Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 730: Hạo Thiên Minh (2)




Chưa tới một phút đồng hồ, nam tử đeo mặt nạ tu sĩ Đại Đế đến từ Hạo Thiên Minh đã bị hai người Lôi Phượng bắt lấy.

Toàn bộ tay chân của hắn ta đều bị trói bằng sợi dây thừng màu vàng.

Lôi Phương đi đến trước mặt nam tử đeo mặt nạ, khẽ mỉm cười với hắn ta, sau đó nhấc trường thương lên, trực tiếp nhắm chính xác rồi đâm thẳng vào bụng người nọ.

Hắn ta mở to mắt, sau khi trường thương đâm vào bụng mình, một sức mạnh cực kỳ ngang ngược quấy loạn kinh mạch cùng với đan điền của hắn ta.

“Dừng, dừng tay! Mau dừng tay!”

Đôi mắt nam tử đeo mặt nạ giăng đầy tơ máu, miệng không ngừng gào thét. Một lát sau, Lôi Phượng rút trường thương ra khỏi bụng hắn ta.

Hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào Lôi Phượng, chỉ ước gì lột da nuốt chửng nàng ta.

Bởi vì sau mấy chục giây vừa rồi, Lôi Phượng đã mạnh mẽ phế bỏ tu vi của hắn ta.

Tuy rằng sức mạnh thân xác vẫn còn, nhưng linh khí bên trong cơ thể của hắn đã hỗn loạn, hoàn toàn trở thành đồ bỏ. Cho dù có thể sống sót trở lại Hạo Thiên Minh, con đường tu luyện của hắn ta cũng coi như hoàn toàn đứt đoạn:

“Sau này các ngươi sẽ phải hối hận! Sức mạnh của Hạo Thiên Minh đủ để giết chết đám con kiến các ngươi không thừa một mảnh giáp!” Nam tử đeo mặt nạ điên cuồng tức giận gào thét.

Tu vi của hắn đã bị phế bỏ.

Mà trùng hợp là trong Thiên Hạo Minh, thứ được chú trọng nhất chính là tu vi.

Lần này trở về tổ chức, đừng nói là thăng chức giành được công lao, thậm chí có thể giữ nổi địa vị như bây giờ của mình hay không, đều trở thành vấn đề lớn lao.

Làm sao hắn ta không hận cho được!

“Ồn quá.”

Một vị sát thủ hàng chữ Thiên chê giọng nam tử đeo mặt nạ quá lớn, bắn ra một luồng kiếm khí vào sau gáy người nọ, trực tiếp khiến hai mắt hắn ta trắng dã ngất xỉu.

“Đi thôi!”

Trung Thánh Thần Châu.

"Ta biết rồi. Các ngươi cứ lui xuống trước đi."

"Tuân mệnh."

Lôi Phượng, hai sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên lui ra.

Hiện trường chỉ còn lại Nam Vạn Thiên và tu sĩ đến từ Hạo Thiên Minh kia.

Bấy giờ nam tử đến từ Hạo Thiên Minh vừa tỉnh lại, thấy Nam Vạn Thiên thì nói với giọng trầm trầm, khàn khàn: "Ngươi chính là các chủ Huyết Sát Các."

"Không phải." Nam Vạn Thiên trả lời một câu, tay phải hắn ta nâng một tách trà còn nóng hôi hổi lên, nhấp một miếng.

"Ngươi nói ngươi là tu sĩ của Hạo Thiên Minh?"

Nghe vậy, nam tử đeo mặt nạ cho rằng Nam Vạn Thiên biết lai lịch của Hạo Thiên Minh, hai mắt lóe lên một tia tàn khốc.

"Bây giờ mới biết thì đã trễ rồi. Đợi tu sĩ của Hạo Thiên Minh tìm tới cửa rồi thì đó chính là ngày tàn của Huyết Sát Các các ngươi!" Nam tử đeo mặt nạ nghĩ tới việc mình đã bị phế bỏ tu vi, bèn nói với giọng điệu cực kỳ phẫn nộ.

"Xin lỗi, ta không biết Hạo Thiên Minh của ngươi là cái quái gì." Nam Vạn Thiên lại nhấp một ngụm nước trà, bình tĩnh bảo.

"Ha! Quân ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất rộng! Huyết Sát Các các ngươi tự cho là mình chiếm được một đại lục thôi đã mạnh lắm rồi sao? Hạo Thiên Minh của ta nắm giữ mấy chục đại lục trong chư thiên vạn giới, chính là bá chủ xứng đáng nhất của chư thiên!"

"Diệt một Tiên Huyền đại lục nho nhỏ này của các ngươi chỉ cần động một ngón tay thôi." Nam Vạn Thiên ngoảnh mặt làm ngơ.

Tâm niệm của hắn ta chợt động.

"Nhiếp Hồn Mộc Linh."

Một linh hồn thể tương tự như ma quỷ xuất hiện.

"Rút linh hồn hắn ta ra đi!" Nam Vạn Thiên ra lệnh.

"Dạ!" Mộc Linh gật đầu.

Hắn ta bay tới trước mặt nam tử đeo mặt nạ.

Nam tử đeo mặt nạ nhìn thấy một đôi mắt xanh biếc thì nội tâm cực kỳ run sợ: "Ngươi, một khi ngươi giết ta, chuyện này sẽ không còn cứu vãn được nữa. Hạo Thiên Minh..."

Hai tay Mộc Linh đâm xuyên qua cơ thể của nam tử đeo mặt nạ, dứt khoát rút linh hồn hắn ta khỏi cơ thể mình! Nam tử kia đã biến thành một linh hồn thể.

Tuy trong lòng tên nam tử này đang sợ hãi không gì sánh nổi, khuôn mặt hắn ta vẫn giữ dáng vẻ vịt chết mạnh miệng: "Sức mạnh của Hạo Thiên Minh căn bản không phải tứ các ngươi có thể tưởng tượng được!"

"Không cần cả ý thức luôn, chỉ cần giữ lại ký ức là được rồi." Nam Vạn Thiên bảo, nhìn về phía một linh hồn này.

Nam tử đã hóa thành linh hồn thể rồi vẫn uy hiếp không buông ta, nói là Hạo Thiên Minh cường đại đến mức nào.

Nam Vạn Thiên cười lạnh một tiếng, cố ý phô bày một thân tu vi Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ.

Khuôn mặt của nam tử đeo mặt nạ, người vẫn luôn cho rằng tu vi Nam Vạn Thiên cùng lắm chỉ tối đa tới Dung Đạo Cảnh hậu kỳ thôi cứng đờ ngay tại chỗ.

Dưới sự áp bức cực kỳ khiếp người này, suýt nữa là nam tử đeo mặt nạ đã hồn phi phách tán!

"Ngươi, sao ngươi có thể là Hợp Đạo Cảnh được?" Nam tử đeo mặt nạ sợ hãi đến mức kinh hồn bạt vía.