Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 820: Vĩnh Lạc Tông tự tìm đường chết




Nghe vậy, hắn dứt khoát ném nạp giới trong tay cho đối phương. Lâm Đạo Tồn nhận lấy, hơi sững sốt, không ngờ Dạ Mệnh lại thoải mái đưa nạp giới cho hắn ta như vậy.

Vứt nạp giới cho Lâm Đạo Tồn, Dạ Mệnh thuấn di rời đi.

Trên bầu trời ngoài điện, hắn nở nụ cười sâu kín.

“Hiện tại đã có hai phần bản nguyên Vạn giới, đủ để bồi dưỡng hai Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong đến trình độ Đế cấp.”

“Đến lúc đó, dù Quy Đạo Phái và Vô Thủy Thánh Tông có cùng ra tay, bản các chủ cũng có cách tiêu diệt hết bọn họ.”

Lúc Dạ Mệnh đi vào một nửa, thân thể hơi dừng lại, nhíu mày nhìn người đang ngăn cản đường đi của bản thân, tông chủ Vĩnh Lạc Tông.

Không đợi Dạ Mệnh mở miệng trước, Lâm Đạo Tồn đã nghiêm túc hỏi: “Xin hỏi các hạ có lấy ra cái gì từ nạp giới không?”

Dạ Mệnh lắc đầu.

“Như ngươi nhìn thấy, ta không động tới đồ vật gì trong nạp giới.”

Nghe vậy, rõ ràng Lâm Đạo Tồn không tin.

Vừa rồi hắn ta đã cẩn thận tìm tòi nạp giới, không hề phát hiện truyền thừa Đại Đế mình muốn ở trong đó. Vì vậy hắn ta có một cái phỏng đoán, nhất định truyền thừa Đại Đế đã bị người trước mắt cầm lấy rồi. Để phòng ngừa vạn nhất, nên mới có một màn hôm nay.

“Xin các hạ đưa pháp bảo không gian trên người cho bản tông chủ nhìn xem.”

Nghe được câu này của đối phương, nơi đáy mắt Dạ Mệnh hiện lên một luồng lạnh lẽo.

Đầu óc của người Hạo Hãn đại lục này có vấn đề đúng không?

Bản thân có lòng tốt đưa thứ đó cho hắn ta, hắn ta còn chạy tới chất vấn mình.

“Nếu như ta không muốn?”

“Vậy các hạ cũng đừng ép bản tông chủ phải ra tay.”

Vì không bỏ sót truyền thừa Đại Đế, Lâm Đạo Tồn quyết định cắn chặt Dạ Mệnh không chịu nhả. Thấy Dạ Mệnh vẫn không nhúc nhích, hắn ta chuẩn bị sử dụng công pháp.

Nhưng một giây trước khi sử dụng, Dạ Mệnh vẫn đang đứng trước mặt hắn ta đã biến mất trong nháu mắt.

“Tốc độ thật nhanh!”

Lâm Đạo Tồn rùng mình trong lòng, cảnh giác tinh thần, muốn vận chuyển Tinh Thần Lực để điều tra tung tích của Dạ Mệnh.

Đột nhiên, một cánh tay đặt lên trên bả vai tông chủ Vĩnh Lạc Tông. Biểu cảm của Lâm Đạo Tồn cứng đờ.

Trong lòng hắn ta chợt căng thẳng, vừa định quay đầu lại, có điều cỗ lực lượng vô danh khiến hắn ta không thể quay lại.

Lúc này, giọng nói của Dạ Mệnh truyền tới từ phía sau.

“Một con sâu cái kiến Thánh Cảnh ngũ trọng mà thôi, ai cho ngươi lá gan dám được một tấc lại muốn tiến thêm một thước trước mặt bản các chủ?”

Giọng điệu có vẻ khá bình tĩnh, thật ra sát ý đã cuồn cuộn như sóng ngầm.

Dạ Mệnh cố ý thả ra một luồng uy áp của Đại Đế.

Chỉ một luồng đã khiến cho thất khiếu Lâm Đạo Tồn chảy máu.

Cổ uy áp cường đại này khiến lục phủ ngũ tạng, thậm chí cả kỳ kinh bát mạch của hắn ta có dấu hiện đứt gãy bất cứ lúc nào.

“Lực lượng này tuyệt đối không phải Thánh Cảnh, người này là Đại Đế!”

Con ngươi Lâm Đạo Tồn chợt co rút.

Hắn ta nên nghĩ ra từ lâu, người có thể phá vỡ cấm chế bên ngoài bí cảnh một cách thoải mái như thế...

Sao có thể là người bình thường?

Muốn trách thì trách hắn ta đã xem Dạ Mệnh như người sống tại Hạo Hãn đại lục.

Bởi vì Đế lộ của Hạo Hãn đại lục đã bị cắt đứt.

Hắn ta cho rằng đối phương nhiều nhất chỉ cao hơn bản thân một hai trọng mà thôi, không nghĩ tới kết qua cuối cùng lại hoàn toàn vượt quá dự đoán của hắn ta.

“Đại, Đại Đế các hạ, ta...”

Lâm Đạo Tồn lắp bắp, muốn đầu hàng. Đáng tiếc hiện tại mới nghĩ tới đầu hàng đã quá chậm

“Sâu kiến, chết đi.”

Dứt lời, Dạ Mệnh chuyển động ý nghĩ,

Toàn bộ thân thể của Lâm Đạo Tồn vỡ ra ngay tại chỗ, máu thịt văng khắp nơi!

Giải quyết con rệp nhỏ vướng bận này xong, Dạ Mệnh chuẩn bị rời đi nơi này.

“Nghiệt súc, chạy đi đâu!”

“Dám giết tông chủ Vĩnh Lạc tông chúng ta, nạp mạng đi!”

Chỉ thấy hai bên xuất hiện hai tia sáng khác nhau lướt về phía hắn.

Rõ ràng người đến là hai vị trưởng lão Vĩnh Lạc Tông đi cùng Lâm Đạo Tồn lúc trước.

Bọn họ cảm nhận được hơi thở sinh mệnh của Lâm Đạo Tồn bất ngờ biến mất nên vội vàng chạy đến đây.

Tuy rằng không biết thi thể của tông chủ ở đâu nhưng trên người nam tử áo xanh trước mặt lại có khí tức của tông chủ, không khó suy đoán ra người trước mắt đã ra tay.

Chẳng qua nếu bọn họ có thể nhìn thấy Dạ Mệnh đã giết tông chủ bọn họ chỉ trong một chiêu như thế nào, e rằng đã không liều lĩnh như vậy.

“Lại tới hai tên muốn chết. Nếu Vĩnh Lạc Tông các ngươi muốn đi tìm chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.”

Quanh người Dạ Mệnh ngưng tụ ra hai đạo kiếm ý.

Kiếm ý như song long lướt đi, nhanh chóng đánh chết hai tên trưởng lão kia bằng tốc độ sét đánh.

Giết chết hai tên kia, Dạ Mệnh sải bước ra bên ngoài bí cảnh, nhìn thấy xung quanh tụ tập rất nhiều tu sĩ.