Chương 6: Xích Diệm Kim Lang.
Bởi vì tông môn có thiết kế cho đệ tử thủ đoạn đặc biệt, chỉ cần gặp phải nguy hiểm liền phát ra tín hiệu để Vương trưởng lão có thể kịp thời chạy tới hỗ trợ, không để bọn hắn phải chịu nguy hiểm đến tính mạng.
Tông môn vững chắc không phải do một vài quyển công pháp hay do người cầm lái có tu vi tuyệt thế vô song, bởi vì quá khứ Niêm Hoa Tông xuất hiện Đại Tông Sư ai dám nói hắn tu vi không cao?
Nhưng là theo hắn ngã xuống cả tông môn cũng là tụt dốc không phanh, hơn một ngàn người cũng không tìm ra ai có tư chất đột phá Đại Tông Sư, hy vọng hưng thịnh trở lại khó càng thêm khó.
Tu luyện đến bước này, sống qua mấy chục năm tuế nguyệt Vương trưởng lão biết rằng Niêm Hoa Đại Tông Sư tư chất không cao, chỉ có Lục cấp. Nhưng hắn vẫn y nguyên vấn đỉnh Đại Tông Sư cảnh giới, dẫn dắt Niêm Hoa Tông đi đến độ cao chưa từng có.
Bởi vì sao? Chính là vì Niêm Hoa có được vô thượng nghị lực cùng ý chí, hắn không ngừng mài dũa bản thân, đẩy bản thân đến tuyệt cảnh sau đó g·iết ngược trở về.
Từ góc độ nào đó mà nói Niêm Hoa chính là một tên phế vật nghịch thiên mà đi, chứng minh cho thiên hạ thấy được sự cố gắng, nỗ lực của hắn. Nhưng hắn có cường đại cũng chỉ là nhất thời, sau khi ngã xuống không phải Niêm Hoa Tông cũng như bánh xe lăn dốc hay sao?
Chính như vậy căn cốt của tông môn không phải ở công pháp, cũng không phải ở tu vi người cầm lái, mà chính là đệ tử!
Chỉ có đệ tử hùng mạnh thì tông môn mới hùng mạnh.
Chỉ có đệ tử cố gắng thì tông môn mới huy hoàng.
…
Diệp Phong lúc này cũng là tiến vào trong Đề Thiên Cốc, cả người giống như cái cảm tử quân một đường tiến đến.
Nói đùa cái gì? Hắn có Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể hắn còn sợ cái lông?
Grừ…grừ.
Lập tức ở sau lưng của hắn xuất hiện một luồng hơi lạnh phả xuống, thi thoảng còn thấy từng giọt nước miếng trút xuống đôi vai gầy của Diệp Phong giống như mưa phùn đồng dạng.
“A! Yêu thú đại ca, ngươi là thèm thân thể ta sao? Tới tới, mời ngươi xuống tay.”
Diệp Phong lúc này hai mắt không hề có chút sợ hãi, hắn quay đầu đối với con yêu thú phía đằng sau cười hắc hắc một tiếng.
Chỉ thấy trước mặt của hắn lúc này xuất hiện một con sói cao chừng hai mét, còn cao hơn hắn vài cái đầu, bốn chân vô cùng lực lưỡng, bộ lông màu đỏ rực giống như dung nham đồng dạng.
Nhất giai yêu thú Xích Diệm Kim Lang!
Xích Diệm Kim Lang cũng là một mặt mộng bức nhìn về phía của con mồi, hai mắt tràn đầy hoang mang cùng nghi hoặc.
Ai nói cho ta biết đây rốt cuộc m* nó là tiết thấu gì?
Từ bao giờ võ giả nhân loại lại xuất hiện kẻ không s·ợ c·hết?
Không phải tên điên thì chính là cao thủ ẩn thân.
Điều này cũng khiến cho Xích Diệm Kim Lang hai mắt bên trong xuất hiện một chút ngưng trọng, khẽ híp con ngươi nhìn về phía của Diệp Phong hòng đánh giá hắn lần nữa.
Tên thiếu niên trước mặt của nó lúc này cao chừng 1m75, toàn thân bạch y tung bay, khuôn mặt ngoài có chút soái ra không có bất kỳ điểm gì kỳ lạ của một tên cường giả.
Bởi vì cái gọi là ánh mắt chính là cửa sổ của tâm hồn!
