Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 862: Đệ tử (5)




Phong Nguyệt Tuyết và Trần Nô Kiều thấy Liễu Trì Vân không bị thương gì thì cũng yên lòng. Sau đó, Trần Nô Kiều cũng chú ý đến Dạ Mệnh.

Thấy Dạ Mệnh, Trần Nô Kiều ngẩn ra.

Dung mạo này trông thật giống như đã từng thấy ở nơi đâu rồi.

“Phong Nguyệt Tuyết tiếp kiến các chủ đại nhân.”

Phong Nguyệt Tuyết bên cạnh Trần Nô Kiều đột nhiên chắp tay nói. Nghe thấy lời nàng ta nói Trần Nô Kiều mới chợt tỉnh ngộ. Thảo nào lại quen đến thế, hóa ra là các chủ đại nhân.

“Nhiều năm như vậy không gặp, tu vi của cả hai ngươi cũng tăng lên khá tốt, đều đã đến nửa bước Đại Đế.”

Dạ Mệnh mỉm cười.

“Các chủ đại nhân quá khen.”

Hai người Trần Nô Kiều cùng lắc đầu một cái.

“Phải rồi các chủ đại nhân, sao ngài lại ở đây.”

Phong Nguyệt Tuyết hơi hoài nghi.

“Quên nói hai vị sư tỷ hay, vừa nãy là do các chủ đại nhân cứu ta kịp thời.”

Liễu Trì Vân bổ sung.

“Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy bản các chủ đi trước một bước.”

Dạ Mệnh mỉm cười.

“Chẳng hay các chủ đại nhân dự định đi đâu?”

Giờ đây Huyết Sát Các đã thống nhất Vạn Giới, rốt cuộc các chủ Huyết Sát Các Dạ Mệnh này đang làm gì đây, Trần Nô Kiều cũng khá tò mò.

“Ngao du một phen.”

Dạ Mệnh cười nói ra bốn chữ.

Thân hình hóa thành một luồng sương trắng, tan đi.

“Các chủ đại nhân đi thong thả.”

“Hóa ra lời đồn là sự thật, các chủ đại nhân đi ngao du thật.”

Trần Nô Kiều độc thoại.

“Đúng đó, các chủ đại nhân tiêu dao thật sung sướng quá.”

Phong Nguyệt Tuyết cũng không nhịn được nói một lời.

Dạ Mệnh chắp hai tay ra sau lưng, đạp chân vào hư không.

“Bây giờ đi ngao du chốn nào mới tốt đây.”

“Ở đây.”

Dường như Dạ Mệnh cảm giác được điều gì đó, hắn lấy một pháp bảo ra từ không gian pháp bảo, ấy là một tinh thạch ánh lam.

“Ta nhớ hình như ban đầu ta dành tinh thạch này cho Ngu Tước.”

“Phía bên nàng đã xảy ra chuyện gì sao?”

Ban đầu Ngu Tước là một khí vận chi tử được nhận tại Ngu Quốc. Giữa một đám khí vận chi tử, nàng ta được xem là có khí vận lớn nhất.

Mà khối tinh thạch này là hắn dành cho đối phương ngay từ đầu, nếu như có hiểm nguy gì thì chỉ cần rót linh khí vào trong đó là hắn có thể biết được đầu tiên.

Xem ra bên Ngu Tước đang gặp phải phiền toái, Dạ Mệnh rót một tia linh khí vào trong tinh thạch. Một quầng sáng bắn vào giữa hàng lông mày Dạ Mệnh. Một hình ảnh hiện lên trong đầu hắn, ngồi ở đâu đó trên Đại Thế Giới.

“Không ngờ ở nơi đây mà lại có thể gặp được đệ tử của Ma Đạo Thập Tông.”

Ngu Tước quay đầu, chau mày lại.

Sau khi tìm được một chỗ ẩn nấp, nàng ta vội vàng nấp vào, tay phải cầm một viên đan dược.

Sau đó nuốt xuống.

Lần này đã khôi phục được linh khí mà cơ thể đã hao hết phân nửa.

“Hai tôn dung đạo Cảnh Đại Đế, nếu không phải khi trước ta mang theo một món pháp bảo bảo vệ tính mạng thì giờ đây đã bị bắt rồi.”

Ngu Tước thầm nói trong lòng.

Lần tới Hắc Tinh Đại Lục này là nàng muốn tìm một cây bảo dược trung phẩm Đế cấp, nào ngờ lại được gặp một trong số Ma Đạo Thập Tông, mấy tên Độc Huyết Giáo lẩn tránh Đại Đế. Bây giờ Ma Đạo Thập Tông đều bị Huyết Sát Các truy nã.

Những Đại Đế tà phái này đều đã tháo chạy đến các ngõ ngách khắp Chư Thiên Vạn Giới.

Hiện tại hai Đại Đế này đang truy đuổi hắn, chính vì cũng biết hắn là người của Huyết Sát Các mới đuổi sát không buông.

Sát thủ của Các Trung muốn đuổi tới vẫn cần một thời gian nhất định, chẳng hay liệu các chủ đại nhân có thể nhận được tin tức của ta hay không?”

Ngu Tước nói thầm.

“Khí tức đã tiêu tan ngay tại chỗ này, xem ra là trốn ở đây.”

Một thanh âm vang dội truyền đến cách đó không xa.

Hai tôn Đại Đế nồng đậm âm khí bay đến đây, một người trong đó có tóc mai.

Đôi mắt hiện lên tà quang.

“Ngươi không trốn được đâu, bản tôn biết ngươi trốn ở đây. Tặc tử của Huyết Sát Các, ngươi chỉ ở Dung Đạo Cảnh Sơ kỳ, cũng chỉ trốn trong lòng bàn tay bọn ta mà thôi.”

Minh Huyết Đại Đế liếc sang U Quỷ Đại Đế ở bên trái, U Quỷ Đại Đế gật đầu hiểu ý, tay phải sử dụng một món pháp bảo.

Một chiếc xuyến sắc huyết.

“Càn Khôn Xoay Chuyển, Huyết Mạc Bao Phủ.”

Chiếc xuyến sắc huyết bay lên đỉnh không trung.

Huyết quang nở rộ.

Rất nhanh, bán kính vạn dặm đều bị bức thành sắc huyết dâng lên bao phủ.

“Chẳng lẽ ngươi cho là che giấu đi khí tức, bản tôn sẽ không tìm được ngươi chăng?”

Minh Huyết Đại Đế bấm tay niệm chú.

“Minh hà buông xuống.”

Không trung nứt ra một vệt nứt không gian dài ngoằng, vô số U Minh Huyết Thủy trút xuống từ khe hở.

“Hóa.”

Ý niệm của Minh Huyết Đại Đế chập chờn.

Những U Minh Huyết Thủy này lại biến thành nhiều dáng hình khác nhau, có chim muông, cũng có dạng người.

“Lục soát cho bản tôn! Nhất định người này ẩn nấp ở đây.”

Những quái vật do U Minh Huyết Thủy biến thành tản ra bốn phương tám hướng kiếm tìm. Ngu Tước thấy con chim hay đầu bay về phía nàng ta thì hít sâu một hơi.