Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 694: Kết cục của kẻ phản bội (2)




Nơi hai vị Đại Đế trước sau công kích, trên quần áo nổi lên từng vòng chữ Phạn màu vàng. Ánh sáng của chữ Phạn chiếu rọi rực rỡ, phản lực mạnh mẽ trực tiếp hất văng hai người kia.

‘Bịch!’

Hai vị Đại Đế lần lượt chia ra người thì đụng vào vách tường bên cạnh, kẻ còn lại va phải cây cột. Hám Thiên Đại Đế từng bước đi về phía Liễu Đường Tông thừa tướng của Thiên Kế thánh triều.

Trong lòng Liễu Đường Tông sợ hãi tột cùng, không ngừng lùi về phía sau, mãi đến khi Hám Thiên Đại Đế đi tới trước mặt ông ta.

Ông ta thật sự không chịu nổi uy áp mạnh mẽ này, hai chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống đất.

Đôi mắt ngập tràn nỗi sợ hãi, chỉ vào hắn ta rồi hỏi: “Rốt cuộc Đại Đế của Huyết Sát Các chui từ đâu ra?”

Ông ta là thừa tướng của một thánh triều, cho nên nhớ rất rõ Công Nghi Tư Khê hoàn toàn không hề điều động vị Đại Đế nào trong triều đình tới Huyết Sát Các.

Nhưng vị Đại Đế Dung Đạo Cảnh hậu kỳ xa lạ đang đứng trước mặt này lại chui từ đâu ra vậy?

“Chắc ngươi đã hiểu sai một điều rồi.”

“Ngươi có ý gì?”

“Huyết Sát Các không thuộc về triều đình, mà triều đình thuộc về Huyết Sát Các chúng ta.”

Liễu Đường Tông còn chưa kịp chậm rãi suy ngẫm ý tứ của câu nói này, Hám Thiên Đại Đế đã tung ra một chiêu làm nổ tung đầu ông ta thành một đống sương máu.

Cùng lúc đó, nơi ở của các đại thần phe cánh trái...

Trên một chiếc giường lớn màu đỏ tươi, một tên mập có thân hình đầy dầu mỡ nằm trên đó. Hai tay hắn ta đang ôm hai thiếu nữ như hoa như ngọc.

“Đại nhân thật xấu!”

Một vị thiếu nữ làm nũng nói.

“Ha ha, một lát nữa ta càng xấu xa hơn với nàng.”

Tên mập cười gian xảo rồi nói.

Lúc đang định tiến hành một trận mây mưa tràn trề vui sướng:

“Đại nhân, hình như vừa rồi ta nhìn thấy một bóng người.”

Thiếu nữ nằm trong lòng ở bên trái đột nhiên chỉ về một chỗ.

“Đó chắc là do tiểu mỹ nhân ngươi nhìn lầm rồi, Xích Nguyên cung này của ta canh phòng nghiêm ngặt, bên ngoài còn có một vị Nhập Đạo Cảnh Đại Đế trông giữ ở lối vào. Đừng nói là người, ngay cả một con ruồi nhỏ cũng khó mà bay vào được.” Tên mập tràn đầy tự tin nói.

“Vậy, vậy chắc nô gia nhìn lầm rồi.”

Thiếu nữ nghe xong, chỉ đành coi bóng đen vừa nãy là ảo giác của mình.

Đột nhiên nàng ta cảm nhận được có chất lỏng nhớp nháp gì đó vương vãi lên người mình, quay đầu nhìn lại không khỏi hét lên: “A!”

Chỉ thấy mấy giây trước tên mập còn đang nói chuyện với mình, bây giờ đầu đã không cánh mà bay, máu tươi phun ra từ trên cổ.

Hai bên gò má của nàng ta che kín máu tươi, một thiếu nữ khác cũng hốt hoảng kinh hãi.

Không nghĩ tới có người lại dám giết thứ sử một phương của Thiên Kế thánh triều.

Ngày hôm sau, triều đình cùng các châu lớn đều bùng nổ bởi một tin tức.

Đó chính là số lượng các vị đại thần của phe cánh trái có gần bảy tám phần đã bị giết chết trong ngày hôm qua.

Hơn nữa mỗi một đại thần của phe cánh trái đều chết rất thê thảm. Không phải đầu thân chia lìa thì chính là thiếu hụt chân tay không được toàn thây.

Ngay lúc triều đình sắp rung chuyển, lại có một tin tức được tung ra.

Sau khi nghe thấy tin tức này, dân chúng cùng với quan lại trong triều đều đồng loạt thay đổi sắc mặt. Đó chính là những chuyện mà mấy vị đại thần này từng làm.

Đồng thời từng trang chứng cứ về việc mấy vị đại thần bị giết thông đồng với các thế lực bên ngoài cũng được dán khắp các bảng bố cáo để tất cả mọi người cùng xem.

Còn về phần những vị quan khác trong triều, trên buổi triều sớm, các vị đại thần nhìn sang bên cánh trái đã vắng bóng gần già nửa số người, không ai lên tiếng. Nhưng trong lòng họ hầu như đều thở phào nhẹ nhõm.

Phần lớn trong số họ cảm thấy may mắn vì ban đầu không bị đám người đó lôi kéo qua đó.

Nếu không hôm nay e rằng số người vắng mặt trên triều sẽ tính thêm cả mình nữa.

Công Tư Nghi Khê ngồi trên ngai vàng, nhìn số lượng hai bên chênh lệch cực lớn, lạnh lùng nói: “Về sau đây chính là kết cục cho những kẻ phản bội triều đình, mong rằng các vị có thể nhớ rõ cảnh tượng ngày hôm nay.”

“Dạ vâng!”

Trong lòng các văn thần võ quan đều sợ hãi không thôi, quả nhiên đây là bút tích của tân Thánh Hoàng.

Mức độ tàn nhẫn hoàn toàn không hề thua kém mấy vị nữ đế trước kia.

“Bệ hạ, thần có chuyện muốn hỏi.”

Một vị lão tướng đột nhiên đứng ra.

“Nói đi.”

“Bệ hạ định xử lý như thế nào với các vị trí của mấy kẻ loạn thần tặc tử kia? Phe cánh trái có rất nhiều đại thần đều nắm giữ những chức vị quan trọng của Thiên Kế thánh triều, bây giờ người đã chết, nếu không bổ sung người mới thay thế, sớm muộn gì cũng sẽ gây nên họa lớn.”

“Yên tâm, bổn hoàng đã có cách giải quyết chuyện này từ lâu.”

“Hôm nay bổn hoàng muốn nói cho các vị đại thần một chuyện.”