo tàn ảnh bay lượn khắp phòng.
Quang Huy cuối cùng cũng dừng lại, phía trước cậu là là 12 cái vại, chứa 4 loại dung dịch, mỗi vại cao hơn nửa người, ngang 1m. Dung dịch bên trong có màu tím, cam, xanh lá pha bạc, màu hồng.
-Chế thành dạng bột quá mất thời gian, ta đổi chúng sang dạng lỏng.
Quang Huy nói với cả ba người.
-Được rồi, ta cần người đi theo để bảo vệ đám dược tề này.
Tiếp đó, cậu quay mặt hướng về phía Andy và Tery rồi nói.
-Hai ngươi ở lại. Enrica theo ta.
Andy quá yếu, sức chiến đấu là con số 0 tròn trĩnh, mang Andy theo, loại cảm giác bó tay bó chân đó, khiến Quang Huy cực kỳ không thích. Tery thì cũng như Andy, một chín một mười, giao dược tề cho hai tên này, Quang Huy không hề yên tâm. Có khi hai tên không bảo vệ được dược tề, mà Quang Huy còn phải tốn công sức bảo vệ ngược lại chúng.
Andy xịu mặt xuống, dáng vẻ bị đả kích nặng nề. Miệng lầm bầm, bóng dáng khuất sau bức tường. Tery lớn tiếng.
-Ta giúp ích được mà, ta có thể ngụy trang.
Quang Huy lắc đầu, bỗng dưng, Quang Huy và Enrica, cùng với 12 vại chất lỏng biến mất.
-Tên c·hết tiệt !!! aaaaaaa …
Màn biến mất của Quang Huy, Enrica và 12 vại chất lỏng như ma thuật, nhưng có lẽ biểu diễn b·ạo l·ực nam nhân và cơn mưa mỹ lệ lúc ban đầu quá chấn nh·iếp lòng người, nên hình ảnh phát sóng trực tiếp khi Quang Huy biến mất chỉ thu được vài cái gật đầu.
Sự chú ý của mỗi người đều ở trên 12 vại hóa chất, đây rốt cuộc là cái gì?
…
Quang Huy và Enrica dừng lại ở một đỉnh núi phía ngoài căn cứ, nhìn về phía xa hơn hai trăm mét là lỗ hổng to lớn, cao hơn 100m của kết giới thứ hai. Đây là nơi “hắc vật” từ ngoài căn cứ chui vào. Quang Huy dặn dò Enrica bảo vệ kỹ đám dược tề, Quang Huy lập tức biến mất.
Rất nhanh, Quang Huy liên tục xuất hiện rồi biến mất, thời gian biến mất chưa được 2 giây, mỗi lần biến mất đi là một lọ chất lỏng cũng biến mất theo, chừng hơn 30 giây là 12 vại chất lỏng đều biến mất.
-Chúng ta về căn cứ, lần này là “4 cơn sương mù” không phải “bốn cơn mưa”
12 vại dung dịch, được đổ khắp 12 phương như 12 số trên đồng hồ, xung quanh căn cứ. Dung dịch vừa chạm xuống đất thì lan ra xung quanh, trong khoảnh khắc, khói bốc lên mù mịt. Từ 12 phương hướng khác nhau, bốc lên 12 đám khói với 4 màu sắc xen kẽ, màu cam, màu tím, màu xanh lá ánh bạc và màu hồng.
Khi mà khói bốc lên, camera quan sát của căn cứ lớn lập tức phát ra cảnh báo. Thu hình được truyền thẳng đến tổng bộ, nhưng cũng có một số người lén livestream khung cảnh ngoài kết giới.
Vị trí của đám khói nằm ngoài kết giới cách tòa nhà căn cứ chỉ hơn hai trăm mét, từ khoảng cách này thì nhìn khá rõ. Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm về phía đám khói. Nhưng điều làm mọi người thất vọng là đám sương mù 4 màu này hoàn toàn vô hiệu đối với “hắc vật” bọn chúng vẫn rú lên từng tiếng, đầy khỏe mạnh. Sương mù vẫn lan ra xung quanh, bao phủ toàn bộ xung quanh căn cứ, che phủ cả một vùng rộng hơn 200m.
Một điều kỳ lạ xảy ra, khi đám sương này lan rộng, bọn chúng sẽ chạm vào nhau. Trong phút chốc, cả 12 đám sương tạo thành một vòng tròn, vây quanh căn cứ. Khi cả 12 đám sương chạm vào nhau, chúng dần dung hợp.
