Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 797: Minh Đồ ra mắt




Phá Kinh Vân giống như gặp phải ma.

Rõ ràng tu vi của Dạ Mệnh và hắn đều là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong nhưng vừa rồi khi đánh nhau, thực lực của bản thân hoàn toàn bị Dạ Mệnh đè bẹp.

Dạ Mệnh nhìn sắc mặt đầy hoảng sợ và sửng sốt của vị hội trưởng Liên minh tu sĩ trước mặt. Tại sao lần này hắn lại đích thân chinh phạt Liên minh tu sĩ?

Chủ yếu là do một điều.

Đó chính là đường dây nhiệm vụ của hệ thống nói cho hắn biết, trong Liên minh tu sĩ có mảnh vỡ hệ thống! Nếu không thì hắn cũng sẽ không từ xa xôi ngàn dặm đến nơi này.

Mà hiện giờ qua sự quan sát của bản thân, hắn có thể phán đoán ra, mảnh vỡ hệ thống nằm trên người Phá Kinh Vân.

“Thái Hư Kinh, Trang Mộng Du Côn.”

Dạ Mệnh hai tay chắp ra sau, bình tĩnh nói.

Giọng nói phát ra, một âm thanh giống như đến từ thời Tuyên Cổ xa xưa vang lên.

Một đầu Cự Côn màu vàng nhạt giống như ảo mộng xuất hiện trên đỉnh đầu Dạ Mệnh.

Đầu Cự Côn khổng lồ kia đang bơi trong dòng sông dài của thời gian, mở ra cái miệng to lớn, một hơi vồ lấy Phá Kinh Vân.

Tay phải Phá Kinh Vân lấy ra pháp bảo Đế Giai cực phẩm của mình, là một thanh kiếm dài màu xanh lá.

“Đoạn thủy thứ tường kiếm.”

Phá Kinh Vân tức giận nói.

Phía sau xuất hiện một kiếm trận, trên kiếm trận sinh ra hàng nghìn kiếm khí.

Cùng với nhát đâm này của Phá Kinh Vân, những kiếm khí kia cùng phóng ra!

Kiếm khí chấn động thiên hạ bốn phương.

Những kiếm khí này giống như một cơn mưa bất ngờ, toàn bộ đều bị Cự Côn hút vào trong miệng.

Sắc mặt của Phá Kinh Vân trở nên khó coi, vậy mà kiếm khí của hắn lại không có chút tác dụng nào cả.

“Đáng chết!”

“Vậy thì nếm thử một kiếm này xem thế nào.”

“Kiếm Thích.”

Hai tay Phá Kinh Vân nắm lấy chuôi kiếm.

Đây là chiêu mang tên Kiếm Thích của pháp bảo Đế Giai cực phẩm này, thân kiếm rung lên một hồi, như thể đang trả lời vị chủ nhân Phá Kinh Vân này.

“Xuất linh kiếm.”

Phá Kinh Vân tự mình tế ra một giọt máu, rơi lên trên Kiếm Thích.

Trên thân Kiếm Thích rõ ràng tuôn ra từng sợi khí mờ ảo màu xanh lá, sau đó những sợi khí này biến thành một bóng người.

Mặc dù y phục và tướng mạo đều mơ hồ nhưng có thể nhìn ra sự phi thường của bóng người này.

“Nhận lấy một kiếm này!”

Phá Kinh Vân thét lên.

Một đường kiếm sáng loé lên lao tới.

Cự Côn do Dạ Mệnh triệu tập lại thất bại dưới một nhát kiếm này. Thân cá bị một kiếm xé toạc, giống như bong bóng nổ tung ngay tại chỗ.

“Kiếm hồn này của ngươi không được tốt cho lắm nhỉ.”

Dạ Mệnh nhìn cá Côn bị trừ khử, lại nhìn sang bóng dáng kiếm hồn bên cạnh Phá Kinh Vân, cực kỳ bình tĩnh nói.

“Ha ha ha, không được tốt? Vậy thì trong thiên hạ Chư thiên này, pháp bảo Đế Giai cực phẩm nhiều như vậy, nhưng thật sự có thể nắm giữ được linh hồn của pháp bảo lại có bao nhiêu.”

Phá Kinh Vân chế nhạo Dạ Mệnh.

Kiếm hồn này của hắn đúng là đã lưu giữ được hàng nghìn năm, lại tiêu tốn vào đó rất nhiều báu vật mới bảo tồn được, không biết quý hơn các pháp bảo Đế Giai cực phẩm khác biết bao nhiêu lần.

“Cũng được thôi, để cho cho người nhìn rõ cũng tốt.”

Dạ Mệnh nhún nhún vai.

Tay trái của hắn lấy ra Quỷ Sát Tu La từ trong hư không, Quỷ Sát Tu La đầy máu xuất hiện.

Dường như không khí xung quanh cũng bị nhiễm thành màu đỏ của máu.

“Minh Đồ.”

Dạ Mệnh kêu một tiếng.

“Chủ quân đại nhân có gì sai bảo?”

Một bóng hình áo đỏ xinh đẹp hiện ra từ Quỷ Sát Tu La, Phá Kinh Vân trực tiếp nhìn đến ngây ngốc.

Minh Đồ đội mũ phượng khăn quàng, vẻ đẹp chim sa cá lặn, đôi mắt lấp lánh xinh tươi, xuất hiện bên cạnh Dạ Mệnh.

Kết tụ của kiếm hồn phân làm ba loại hình thái.

Loại thứ nhất là kết tụ hình thái ý thức.

Loại thứ hai là hội tụ thành nhân thân.

Vào lúc này tự mình triệu tập kiếm hồn chính là loại thứ hai. Mà loại thứ ba, chính là sinh ra tướng mạo thậm chí là quần áo và trang sức. Rõ ràng Minh Đồ bên cạnh Dạ Mệnh chính là loại thứ ba. Nhưng mà hắn nhớ là kiếm hồn đã tính là đến loại thứ ba rồi mà.

Theo lý mà nói cũng không thể là có thể nói chuyện giống như Minh Đồ mới đúng. Trong lòng Phá Kinh Vân trở nên nặng nề.

Hắn dám khẳng định Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong trước mắt này chắc chắn là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong quỷ dị và mạnh mẽ nhất mà hắn gặp phải từ trước đến nay.

“Liều thôi!”

Phá Kinh Vân nghiến răng, lấy ra con át chủ bài cuối cùng.

Dạ Mệnh cười nhếch mép.

Hắn nhắm thẳng mũi kiếm Quỷ Sát Tu La về phía Phá Kinh Vân.

Hai tay Minh Đồ nắm chặt tay trái của Dạ Mệnh đang cầm chuôi kiếm.

“Thiếp đã chuẩn bị xong rồi, mời quân chủ đại nhân xuất kiếm.”

“Được.”

Dạ Mệnh trả lời một câu.

Quỷ Sát Tu La trong nháy mắt bộc phát một kiếm thế xưa nay chưa từng có.

“Hy vọng ngươi có thể tiếp nhận được một nhát kiếm này.”

Dạ Mệnh cười với Phá Kinh Vân.