Từ ánh mắt cũng có thể nhìn ra được đây là một tên cao thủ hay chỉ là cái cay gà, từ ánh mắt của Diệp Phong Xích Diệm Kim Lang liền nhìn ra đây thật sự không phải là cái lão quái vật ẩn thân, hơn nữa trên y phục ngực trái hình bông hoa nó cũng biết đây chính là ai.
Đệ tử của Niêm Hoa Tông đến Đề Thiên Cốc lịch luyện, năm nào hầu như cũng vậy, giống như Diệp Phong hàng năm Xích Diệm Kim Lang g·iết không biết bao nhiêu tên, có thể nói thêm một cái Diệp Phong cũng không nhiều, thiếu một cái cũng không ít.
Nhưng là hết lần này đến lần khác Xích Diệm Kim Lang cảm thấy vô cùng kỳ lạ, đây chính là trực giác của yêu thú.
Từ đối phương nó cũng không cảm nhận được bất kỳ khí tức nguy hiểm, nhưng là cũng cảm nhận được đối phương cũng không có bất kỳ khẩn trương cùng sợ hãi khi đối mặt với nó, tựa hồ trời sinh chính là như vậy.
Grào…grào!
Grào…grào!
Xích Diệm Kim Lang gào thét một tiếng, bát phương đều quanh quẩn âm thanh của nó, thực vật xung quanh càng là đổ về một hướng giống như chịu phải gió mạnh.
“Yêu… yêu thú đại ca! Ngươi làm tai của ta có chút đau nhức, nhanh một chút động thủ đi.”
Diệp Phong lúc khuôn mặt tràn đầy ghét bỏ nhìn về phía của Xích Diệm Kim Lang, thân thể càng là dang rộng hai tay giống như mời ngươi xơi bộ dáng.
Grừ…grừ.
“Rốt cuộc có thể ai nói cho ta biết đây m* nó là tiết tấu gì? Cái này giống như không nằm trong kế hoạch a!” Xích Diệm Kim Lang trong lòng điên cuồng đậu đen rau muống gầm thét, cả người cũng là khựng lại không có bất kỳ dấu hiệu động thủ.
“Tới tới tới! Thịt của ta nhưng là vẫn rất ngon!”
Diệp Phong vỗ vỗ vào ngực của mình nói ra, khuôn mặt giống như cái thương nhân đang giới thiệu mặt hàng của mình lộ ra có chút bị ổi.
Grừ…grừ.
Rốt cuộc Xích Diệm Kim Lang thân hình cũng động rồi, lập tức há cái miệng to lớn của mình hướng đầu của Diệp Phong ngoạm đến.
Phốc!
Hai cái răng nanh to lớn của Xích Diệm Kim Lang lập tức đâm xuyên qua cái cổ thon gọn của Diệp Phong, thân hình của hắn cũng nhiễm đầy huyết tinh, triệt để mất đi sinh cơ, ngã ngửa ra đằng sau.
Điều này cũng khiến cho Xích Diệm Kim Lang phẫn nộ triệt để, bởi vì vừa nãy nó còn tưởng trước mặt là cái cao nhân đội lốt người phàm khiến nó phải đắn đo suy nghĩ một hồi đây.
Tóm lại cũng chỉ là cái tiểu tu sĩ bình thường mà thôi, vẫn là nó suy nghĩ nhiều.
Phốc!
Xích Diệm Kim Lang cái miệng giống như hố đen lập tức đem thân thể của Diệp Phong nhét đầy, một hơi nuốt xuống trong bụng, luyện hóa thành chất dinh dưỡng, hôm nay bữa tối của nó có chút dễ dàng.
“Đinh! Kiểm tra đến ký chủ t·ử v·ong, thân thể tự động khôi phục, thời gian vì 10s.”
10 giây rất nhanh liền qua đi.
Diệp Phong lúc này mí mắt mở ra, phát hiện xung quanh một mảnh tối om, thân thể truyền đến nhẩy nhụa giống như nước bọt chất lên đồng dạng.
“Đây là trong bụng của yêu thú!”
Hắn rất nhanh liền biết được đại khái tình trạng của mình, đồng thời trong lòng cũng có chút vui vẻ vì kế hoạch xem như thành công.
Diệp Phong đã có một cái ý nghĩ vô cùng điên rồ, chính là tu vi của hắn tạm thời có chút yếu đuối, hơn nữa tư chất luyện võ cũng là cực kỳ thấp, công pháp luyện mười năm cũng không đến nơi đến chốn.
Thế nhưng đừng quên hắn còn Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, cái này chính là con át chủ bài của hắn.
