Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 851: Tới quê hương Cung Uyển Ly




Sau khi Tam tông Chư thiên bị tiêu diệt, mười tông này cũng bị Trấn Thiên Ti tàn sát.

Chẳng qua có không ít trưởng lão mười tông may mắn bỏ chạy đến khắp nơi trong đại lục, che giấu tung tích.

“Tha bọn họ một lần? Nực cười cực điểm, giây phút về phe cánh của kẻ thù Huyết Sát Các, bản thân đã là kẻ thù với Huyết Sát Các rồi.”

“Phái Ming Vong giải quyết bọn họ đi.”

“Dù bọn họ có che giấu sâu hơn, chỉ cần còn ở trong phạm vi Chư thiên Vạn giới sẽ không tránh khỏi lòng bàn tay của Huyết Sát Các.”

“Tuân mệnh.”

Sát thủ đang lui ra, Dạ Mệnh lại mở miệng.

“Đợi một chút.”

“Các chủ đại nhân còn có chuyện gì quan trọng không?”

“Truyền lệnh bản các chủ, từ hôm nay trở đi, loại chuyện này giao cho đám người Toán Loạn Thiên, Thánh Thiên Đế xử lý.”

“Về sau bản các chủ sẽ rời khỏi Huyết Sát Các một thời gian, hiểu chưa?”

“Thuộc hạ đã rõ.”

Sát thủ thở dài một tiếng, sau đó lui ra.

Một ngày sau.

Dạ Mệnh đổi một bộ áo trắng đi tới Bích Thủy Cung.

Cung Uyển Ly đã chờ sẵn Dạ mệnh đến từ lâu.

Nhìn thấy Dạ Mệnh, nàng vui vẻ nhướng mày: “Uyển Ly bái kiến các chủ.”

“Đi thôi.”

“Đi ngắm nhín Chư thiên Vạn giới.”

“Vâng.”

Cung Uyển Ly dịu dàng nói.

“Nơi này chính là Tinh Hà đại lục được xưng là phồn hoa nhất Chư thiên Vạn giới à?”

“Quả thật đúng như tin đồn.”

Một bóng dáng bạch y không nhiễm bụi trần đạp lên hư không, ánh mắt rơi xuống cảnh tượng sầm uất phía dưới.

Ngựa xe như nước, hối hả trên đường phố, tràn đầy âm thanh vui sướng.

“Nơi đây chính là quê hương của ngươi?”

Dạ Mệnh quay đầu nhìn sang Cung Uyển Ly bên cạnh.

Cung Uyển Ly vuốt cằm nói: “Đúng vậy, các chủ, Uyển Ly đã từng là nữ nhi độc nhất của một gia đình ở Thiên Kiếm hoàng triều, chẳng qua sau này vì một số biến cố đã rời khỏi Tinh Hà đại lục, đi đến Chính Khí đại lục.”

“Muốn quay lại chỗ cũ nhìn xem một lát không?”

Dạ Mệnh cười hỏi.

Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Cung Uyển Ly thoáng qua tia do dự.

“Cũng đã lâu như vậy, nơi ta từng ở đã bị dỡ bỏ rồi, thật ra đi cũng như không.”

“Ta cảm thấy vẫn không nên chậm trễ thời gian của các chủ...”

Cung Uyển Ly vừa nói được nửa câu, đôi môi đỏ mọng đã bị ngón trỏ Dạ Mệnh chặn lại.

“Được rồi, đi xem thôi.”

Nghe vậy, Cung Uyển Ly gật đầu.

“Ta biết rồi.”

Cung Uyển Ly dựa theo trí nhớ đã xa xôi trong đầu mình, bắt đầu chỉ đường cho Dạ Mệnh.

Một lát sau, hai người đi tới một quận thành trong Thiên Kiếm hoàng triều, đứng trước một trạch viện cũ nát không biết đã bao nhiêu năm.

“Thế mà vẫn không bị phá hủy.”

Cung Uyển Ly vô cùng ngạc nhiên.

Nàng đã rời đi lâu như vậy, căn trạch viện này vẫn không bị dỡ bỏ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng.

Cung Uyển Ly vừa ngạc nhiên không lâu, bỗng nhíu mày.

“Phát hiện gì à?”

Dạ Mệnh bình tĩnh hỏi.

Tầm mắt của hắn rơi vào trong trạch viện, một luồng khí tức âm sát tùy tiện khởi động.

“Hai vị là tu sĩ trừ ma triều đình phái tới ư?”

Nge tiếng, Dạ Mệnh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bà lão chống quải trượng, chậm rãi đi tới.

“Không phải.”

Dạ Mệnh lắc đầu.

Nghe vậy, ánh mắt bà lão hiện lên vẻ cô đơn rõ nét.

“Hai vị vẫn nhanh chóng rời khỏi nơi này đi, trong nội viện này trấn áp một đầu yêm ma quỷ quái, hiện tại phong ấn đã bị lỏng, đầu yêu ma có thể phá vỡ phong ấn bất cứ lúc nào.”

“Tuy rằng viện này có một tòa trận pháp nửa bước Đế cấp khổng lồ nhưng tên yêu ma kia đã bước chân vào nửa bước Đế cấp, vô cùng gần với Đại Đế thật sự.”

“Có thể gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào.”

“Hiện tại người quận thành ở chỗ này đã rút lui hết.”

Bà lão lắc đầu, thở dài.

Vừa nãy nhìn thấy khí chất siêu việt của Dạ Mệnh và Cung Uyển Ly, bà cụ còn tưởng rằng cuối cùng tu sĩ trừ ma triều đình phái ra cũng đến nơi.

Dạ Mệnh chợt hiểu ra.

Chẳng trách khi hắn đến nơi này lại phát hiện nơi này ở quận thành không có bất kỳ ai.

Ánh mắt Dạ Mệnh lại rơi xuống người bà lão.

Hắn liếc một cái đã nhìn ra tu vi của bà lão là Thánh Cảnh tầng sáu, chắc hẳn là người chuyên chăm sóc tòa trạch viện này.

“Không biết tên yêu ma kia xuất hiện ở đây từ khi nào?”

Ánh mắt Cung Uyển ly nhìn chằm chằm cổng trạch viện, hỏi.

Bà lão lắc đầu.

“Lão hủ cũng không biết chuyện này, các ngươi...”

“Ầm ầm...”

Bên trong trạch viện bất ngờ truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Gió tà trở nên mãnh liệt chỉ trong nháy mắt, mây đen kéo tới dày đặc trên không trung quận thành.

Sắc mặt bà lão bỗng trở nên khó coi.

“Phong ấn sắp bị phá vỡ rồi ư? Sao lại nhanh như vậy?”

Theo lý mà nói, nhanh nhất cũng phải nửa tháng nữa thì tên đại yêu ma kia mới có thể phá vỡ phong ấn.

Tốc độ này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.

“Hai vị chạy mau, lão hủ ngăn cản nó!”

Bà lão ngự không bay lên, hai tay bấm niệm pháp quyết.