-Tí tách, tí tách,…
-Rầm! Rầm!
Không có ai có thể hình dung sự rực rỡ của giờ phút này!
Ngọn lửa màu tím điên cuồng lan rộng phía dưới mặt đất, trong khoảnh khắc, toàn bộ đất đai quanh căn cứ thành một bãi luyện ngục, Những đóa hoa lửa màu tím lan tràn từ dưới chân “hắc vật” lên trên người chúng nó, chẳng mấy chốc, bọn chúng bị nhận chìm trong biển lửa, tiếng kêu thê lương vang vọng một góc trời, đập vào tai người phía trong căn cứ lớn. Nhưng mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu.
Những “hắc vật” biết bay bắt đầu chao đảo trên không trung, chúng rít lên điên cuồng, phía ngoài da của bọn chúng bị lột ra một lớp, liên tục sủi bọt, b·ốc k·hói. Những giọt nước màu cam lơ lửng trong không khí đang rớt xuống người đám hắc vật này, da chúng bị tách ra từng mảng, rớt xuống, thịt phía đong bị nám đen co lại. Thứ nước màu cam liên tục ăn mòn sâu vào bên trong. Chỉ qua vài phút, bọn chúng chỉ còn lại từng khối thịt tách rời.
Nhưng điều khủng kh·iếp là bọn chúng lại bất động. Ban đầu, bọn chúng chỉ hành động chậm chạp, nhưng khi màn sương hồng bao phủ kín không gian, bọn chúng dần không thể cử động, thân người bọn chúng dường như không còn nghe chỉ huy. Bọn chúng đứng im, mặc cho nước cam dội đi từng mảng thịt, tẩy rửa từng khối xương cốt, mặc cho ngọn lửa thiêu cháy âm ỉ, từ ngoài da thịt vào trong.
Chỗ khác thường lại là màn sương 4 màu này lại không bị gió thổi đi, chúng cứ tụ lại thành một vòng tròn quanh căn cứ. Loại lửa màu tím này cứ yên lặng thiêu đốt, cùng với cơn mưa cam yên lặng rơi xuống. Nhưng chính trong sự yên tĩnh này, lại là tiếng kêu thảm chói tai đầy thê lương của đám “hắc vật” khiến cho mọi người dựng tóc gáy, chỉ mất vài phút là cả một vùng chỉ còn lại từng khối thịt rời rạc và một đám bùn màu đen.
Toàn thể “hắc vật” quanh căn cứ loạn lên, dẫm đạp lên nhau mà di chuyển, nhưng đáng sợ là đám khói hồng đang níu kéo bọn chúng lại, thân ảnh của bọn chúng giảm dân tốc độ rồi dừng lại như bị định thân. Ngọn lửa màu tím lại từ dưới chân bọn chúng chạy lên, bao phủ khắp thân thể. Bọn chúng chỉ đứng yên một chổ mà gào thét trong tuyệt vọng, chứng kiến bản thân bất lực, chứng kiến bản thân dần c·hết đi, chứng kiến được tay chân, thân người dần thành than cốc. Một số khác lại như rơi vào lò cực hình, chúng hứng chịu cơn mưa cam, lấy đi từng chút da thịt của bọn chúng, ngay cả khi thân thể hòa tan gần như toàn bộ thì chúng vẫn đang sống mà chứng kiến.
Mọi người đều bị dọa kh·iếp vía. Quá độc ác, quá tàn nhẫn, quá biến thái là từ hiện ra trong suy nghĩ của mọi người!
Việc g·iết c·hết “hắc vật” là điều mọi người ủng hộ, nhưng h·ành h·ạ tới c·hết thì khiến mọi người đều ớn lạnh. “Hắc vật” vẫn sống để chứng kiến toàn bộ cơ thể bọn chúng bị tan ra thành dịch, đốt cháy thành than thì là điều vượt qua tưởng tượng của mọi người.
Nếu “bốn cơn mưa” gây ra cảm giác mỹ lệ nhưng sát thương khủng bố, thì “bốn màn sương” khiến cho mọi người cảm thấy quỷ dị, tàn nhẫn, vô cùng biến thái. Nhiều người còn có suy nghĩ rằng tâm lý của Quang Huy như thế nào mới chế ra loại độc biến thái như thế.
Thật ra thì Quang Huy cũng bị dọa kh·iếp vía. Dùng ám khí để ném thì quá lâu, nên Quang Huy thay đổi tính chất của nó, tạo nó thành màn sương, nhưng không ngờ, đây mới là phương pháp sử dụng hiệu quả nhất. Để cho nó ổn định, không bị gió thổi bay thì Quang Huy cho thêm “lưu luyến” vào. Cả bốn thứ hợp lại, tạo ra một siêu c·hất đ·ộc thì đến chính Quang Huy cũng không lường trước được.