Nếu như không thể giao thủ cùng đối phương như vậy liền dùng thủ đoạn chiến thắng.
Chỉ cần chiến thắng ngươi nói bất kỳ cái gì cũng là đúng đắn, thủ đoạn cũng được, mưu mô cũng thế, chỉ cần ngươi là kẻ chiến thắng tức là ngươi đúng!
Nhưng kế hoạch này lúc đầu Diệp Phong cũng mơ hồ vô cùng, bởi vì hắn không thể suy đoán được khi thân thể rơi vào trạng thái t·ử v·ong như vậy hệ thống sẽ vì hắn cung cấp địa điểm hồi sinh ở nơi nào.
Xem ra nguyên tắc phục sinh chính là lấy đầu lâu của hắn làm trung tâm, vừa rồi Xích Diệm Kim Lang đem thân thể của Diệp Phong ăn sạch vào trong bụng, đầu lâu cũng là không ngoại trừ, cho nên việc thân thể của hắn hồi sinh ở đây cũng là điều dễ hiểu.
Sột…soạt!
Lúc này Diệp Phong cử động cũng lộ ra khó khăn vô cùng, bởi vì ở trong bụng của Xích Diệm Kim Lang hoàn toàn chính là một mảnh lộn xộn vô cùng, hơn nữa xung quanh thân thể của hắn còn có chất nhầy ở trong bụng của yêu thú giống như cái axit đang ăn mòn dần dần.
Soạt!
Diệp Phong năm đầu ngón tay chụm lại giống như cái dao nhọn đâm loạn xạ trong bụng của Xích Diệm Kim Lang.
Lúc này ở bên ngoài Xích Diệm Kim Lang cũng cảm thấy trong bụng một hồi đau nhức truyền tới, nó liền nằm quoằn quại ở dưới mặt đất, bộ lông cũng là cọ xát mạnh vào bốn phía xung quanh mong muốn tìm đến thứ gì đó giảm đau.
Nhưng là Diệp Phong ở trong bụng của Xích Diệm Kim Lang bàn tay vẫn đâm loạn lên, càng đâm càng nhanh, càng đâm càng mạnh.
Grừ…grừ.
Xích Diệm Kim Lang lăn qua lăn lại ở trên mặt đất, khuôn mặt tràn đầy đau khổ, hai con ngươi rưng rưng nước mắt rơi xuống, miệng cũng không ngừng truyền đến âm thanh gầm gừ.
“Đồ chơi này có chút kích thích! Ta liền hỏi ngươi có sướng hay không? Dám nuốt đại gia ngươi, dám ăn đại gia ngươi.”
Diệp Phong cơ hồ chơi đến phát nghiện, càng đâm càng mạnh, hơn nữa không chỉ có một tay hoạt động mà chính là hai bút cùng vẽ, song thủ cũng hoạt động không ngừng nghỉ.
Soạt!
Soạt!
Grừ…grừ.
Xích Diệm Kim Lang dặn hết sức mình giống như muốn nhổ vật ở trong bụng của mình ra, hàm răng càng là cắn mạnh vào một gốc to ở xung quanh nghiến đến kèn kẹt.
Đừng nhìn nó bên ngoài vạm vỡ to lớn, phòng ngự cũng mạnh hơn rất nhiều Võ Giả tu sĩ, nhưng là Diệp Phong đâm xuống chính là dạ dày của nó, bên trong dạ dày chẳng nhẽ lại có phòng ngự?
Phốc!
Rốt cuộc Xích Diệm Kim Lang cũng không thể nhịn nổi đau đớn từ trong bụng truyền đến, một bên móng vuốt của nó lập tức hướng bụng của mình cắm tới, định moi ở bên trong ra xem rốt cuộc là thứ gì.
Soạt!
Soạt!
Diệp Phong vẫn không biết nguy hiểm đang cận kề thân thể của hắn, cho dù là biết cũng hoàn toàn không quan tâm, cùng lắm thì lại chờ mười giây sau phục sinh!
Phốc!
Bốn cái móng vuốt to lớn của Xích Diệm Kim Lang lập tức đâm xuống bụng của chính nó, hơn nữa không chỉ là một lần mà cũng là điên cuồng đâm xuống, dường như muốn rạch nát cái bụng của bản thân mình.
Diệp Phong đương nhiên cũng không thoát khỏi c·ái c·hết, bị bốn cái móng vuốt to chừng cổ tay của người trưởng thành đâm xuyên qua thân thể, ý thức một mảnh đen tối.