Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 708: Lão tổ thánh triều Võ Thanh xuất thế




Võ Chân Thánh Triều.

Võ Húc đi vào thánh hoàng lăng, nơi mỗi đại thánh hoàng đều cần tiến vào thăm viếng.

Võ Húc quỳ phịch hai chân xuống đất.

"Hiện nay chính là thời khắc Võ Chân Thánh Triều gặp phải nguy cơ sinh tử, thỉnh hai vị lão tổ có thể ra tay tương trợ."

Sau khi tiếng nói rơi xuống, cũng không có âm thanh nào đáp lại. Sắc mặt Võ Húc lộ ra vẻ khó coi, cất lớn giọng hơn nói tiếp.

"Đại quân của Thiên Kế Thánh Triều và Hạo Minh Thánh Triều đã tiến tới dưới chân thành, thánh hoàng thứ mười ba của Võ Chân Thánh Triều, Võ Húc khẩn cầu hai vị lão tổ ra tay!"

Lúc này, thánh hoàng lăng rốt cuộc xuất hiện động tĩnh.

Từ trung tâm thánh hoàng lăng, một cột sáng xanh biếc hướng thẳng lên trời đâm thủng tầng mây.

Giữa cột sáng, một con Thanh Long vòng quanh cột bay lên, tiếng rồng ngâm truyền khắp bốn phương tám hướng.

Con thanh long này phi lên trên bầu trời cao, sau đó lắc mình hóa thành một bóng người. Thấy bóng người kia, Võ Húc vội vàng cúi đầu:

"Võ Húc bái kiến Thánh Thanh lão tổ."

Trên bầu trời là một lão giả thoạt nhìn vô cùng tang thương.

Người này chính là Thánh Thanh Đại Đế lừng danh trong lịch sử Võ Chân Thánh Triều, một vị Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ.

"Hừ. Đúng là phế vật. Tuy ta đã đoán được Võ Chân Thánh Triều sớm hay muộn sẽ có một ngày như vậy, chỉ là không ngờ sẽ tới sớm đến thế."

Võ Húc nghe được tiếng nói truyền tới thì thoáng quay đầu lại, vừa thấy một nam tử bộ dáng trung niên phía sau thì lại cúi đầu nói: "Tử tôn bất hiếu bái kiến Đạo Uyên giả tổ."

Người trước mặt hắn ta cũng chính là một Đại Đế Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ khác.

Đạo Uyên Đại Đế, Võ Uyên.

Võ Uyên vừa động ý niệm, dùng tinh thần lực cảm ứng một chút tình huống bên ngoài.

Thấy đại quân hai triều đã nguy cấp thì phẫn nộ ra mặt.

Lão chỉ vào Võ Húc quát: "Hừ! Võ Chân Thánh Triều ta đúng là ngày càng xuống dốc. Vậy mà lại để cho một tên phế vật như ngươi lên làm Thánh Hoàng."

Võ Húc ngậm miệng không nói.

Thật ra nội tâm hắn ta cũng phỉ nhổ không thôi.

Hắn ta nào biết thời khắc mấu chốt bên phía Hạo Minh Thánh Triều lại xuất hiện một biến cố như vậy. Nếu không có đại quân Hạo Minh Thánh Triều nhúng tay thì hắn thật sự có nắm chắc ngăn cản đại quân Thiên Kế Thánh Triều ở bên ngoài.

"Hừ, chờ giải quyết xong mấy kẻ vướng bận này lại tính sổ với ngươi!"

Đạo Uyên Đại Đế Võ Uyên nói xong, lập tức xoay người rời đi.

Thánh Thanh Đại Đế Võ Thanh từ đầu tới cuối đều không lên tiếng, ánh mắt lại cũng nhìn ra bên ngoài.

"Cảm giác vừa rồi, chẳng lẽ là… Hợp Đạo đỉnh phong?"

Vừa rồi, khi lão ra khỏi thánh hoàng lăng có loáng thoáng cảm thấy một luồng khí tức chợt lóe mà qua. Khi lão định thần kiểm ta lại thì đã không phát hiện gì nữa.

"Chẳng lẽ ta nhìn sai sao."

Võ Thanh nói thầm một câu. Nhanh chóng xoay người rời khỏi nơi này.

Võ Húc nhìn theo hướng hai vị lão tổ rời đi. Trong lòng phẫn nộ không thôi.

"Thiên Kế Thánh Triều, còn các thánh triều khác nữa. Chờ có cơ hội, trẫm nhất định khiến các ngươi trả giá đắt!"

Võ Húc phẫn uất nói.

Xa xa.

"Khởi bẩm Phó tướng quân, quân địch đã bị tiêu diệt toàn bộ."

Giữa đại quân Thiên Kế Thánh Triều.

Một binh sĩ đang hội báo tình huống với phó chủ soái suất lĩnh đại quân tiến công lần này.

"Tốt, chuẩn bị phá thành!"

Phá Hiểu Đại Đế Cao Diệu trầm giọng nói.

"Rõ!"

Binh lính hội báo xong nhanh chóng lui ra, Cao Diệu nhìn quanh bốn phía, thấy thi thể chất đầy xung quanh thì chỉ cảm thấy khiếp sợ.

Cả một đường liên tiếp đả bại đại quân của Võ Chân Thánh Triều, đây là việc cả đời hắn ta nghĩ cũng không dám nghĩ. Dù sao chênh lệch đại quân hai bên cũng không nhỏ chút nào.

Về phần vì sao có thể thắng…

Ánh mắt Cao Diệu dừng ở phía sát thủ khoác hắc bào Huyết Sát Các bên phải.

Hắn ta không ngờ được, Huyết Sát Các mà Công Nghi Tư Khê vừa thành lập không lâu lại có thực lực hùng hậu nhường này.

Hắn lại dời mắt về phía chủ soái lãnh đại quân Thiên Kế lúc này.

Đó là một thanh niên mặt đẹp như quan ngọc, làn da trắng nõn. Ai cũng không thể ngờ được thanh niên này chính là chủ soái đại quân lần này. Đối với thân phận của đối phương, Cao Diệu chỉ biết hắn tới từ Huyết Sát Các mà thôi.

Tuy Cao Diệu nhìn không thấu tu vi của thanh niên nam tử, nhưng cũng không dám khinh thường.

Bởi trong trận chiến này, hắn thấy được một Đại Đế Nhập Đạo của Võ Chân Thánh Triều đột phá vòng vây thật mạnh đánh về phía thanh niên, kết quả vừa tới cách thanh niên khoảng một trăm thước thì cả người chợt bay lên không, sau đó tự động nổ tung, làm Cao Diệu khiếp sợ, khó có thể tin nổi.

Chỉ nhớ lại thôi cũng khiến Cao Diệu lạnh cả người.

"Hừ! Một đám binh tôm tướng cua, cút cho ta!"

Nghe tiếng nhìn sang, Cao Diệu thấy hơn mười tu sĩ Thánh Cảnh chuẩn bị phá thành bị một công kích đánh bay ra ngoài.

Tập trung nhìn lại, người tới chính là Đạo Uyên Đại Đế, Võ Uyên.