Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 729: Hạo Thiên Minh




Nhưng nam tử đeo mặt nạ không hề bận tâm, tay phải nâng lên, rất nhiều xúc tua máu chui lên từ những khe hở trên mặt đất rạn nứt.

Những xúc tua này giương cao, như thể muốn ngăn cản trường thường, sau đó đột nhiên chúng dâng lên.

Tuy nhiên sự việc lại không hề phát triển theo như những gì vị Đại Đế Nhập Đạo Cảnh đến từ thế giới bên ngoài đã tưởng tượng trong đầu.

“Uy lực này là của Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong?”

Nụ cười trên khuôn mặt nam tử đeo mặt nạ dần thu lại.

“Hắc Ma Khải.”

Đột nhiên một chiếc áo giáp màu đen toát ra khí tức đế giai hạ phẩm che phủ lên người nam tử đeo mặt nạ.

‘Ầm!’

“Ồ, thế mà lại ngăn được, đúng là có chút thủ đoạn.”

Lôi Phượng sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên, có mái tóc tím dài đến eo, trên gương mặt có một nốt ruồi nơi khóe mắt hơi ngạc nhiên đôi chút.

Ánh mắt nàng ta dừng lại trên người đối phương.

Tuy rằng nam tử đeo mặt nạ mặc Hắc Ma Khải trên người đã thành công ngăn được một thương lao đến này, nhưng tình trạng cũng không tốt là bao.

“Khụ khụ.”

Nam tử đeo mặt nạ quỳ trên mặt đất, tay phải che lại ngực, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

Một thương vừa rồi có uy lực quá mạnh mẽ, nếu không phải hắn ta kịp thời mặc lên Hắc Ma Khải pháp bảo đế giai hạ phẩm này, không thì thật sự phải bị thương nặng, thậm chí nguy hiểm đến mất mạng.

“Hừ, giết người của Huyết Sát Các ta, tội đáng muôn chết!”

Hắn ta còn chưa kịp khôi phục lại, sau lưng đã truyền đến một tiếng quát lạnh lùng.

“Kiếm Ảnh Tùy Long.”

Nam tử đeo mặt nạ không khỏi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy lại xuất hiện thêm một vị sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên.

Sau khi vị Đại Đế này khởi động trận pháp, ngàn vạn kiếm khí tràn ra quanh người.

Mấy vạn này đó đều là kiếm khí, tụ tập cùng nhau, ngưng tụ thành một con rồng bằng kiếm khí.

‘Vút!’

Con rồng kiếm khí rít gào, cơ thể rồng khổng lồ nhào tới sau lưng hắn ta, nam tử đeo mặt nạ bị dọa nhảy dựng.

“Lại là một vị Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong?”

Hắn ta vẫn luôn cho rằng sức chiến đấu hàng đầu của Huyết Sát Các chỉ có mấy vị Nhập Đạp Cảnh, bỗng ngốc lặng. Hiện tại hoàn toàn khác với những ký ức mà trước đó hắn ta lấy được từ tên tiểu nhị kia.

Nam tử đeo mặt nạ nghiến răng nghiến lợi, xoay chuyển ý niệm, lại lần nữa gọi ra một pháp bảo phòng ngự đế giai hạ phẩm.

‘Ầm ầm ầm!’

Sau khi ngăn cản con rồng khổng lồ bằng kiếm khí kia, sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên trắng bệch cùng bất lực.

Thấy hai vị Đại Đế Nhập Đạo Cảnh Lôi Phượng thật sự muốn xử lý mình tại đây.

Nam tử đeo mặt nạ vội vàng hô lên: “Bổn tôn đại diện cho Hạo Minh Thiên tới đây để trao đổi giao dịch với Huyết Sát Các các ngươi, các ngươi không thể giết ta!”

Hai người Lôi Phượng đưa mắt nhìn nhau, thả chậm tốc độ thi triển, lẳng lặng nhìn vị tu sĩ đến từ Hạo Thiên Minh này.

Nam tử đeo mặt nạ tiếp tục nói: “Bổn tôn thấy mảnh đại lục này không tồi, Hạo Thiên Minh có ý thu nó vào trong túi, chỉ cần Huyết Sát Các đồng ý chắp tay nhường lại Tiên Huyền đại lục, thì có thể trở thành phụ thuộc của chúng ta.” Hắn ta nói xong, vốn khuôn mặt nặng nề dần hiện lên vẻ đắc ý.

“Chắc rằng Huyết Sát Các các ngươi vẫn chưa từng nghe nói đến Hạo Thiên Minh, vậy để bổn tôn nói cho các ngươi biết nhé. Hạo Thiên Minh chính là thế lực lớn có thể xếp vào mười thứ hạng đầu trong vạn giới chúng sinh, quản lý rất nhiều Đại Thiên thế giới.”

Trong mắt hắn ta, vạn giới chúng sinh này không biết có bao nhiêu thế lực muốn trở thành phụ thuộc của Hạo Thiên Minh nhưng đều không có cách. Bây giờ cơ hội tốt như vậy bày ra ngay trước mắt, đối với Huyết Sát Các ở thế giới này chắc chắn là sự ban ơn lớn lao.

Lôi Phượng là người đầu tiên không nhịn được cười rộ lên:

“Phụt, thật sự không nhịn được nữa.”

Nam tử đeo mặt nạ vẫn còn chưa hiểu ra tại sao nàng ta đột nhiên bật cười, thì một vị sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên đã lên tiếng: “Ngươi nói Hạo Thiên Minh các người nắm giữ rất nhiều Đại Thiên thế giới đúng không?”

Hắn ta gật đầu.

Số lượng Đại Thiên thế giới mà Hạo Thiên Minh nắm giữ đạt tới mấy chục tòa! Là bá chủ chân chính trong vạn giới chúng sinh!

“Một khi đã như vậy, chắc rằng các chủ đại nhân hẳn sẽ rất vui khi nhìn thấy ngươi...”

“Trước đừng giết người này, đưa về đi!”

Vị sát thủ nọ nhìn Lôi Phượng rồi nói.

Nàng ta vừa cười xong bèn gật đầu, tay phải khẽ cử động, thanh trường thương cắm trên mặt đất cách nam tử đeo mặt nạ không xa khẽ run lên, lại lần nữa bay trở về trong tay của Lôi Phượng.

“Các ngươi muốn làm gì?”

Nam tử đeo mặt nạ nhận thấy không thích hợp, không khỏi mở miệng hỏi.

“Làm gì hả, ngươi cứ đến rồi sẽ biết.”

Hắn ta thấy tình huống không ổn, xoay người định bỏ chạy.

Nhưng bản thân hắn ta chỉ là một Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ, sao có thể thoát khỏi hai vị Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong chứ.