Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 747: Ma Nguyên đại lục




“Không ngờ chỉ một nhát kiếm lại có thể giải quyết được nhiều người như vậy... Nếu lúc trước bản trang chủ không đồng ý thì e rằng nhát kiếm này đã rơi vào Long Kiếm sơn trang rồi.”

Nhát kiếm này chém xuống thì e là truyền thừa hàng chục nghìn năm của Long Kiếm sơn trang sẽ bị cắt đứt. Ở Ma Nguyên đại lục xa xôi, tin tức Mục Nguyên tử trận đã truyền tới đây trong thời gian ngắn.

Phía ngoài giới bích, mười mấy cỗ thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất. Một người đàn ông trung niên mặc một chiến giáp màu bạc đang xách hai cái đầu be bét máu. Hai tay của người đàn ông này buông lỏng, hai cái đầu kia rơi trên mặt đất. Một vết nứt hư ảo xuất hiện phía sau người đàn ông trung niên. Từng tên sát thủ mặc áo bào đen chui từ trong vết nứt ra.

“Y theo mệnh lệnh của các chủ đại nhân, tốc chiến tốc thắng, không được có bất cứ sự chậm trễ nào.” Hổ Sân phụ trách chỉ huy lần tấn công này lạnh lùng nói.

“Vâng!”

Hạo Thiên Minh lập tức triệu tập cuộc họp khẩn cấp.

“Không biết vì sao minh chủ đại nhân đột nhiên lại triệu tập chúng ta tới đây? Có chuyện gì quan trọng sao?” Một Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ nhìn Bạch Hạo ngồi ở chủ vị hỏi.

Trong đôi mắt màu băng lam của hắn ta không có chút cảm xúc nào. Bạch Hạo chậm rãi nói: “Mục Nguyên chết rồi.”

Câu nói này vừa vang lên, hai mươi sáu vị phó minh chủ đều đổi sắc mặt.

“Mục Nguyên chết rồi ư?”

Có phó minh chủ không nhịn được kinh hô ra tiếng.

“Ta nhớ là Mục Nguyên đi công chiếm Trường Ca đại lục.”

“Trường Ca đại lục kia có người sở hữu thực lực mạnh như vậy sao? Lại có thể đánh chết Mục Nguyên!”

Hạo Thiên Minh đã điều tra rất kỹ về thực lực của Trường Ca đại lục, chỉ có bốn Hợp Đạo Cảnh mà thôi. Hơn nữa, trong đó còn chẳng có ai đạt tới Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ. Tu vi của Mục Nguyên là Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ, lại còn dẫn theo hàng chục nghìn Thánh Cảnh và mười mấy Đại Đế. Dù có xét ở mặt nào thì Mục Nguyên cũng là phía nghiền ép trong trận chiến này.

‘Sao có thể xuất hiện tình huống như thế này được?’

“Kỳ lạ thật? Không thể như thế được! Cứ cho là Trường Ca đại lục có tình huống không lường trước được, dù Mục Nguyên không đánh lại thì cũng có thể dùng Hạo Thiên Lệnh thông báo cho chúng ta mà. Vì sao Mục Nguyên lại không làm như vậy?” Có người trầm tư nói.

Tiếng bàn luận càng lúc càng nhiều, Bạch Hạo nói: “Trịnh Thù, Từ Niên.”

Hai phó minh chủ đi từ hai bên ta, đồng thanh nói: “Minh chủ cần phân phó điều gì?”

“Hai người các ngươi phái người đi điều tra một chút, xem có chuyện gì xảy ra.”

“Vâng!”

Cuộc họp này kết thúc một cách nhanh chóng.

Tại Trấn Ngục Ma Các, Dạ Mệnh im lặng nghe Bàng Vân báo cáo tình huống.

Bàng Vân nói: “Chuyện là như vậy.”

“Ừ, bổn các chủ hiểu rồi.”

“Thế thì thuộc hạ xin lui xuống trước.”

“Ừ.”

Sau khi Bàng Vân rời đi, Dạ Mệnh khẽ mỉm cười. Tất cả những chuyện xảy ra lúc này đều nằm trong phạm vi kế hoạch của hắn.

“Ma Nguyên đại lục, chắc hẳn phía Hổ Sân có thể giải quyết xong trong vòng hai ngày.”

“Bây giờ chỉ cần thực hiện từng bước một để chiếm đoạt Hạo Thiên Minh là được.”

Phía Hạo Thiên Minh vẫn luôn cho rằng nguyên nhân dẫn tới cái chết của Mục Nguyên là vì Trường Ca đại lục có tình huống bất ngờ mà bọn họ không lường trước được. Bọn họ không biết rằng người giết chết Mục Nguyên vốn không phải người của Trường Ca đại lục, mà là người của Huyết Sát Các.

Ma Nguyên đại lục là đại bản doanh của Mục Nguyên, cũng là đại lục có thực lực mạnh nhất trong hai mươi bảy đại lục của Hạo Thiên Minh, đương nhiên thực lực không thể kém được.

Chỉ có điều, lần này Mục Nguyên điều đi hơn nửa tinh nhuệ. Đại Đế ở lại trấn thủ Ma Nguyên đại lục chỉ còn bốn Nhập Đạo Cảnh và một Dung Đạo Cảnh.

“Các hạ thật lớn mật, dám xâm chiếm Ma Nguyên đại lục của chúng ta. Các hạ không biết Ma Nguyên đại lục thuộc phạm vi quản lý của Hạo Thiên Minh ta hay sao?”

Trong một cung điện, Hổ Sân và một Đại Đế Dung Đạo Cảnh trung kỳ của Hạo Thiên Minh đang đứng đối diện nhau. Vị Đại Đế Dung Đạo Cảnh kia lạnh lùng nói với Hổ Sân.

Hổ Sân cười đáp: “Chính vì đây là đồ của Hạo Thiên Minh ngươi nên ta mới có thể tới nơi này.”

Nghe vậy, vị Ảnh Tuyệt Đại Đế tâm phúc của Mục Nguyên khẽ quát: “Ảnh Thần Giáp Trụ.”

Một pháp bảo phòng ngự Đế giai thượng phẩm trân quý xuất hiện trên thân thể Ảnh Tuyệt Đại Đế.

“Bản đế sẽ khiến ngươi phải hối hận.” Ảnh Tuyệt Đại Đế lạnh lùng nói.

“Ảnh Chi Không Gian.”

Ảnh Tuyệt Đại Đế đột nhiên ra tay, cái bóng ở dưới chân đang bắt đầu khuếch tán ra một cách nhanh chóng. Cái bóng màu đen giống như một vũng bùn, thoáng cái đã bao phủ mặt đất trong phạm vi vài dặm.

“Ào ào!”

Mặt đất bị cái bóng bao trùm như biến thành một đầm lầy, phần rìa còn mọc lên từng cái cột đen ngòm. Những cái cột này mọc ra từ phần rìa ba trăm sáu mươi độ không góc chết. Những cái bóng màu đen này chập lại với nhau, cắt đứt không gian bên ngoài một cách triệt để, giống như kết giới vậy.