Cả khán già Unolve đều vì màn sương 4 màu đang yên lặng bao phủ một vùng rộng lớn trên mặt đất này mà yên lặng, mọi người đang xem trước màn hình đều sởn da gà.
Nhiều người từ căn cứ lớn ùa ra bên ngoài, sau khi chứng kiến cảnh tượng tàn nhẫn thì toàn thân họ đều run cầm cập. Bọn họ nhìn vào kết giới, đang ngăn màn sương 4 màu lại. Cả kết giới đều vặn vẹo liên tục, một số nơi lủng đầy lỗ, không khí thì vặn thành một đoàn vì nhiệt độ cao. Nếu như lúc đầu, bọn họ cầu cho kết giới mau sụp đổ, tiêu tan thì ngay lúc này, bọn họ cầu cho kết giới đừng bị gì, đừng tan biến.
“Hắc vật” vừa rồi hãy còn hung hãn vô bì, lúc này tiếng kêu thảm cũng bắt đầu từ từ giảm xuống, cả một vùng hoàn toàn không còn nhìn thấy bóng dáng của bọn chúng. Nhưng màn sương vẫn cứ bao phủ, lửa vẫn cháy, mưa vẫn rơi, khói hồng vẫn bay bồng bềnh bên trong.
…
Ngay từ khi Quang Huy dùng bột sắt để t·ấn c·ông, trong lúc mọi khán giả đều bị chấn kinh trước các “cơn mưa đủ màu” thì có người ý thức được giá trị của các “cơn mưa” này. Bốn “cơn mưa” đều được các nhà khoa học ghi chép lại vô cùng tỉ mỉ hình dáng, màu sắc, công dụng, hiệu ứng. Gần như mọi công ty trong lĩnh vực hóa học, sinh học đều lập tức ra lệnh nghiên cứu về “bốn cơn mưa” của “the Savior”. Các chất trong bột sắt của Quang Huy đều có giá trị cực kỳ lớn về mặt quân sự lẫn dân sự, phạm vi ứng dụng quá rộng. Chưa kể, nó quá là cường đại, các cao tầng đều muốn nắm giữ nó, phá giải nó để vừa sử dụng và vừa phòng ngừa. Không ai muốn căn cứ hoang dã của bọn họ bị Hắc Hội cho vài “cơn mưa” cả.
Nhưng điều làm người ta nhụt chí là, bọn họ chỉ nhìn thấy uy lực của thành phẩm từ màn hình, thậm chí ngay cả thành phẩm có hình dạng như thế nào thì bọn họ cũng không biết. Do đó hoàn toàn vô phương tạo ra “cơn mưa” không hề biết nguyên liệu, không hề biết liều lượng, không hề biết quá trình chế tạo thì sao làm ra các “cơn mưa”.
Nhưng khi đoạn video về việc Quang Huy mua hàng ở thành thị xuất hiện, thì mọi người đổ xô về các cừa hàng này, hỏi thăm về thứ mà Quang Huy mua. Một danh sách gần 100 loại nguyên vật liệu xuất hiện, nhưng ngay khi có nguyên liệu thì bọn họ cũng phối chế không ra “bốn cơn mưa” khủng bố này, đừng bàn đến việc tái hiện lại “4 màn sương”.
Rốt cuộc có bao nhiêu công ty đổ tiền vào để nghiên cứu “bốn cơn mưa” thì không ai thống kê được. Những năm sau này, khi trường phái chiến đấu mới, kết hợp với dược tề phát triển mạnh mẽ, nhiều hóa chất uy lực kinh khủng đã được tạo ra. Nhưng “bốn cơn mưa” vẫn giữ vị trí không thể thay thế, một phần vì là nó là chất được sáng tạo bởi người khai phá trường phái chiến đấu mới, một phần vì uy lực độc đáo, không tầm thường của nó. Còn “4 màn sương” thì vẫn là một dấu chấm hỏi to tướng, không có lời giải, được coi như là nan đề của các nhà hóa học, dược tề học.
-------------------------------------
P/s: nhà mình mới có điện, nên lên chương hơi trễ, mong mấy bạn thông cảm.
Chính thức xong việc ở VNM 2 - 89, Quang Huy mua vé sang nơi khác quậy tiếp! Mong các bạn đón xem~~!