Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 702: Hạo Minh Thánh Hoàng




Võ Húc nhăn mặt, lẩm bẩm lại lời này.

Lệ Vu do dự một hồi, cuối cùng vẫn nói ra một câu:

“Còn có tin tình báo truyền đến, Võ tướng quân không chịu nổi năm phút đã bị đối phương đánh chết.”

“Không thể chịu nổi quá năm phút? Sao lại thế được, Võ Thần là Bán Hợp Đạo, cho dù đối phương có mạnh hơn nữa..."

Võ Húc nói được một nửa đã lập tức im bặt.

“Chẳng lẽ kẻ đó lại là Đại Đế Hợp Đạo Cảnh?”

Ánh mắt Võ Húc tối lại.

Hắn ta trầm ngâm một hồi rồi nói: “Hai đội quân của Võ Chính quân và Võ Địa quân còn cần bao lâu mới có thể đến chiến trường?”

“Hẳn là nửa canh giờ nữa.”

“Truyền mệnh lệnh của trẫm, lệnh cho bọn hắn đóng quân tại chỗ, tránh việc bị trúng bẫy mai phục của quân địch.”

Tính đến hiện tại hắn ta đã tổn thất ba trăm vạn đại quân cùng với mấy vị Đại Đế.

Nếu hai đội quân còn lại cũng gặp phải bất trắc thì kế hoạch mà hắn ta dày công bố trí bao năm sẽ đổ sông đổ bể hết.

“Tình hình quân ngũ bên Thiên Kế Thánh triều thì sao?”

“Hồi bẩm đại nhân, hiện tại bọn chúng đang đóng quân cách chiến trường một ngàn dặm, hẳn là đang chỉnh đốn quân lính.”

Lệ Vu trả lời.

“Trẫm hiểu rồi.”

“Ngươi lui xuống đi, truyền mệnh lệnh đầu tiên của trẫm xuống.”

“Vâng.”

Lệ Vu rời đi.

Ý niệm Võ Húc vừa động, hư không trước mặt hắn ta đột nhiên cuộn trào lên từng hồi gợn sóng, một hình ảnh được phản chiếu ra từ trong đó.

Người trong hình ảnh chính là Nguyên Kiến Bật, Thánh Hoàng của Hạo Minh Thánh triều, cùng một vị Dung Đạo Cảnh đỉnh phong - Nguyên Kiến Nhược.

Thấy sắc mặt sa sầm của Võ Húc, hắn ta cũng đoán được cái gì.

“Võ huynh, chẳng lẽ...”

Võ Húc mệt mỏi gật đầu.

Trong mắt là vẻ chán chường cùng cực.

“Ba trăm vạn đại quân đã bị tiêu diệt sạch, sáu vị phó tướng cùng với đám người Võ Thần đại tướng quân cũng đều bỏ mạng sa trường.”

Nghe xong, Nguyên Kiến Bật vô cùng chấn động.

“Sao lại có chuyện đấy được? Ta nhớ không nhầm thì Võ Thống Đại Đế là Bán Hợp Đạo kia mà, sao lại xảy ra chuyện như vậy?”

“Ta hoài nghi Thiên Kế Thánh triều đã xuất động Hợp Đạo Cảnh.”

Hai chữ Hợp Đạo giống như một tảng đá lớn đè xuống đáy lòng Nguyên Kiến Bật.

“Không phải trên tình báo nói Thiên Kế Thánh triều đã không còn Hợp Đạo sao?”

“Chỉ e là chính đối phương cố ý tỏ ra yếu thế cho chúng ta xem.”

Võ Húc nói ra suy đoán của mình.

Nguyên Kiến Bật mở miệng nói:

“Võ huynh, hiện tại quân đội Thiên Kế Thánh triều kia đã đến nơi nào? Có cần ta phái người đến viện trợ không?”

Võ Húc lắc đầu, từ chối ý tốt của Nguyên Kiến Bật.

“Cho dù đối phương có Hợp Đạo Cảnh thì ta cũng có cách khiến bọn hắn có đi mà không có về.”

“Nguyên huynh cứ việc phái binh tiến công Thiên Kế Thánh triều đi.”

“Đại quân Thiên Kế Thánh triều để ta giữ lại là được.”

“Vậy ngươi có phát hiện động tĩnh gì không?”

Võ Húc chuyển đề tài sang Tiên Tần Thánh triều cùng Thái Nhật Thánh triều. Bọn hắn vẫn phải đề phòng là hai tòa Thánh triều này.

Nguyên Kiến Bật lắc đầu.

“Không có bất kỳ động tĩnh gì, chỉ sợ bọn hắn muốn quan sát tình hình rồi bất ngờ ra tay thôi.”

Võ Húc hừ lạnh một tiếng:

“Thái Nhật Thánh triều thì thôi, hiện tại Tiên Tần Thánh triều cũng dùng kế này, lời nói của tên Tần Toại đó thật sự không khác gì đánh rắm.”

Hai người tán gẫu hai khắc rồi ngắt kết nối.

Bên trong cung điện của Hạo Minh Thánh triều.

Nguyên Kiến Bật nâng má, tựa như đang suy nghĩ đối sách.

“Bệ hạ, Lỗ thừa tướng cầu kiến.”

Một tên thị vệ bước đến bên người Nguyên Kiến Bật, sau đó ghé vào tai ông ta nói nhỏ.

“Để hắn ta vào.”

“Vâng.”

Một ông lão đầu đội khăn lụa đi vào trong điện.

“Lão thần bái kiến Thánh Hoàng bệ hạ.”

“Bình thân.”

“Có chuyện gì vậy?”

Lỗ Truyền Thụ bẩm báo: “Bệ hạ, tiền tuyến vừa truyền đến một tin tức quan trọng.”

“Nói.”

“Việt tướng quân vừa bị mấy tên tu sĩ Huyết Sát Các tập kích, đã bỏ mạng rồi.”

“Việt Trăn chết rồi?”

Nguyên Kiến Bật nghe được tin này lập tức kích động đứng bật dậy.

Việt Trăn chính là một trong hai Bán Hợp Đạo của Hạo Minh Thánh triều.

Thực lực của Việt Trăn còn cao gấp mấy lần Võ Thống Đại Đế, vậy mà hắn cũng đã ngã xuống.

Như vậy chẳng khác nào chặt đứt một cánh tay của ông ta!

“Ngươi vừa mới nói tu sĩ Huyết Sát Các? Đó là thế lực gì?” Nguyên Kiến Bật truy hỏi.

“Huyết Sát Các là thế lực sắp thống nhất cả Chiến Quốc đại lục.

Nghe được những lời này của Lỗ Truyền Thụ, Nguyên Kiến Bật sững người. Lỗ Truyền Thụ vừa nói cái gì?

Đến khi kịp nhận thấy khí tức trên người Lỗ Truyền Thụ không đúng, ông ta đột nhiên biến sắc.

“Ngươi là ai!”

Ông ta vận chuyển tu vi Dung Đạo Cảnh đỉnh phong.

“Sát thủ Thiên Tự nhị đẳng của Huyết Sát Các. Mị Huyễn gặp qua Thánh Hoàng bệ hạ.”

Gương mặt già nua trông như sắp gần đất xa trời của Lỗ Truyền Thụ bắt đầu phát sinh biến hóa, biến thành một nữ tử có đôi tai hồ ly, nàng ta nở một nụ cười quyến rũ, nhìn chằm chằm Nguyên Kiến Bật.