Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 693: Kết cục của kẻ phản bội




Huyết Sát Các, một nơi bạo lực bị Công Nghi Tư Khê giao cho việc tiền trảm hậu tấu, tuy nắm trong tay quyền lực lớn mạnh nhưng quyền lực này được xây dựng dựa trên điều kiện tiên quyết là có đủ thực lực, nếu Huyết Sát Các thật sự không có đủ cường giả, lỡ may bị đối phương giết ngược lại cũng là chuyện dễ hiểu.

Về việc tại sao hắn ta lại nghi ngờ như vậy thì chủ yếu là do triều đình cũng không điều động Đại Đế nào gia nhập Huyết Sát Các. Cho nên, trong mắt người ngoài, Huyết Sát Các không có bất kỳ cường giả Đại Đế nào tồn tại.

Bên trong Quỳnh Lâu Ngọc Vũ tráng lệ, lộng lẫy…

Một vị đại thần có thể được coi quyền cao chức trọng trong triều đình đang vô cùng nhàn nhã pha một tách trà.

Vị này có địa vị cao nhất bên phe cánh trái, lúc này ông ta đang tự lẩm nhẩm một mình.

“Không nghĩ tới tên Công Nghi Tung kia lại vô dụng đến vậy.”

“Thế nhưng làm ra chuyện hành thích ngu xuẩn này, hơn nữa làm thì cũng thôi đi, quan trọng còn bồi thêm mạng mình vào đó.”

“May mà lúc ấy mình đã phủi sạch quan hệ với hắn ta từ lâu, nếu không e rằng bản thân cũng gặp rắc rối.”

Sau khi pha trà xong, ông ta nhấp một ngụm.

“Cũng không biết bên phía Võ Chân thánh triều có tin tức gì rồi.”

Ông ta vừa mới cùng vị Thánh Hoàng của Võ Chân thánh triều tiến hành giao dịch.

Thời điểm Võ Chân thánh triều và Hạo Minh thánh triều cùng nhau tấn công Thiên Kế thánh triều, ông ta chịu trách nhiệm làm tay trong của họ, khiến lực lượng bên trong của Thiên Kế thánh triều trở nên suy yếu. Mà điều kiện của ông ta là sau khi Thiên Kế thánh triều bị tiêu diệt, bên phía Võ Chân ban cho ông ta một chức quan có địa vị gần giống với chức vị hiện tại là được, đối phương cũng đã đồng ý.

Ông ta lắc đầu, bây giờ chính mình chỉ cần từ từ đợi là được.

Dựa theo tình hình trước mắt, trong ngũ đại thánh triều, chỉ có Thiên kế thánh triều không có quân viện trợ từ bên ngoài, thực lực yếu nhất.

Một khi chiến tranh bùng nổ, họ chắc chắn là thánh triều bị tấn công đầu tiên.

Có thể biết được điều này từ ba trăm vạn đại quân mà Võ Chân thánh triều đã bố trí ngay sát biên giới của Thiên Kế thánh triều.

“Vậy ngươi cũng thật sự tính toán đâu ra đó đấy.”

Liễu Đường Tông thừa tướng của Thiên Kế thánh triều chợt thay đổi sắc mặt khi nghe thấy từng tiếng vỗ tay. Ông ta đứng dậy, nhìn về phía nam tử thần bí đeo mặt nạ đang đứng đằng trước, vừa đi vừa vỗ tay bước tới đây.

“Ngươi là kẻ nào? Dám tự tiện xông vào phủ của bổn thừa tướng.”

Liễu Đường Tông nhướng mày khẽ quát một tiếng, ông ta vừa mới dứt lời, ngay sau đó đã chú ý tới lệnh bài quen thuộc đeo bên hông của đối phương.

“Huyết Sát Các.”

Giọng nói của Liễu Đường Tông bỗng thay đổi.

Ông ta là thừa tướng của Thiên Kế thánh triều, tự nhiên biết rõ Huyết Sát Các mà một tay Công Nghi Tư Khê gây dựng lên.

“Không biết Huyết Sát Các của triều đình đến phủ của bổn thừa tướng có chuyện gì vậy?”

“Biết rõ còn cố hỏi.”

Người tới khẽ cười một tiếng.

Nghe xong, trong lòng Liễu Đường Tông chợt chùng xuống.

Rất rõ ràng triều đình bên kia đã phát hiện ra những chuyện mình làm.

Chẳng qua điều khiến ông ta nhất thời nghĩ mãi không ra chính là, sao triều đình bên kia lại biết được chuyện này?

Rõ ràng chính mình đã làm kín đáo như vậy.

“Cho nên bây giờ ngươi tới giết ta sao?”

Vị sát thủ ở đối diện gật đầu, Liễu Đường Tông cười chế giễu một tiếng.

“Chỉ dựa vào ngươi sao, có bản lĩnh này không đã?”

“Thừa Uyên, Mị Khiên.”

Vị sát thủ đến từ Huyết Sát Các phát hiện có người đi ra từ phía trước và sau của mình.

Không ai nghĩ tới, hóa ra phủ Thừa tướng lại cất giấu hai vị Đại Đế.

“Làm trước báo sau ư? Hừ, trong mắt bổn thừa tướng, Huyết Sát Các mà Công Nghi Tư Khê thành lập lên cũng chẳng là cái thá gì, muốn giết ta ngươi cũng phải có bản lĩnh này đã!”

“Giết chết hắn cho ta!”

Liễu Đường Tông ra lệnh.

Hai vị Nhập Đạo Cảnh Đại Đế ở phía trước và sau lộ ra khí tức, không hề giữ lại thi triển công pháp thần thông.

“Hừ, hai tên Nhập Đạo Cảnh mà thôi, mới thế mà đã tỏ ra ngông cuồng.”

Hám Thiên Đại Đế vị sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên cũng bày ra tu vi của mình.

“Dung, Dung Đạo Cảnh hậu kỳ!”

Con ngươi của Liễu Đường Tông mở lớn, miệng suýt nữa mắc nghẹn tại chỗ.

Hám Thiên Đại Đế mở miệng: “Tật này như gió, từ này như rừng, xâm lăng như lửa, bất động như núi, khó biết như âm, oanh động như sấm, Trấn Quân Thuế Nguyên Quyết!”

Giọng nói vang dội lanh lảnh như tiếng chuông vừa dứt.

Đòn tấn công của hai vị Đại Đế rơi lên phía trước và sau người của Hám Thiên Đại Đế.

Nhưng Hám Thiên Đại Đế vẫn đứng vững như bàn thạch, hai đòn tấn công đánh trúng cơ thể của hắn ta, hoàn toàn không gây ra bất cứ thương tổn nào cho hắn ta.