Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 781: Tiêu diệt Thiên Cơ Các




“Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ!”

Trong lòng Bạch Thừa chấn động.

Trên tay mỗi một vụ ảnh đều nắm một cây đao, tấn công về phía ông ta từ những phương hướng khác nhau.

Một chưởng của Bạch Thừa rơi vào trên người một vụ ảnh trước mặt.

Vụ ảnh chịu một chưởng, thân thể vừa tiêu tan đã hợp lại.

“Không bị sao ư?”

Bạch Thừa hơi sợ hãi nhìn một màn trước mắt.

Bị một chưởng của mình này, lại không có bất kỳ tổn thương nào.

Cùng lúc đó, ánh đao lóe lên, công kích của mấy vụ ảnh còn lại cũng đã tới.

“Sí Thủy Thiên Tinh Khải.”

Bạch Thừa trầm giọng quát lên.

Một món pháp bảo phòng ngự Đế Giai trung phẩm xuất hiện trên người ông ta, công kích của vụ ảnh đụng vào cỗ chiến khải này.

Mặc dù trong lúc nhất thời chưa phá vỡ được pháp bảo, nhưng cũng khiến nó xuất hiện mấy vết rách.

“Huyền Băng Long Toàn!”

Một con băng long bị Bạch Thừa gọi ra.

Băng long lớn vừa ra, đầu tiên há miệng cắn xé về mấy kẻ bay tới.

“Lãng phí sức lực giãy giụa mà thôi.”

Ảnh Sát Đại Đế nhìn băng long uy thế kinh người trước mặt này, bình tĩnh như thường.

“Thái Hư Ảnh Đao.”

Tay phải hắn ta rút đao, ánh mắt hung ác.

“Ảnh Đao Thuật, Lôi Tấn!”

Ánh đao chợt lóe lên.

Trong chớp mắt, một đao xẹt qua toàn thân rét lạnh do hàn băng tạo thành của băng long.

Xoẹt!

Một đường sáng trắng dùng mắt thường cũng có thể thấy được xẹt qua trên cổ băng long.

“Ngươi...”

Bạch Thừa như có cảm giác, tay phải che cổ theo bản năng. Trên cổ ông ta nổi lên một đường đỏ rất mảnh.

Dưới sự kinh hoàng.

Huyết dịch trút xuống như thác tước. Đầu con long băng giống như đầu rồng phía sau rơi xuống đất, bụi bặm xung quanh bay lên.

Bạch Thừa, chết!

Thế lực Thiên Cơ Các xưng bá tại Thiên Cơ đại lục xấp xỉ mấy trăm ngàn năm, từ hôm đó trở đi coi như chính thức bị diệt.

Trấn Ngục Ma Các.

Dạ Mệnh nhìn Toán Loạn Thiên từ từ đi tới.

Toán Loạn Thiên vẫn nhất mực cung kính như thường, báo cáo tình báo mới nhất cho hắn.

“Hiện giờ Thiên Cơ đại lục đã bị Huyết Sát Các nắm hoàn toàn trong tay.”

“Các chủ Thiên Cơ các đó đâu?”

Tay phải Dạ Mệnh chống cằm.

“Đã chết rồi.”

“Ừm. Tốt lắm. Sát thủ còn lại đâu?”

“Xin các chủ yên tâm. Đám sát thủ cũng đã tới những phân các của Thiên Cơ Các ở các nơi.”

“Bây giờ chỉ đợi các chủ đại nhân ra lệnh một tiếng, sát thủ sẽ hoàn toàn diệt trừ Thiên Cơ Các khỏi Chư Thiên Vạn Giới.”

Toán Loạn Thiên bình tĩnh nói.

Nghe vậy, Dạ Mệnh cười lên.

“Được lắm. Truyền lệnh của bổn các chủ, ra tay!”

“Vâng.”

Toán Loạn Thiên gật đầu, sau đó xoay người lui ra.

Bởi vì Thiên Cơ Các cần thu thập nhiều tình báo, cho nên cũng kiến tạo phân các ở các nơi trên Chư Thiên Vạn Giới. Dù gì Thiên Cơ Các cũng ở trung tâm Vạn Giới, có thể xếp vào top mười thế lực lớn. Tất nhiên sức mạnh kinh khủng.

Trừ mấy đại tông môn là Thiên Cơ Các không dám đắc tội.

Những phân các khác ở trên Đại Thiên Thế Giới gần như có thể coi như bá chủ. Tu sĩ trong các ai ai cũng ngang ngược không chịu nổi, bởi vì không có ai có thể trị được bọn họ.

Ngọc Hoa Tông ở nơi nào đó trên Đại Thiên Thế Giới.

“Ta cho Ngọc Hoa Tông các ngươi một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn giao người ra, tránh cho ta phải nổi giận.”

Một đệ tử Thiên Cơ Các nói với một đám trưởng lão Ngọc Hoa Tông trước mặt.

“Lôi công tử, Ngọc Hoa Tông bọn ta và ngươi không thù không oán, ngươi làm như vậy, không sợ bổn trưởng lão báo cho Thiên Cơ Các các ngươi sao?”

Một bà lão mở hai mắt ra, giọng hơi tức giận. Người đến từ Thiên Cơ Các trước mặt này tên là Lôi Thanh.

Một tháng trước, người này coi trọng một vị đệ tử chân truyền của Ngọc Hoa Tông bà ta, muốn thành thân nạp thiếp. Danh tiếng của Lôi Thanh ở Phương Thiên Hoa đại lục này đã rất xấu.

Dù sao bà ta cũng là tông chủ Ngọc Hoa Tông, tất nhiên sẽ không đồng ý. Đệ tử chân truyền kia cũng thể hiện sự từ chối rõ ràng.

Không ngờ tên Lôi Thanh này lại không chịu buông tha, mỗi một tháng đều leo lên tông môn cầu hôn. Dường như cuối cùng hắn ta cũng không chịu nổi lần lượt bị ăn bế môn, hôm nay đã nổi giận.

Cho nên lập tức có một màn này.

Nghe thấy vị tông chủ Ngọc Hoa Tông này muốn tới Thiên Cơ Các cáo trạng mình, Lôi Thanh ôm bụng cười lăn lộn.

“Ha ha ha, có bản lĩnh thì ngươi đi cáo trạng ngay đi. ta là thiên chi kiêu tử trăm năm hiếm gặp của Thiên Cơ Các, tương lai tất thành Đại Đế. Thiên Cơ Các ta há sẽ chú ý đến một Ngọc Hoa Tông nho nhỏ như ngươi ư?”

Trong mắt bà lão tràn đầy lửa giận.

Tay phải siết chặt.

Nhưng thật sự đúng như lời hắn ta nói.

Ngọc Hoa Tông ở Thiên Hoa đại lục cũng không tính là một tông môn nhất lưu, cùng lắm chỉ là một tông môn tam lưu.

Đừng nói tới Đại Đế, chiến lực mạnh nhất toàn bộ tông môn cũng chỉ một Thánh Cảnh nhất trọng thiên.

“Nếu quả thật Ngọc Tông Hoa các ngươi không muốn bị diệt tông, vậy thì ngoan ngoãn giao ra đi.”