Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 670: Thần Công điện




Trong Thái Nhật thánh triều.

Phi Điểu Lâu.

Đây chính là thanh lâu lớn nhất trong Thái Nhật thánh triều.

Các quan đại thần trong triều và các con cháu thế gia giàu sang quyền quý cũng đến đây. Trong một phòng riêng lớn nhất của Phi Điểu Lâu.

Không ai có thể tưởng tượng được vị trưởng lão của Thần Công điện – một người tiên phong đạo cốt nói chuyện với Thánh Hoàng của Thái Nhật thánh triều cách đây không lâu lại xuất hiện ở nơi rượu chè ăn chơi như vậy.

Đại trưởng lão Dương Quỳnh Phong của Thần Công điện đang nằm trên một chiếc giường êm ái.

Và ở hai bên trái phải của gã ta là hai nữ tử ăn mặc hở hang. Trên khuôn mặt của hai nữ tử này đều lộ ra vẻ quyến rũ yêu kiều.

Hai tay không ngừng xoa bóp vai cho Dương Quỳnh Phong.

“Trưởng lão đại nhân à, ngài cảm thấy lực độ này của nô gia như thế nào?” Một nữ tử ăn nói nũng nịu với Dương Quỳng Phong.

“Ừm, không tệ không tệ, bổn trưởng lão rất thích.” Dương Quỳng Phong gật đầu.

Trong lời nói đầy sự khiếm nhã. Đồng thời gã ta còn thầm nghĩ rằng nữ tử ở Chiến Quốc đại lục đúng là đẹp hơn nữ tử ở Bắc Thần đại lục của họ. Hơn nữa, điều khiến Dương Quỳnh Phong hài lòng nhất vẫn là những nữ tử này rất hợp khẩu vị của gã ta.

“Trưởng lão đại nhân à, không biết sau này nô gia có cơ hội cùng ngài đến tham quan Thần Công điện mà ngài đã nói hay không?” Nữ tử ở bên phải nhẹ giọng cười nói.

“Ha ha ha, chuyện nhỏ mà thôi.”

Dương Quỳnh Phong mỉm cười, hai tay ôm lấy hai nữ tử cùng một lúc: “Bổn trưởng lão không đợi được nữa rồi, chúng ta hãy bắt đầu thôi.”

Hai nữ tử mím môi cười khẽ.

Nhưng vừa nở nụ cười thì họ chợt cảm thấy có gì đó không ổn.

Bởi vì cánh tay ôm lấy họ của Dương Quỳnh Phong giống như nam châm vậy, dính sát vào da. Những điều này cũng không phải là điều quan trọng.

Vấn đề là họ cảm thấy hình như trong người mình có gì đó đang liên tục bị hấp thu vậy. Một người cúi đầu xuống nhìn cơ thể của mình.

Làn da trắng ngần vốn mềm mại căng mướt lại bắt đầu trở nên khô héo. Hơn nữa, những nếp nhăn li ti cũng không ngừng hiện ra.

“Trưởng, trưởng lão đại nhân?”

Nữ tử phát hiện ra vấn đề không khỏi nhìn sang Dương Quỳnh Phong.

Đôi mắt của Dương Quỳnh Phong lúc này loé lên tia tà ác.

“Các ngươi không phải muốn đến tham quan Thần Công điện của bổn trưởng lão sao? Đợi đến khi các ngươi hoá thành một phần năng lực của bổn trưởng lão thì có thể thấy rõ mồn một.”

Dưới sự kinh hoàng của hai nữ tử.

Chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi, hai mỹ nhân đẹp tựa thần tiên vừa rồi đã biến thành hai cái xác khô tiêu điều trong chớp mắt.

“Âm khí đầy đủ, nữ tử ở Chiến Quốc đại lục đúng là không tệ.”

Dương Quỳnh Phong cười toe toét.

Thần Công điện nghe giống như một đại tông chính đạo nào đó. Nhưng thực ra tất cả mọi người ở Bắc Thần đại lục cũng biết rõ Thần Công điện hoàn toàn không phải là đại tông chính đạo gì cả, mà là một đại tông tà tu giống như Dục Ma tông!

Hơn nữa nó còn tà ác hơn Dục Ma tông ở Bá Nguyên đại lục.

Suy cho cùng, mặc dù bản chất của Dục Ma tông là tà tu, nhưng hầu hết các công pháp tu luyện có xu hướng thiên về Ma Đạo. Ngược lại, đa phần các công pháp thần thông mà mọi người trong Thần Công điện tu luyện đều vô cùng tà ác.

Dương Quỳnh Phong chuyển động ý niệm.

Trên thi thể của hai nữ tử bùng lên ngọn lửa màu trắng.

Trong vòng chưa đầy năm giây thì ngọn lửa đã thiêu rụi hết cái xác.

“Lên thêm vài người nữa đi, bổn trưởng lão đã nhìn thấy vài người có âm khí tốt.”

Dương Quỳnh Phong liếm miệng, sát khí trên mặt vô cùng nặng nề.

“Đại trưởng lão Dương Quỳnh Phong của Thần Công điện, chắc ta không nhớ lầm chứ.”

Khuôn mặt của Dương Quỳnh Phong lập tức cứng đờ khi nghe thấy lời nói này.

“Là ai?”

Gã ta nhìn sang hư không ở bên trái.

Có một bóng người cao lớn từ trong hư không bước ra.

“Ngươi là ai?”

Khi nhìn thấy Minh Vong, lòng Dương Quỳnh Phong đột nhiên run lên.

Đôi mắt của Dương Quỳnh Phong hiện lên vẻ cảnh giác, nhìn người mặc chiếc hắc bào ở trước mặt.

Minh Vong há miệng ra.

Đóm lửa màu xanh không ngừng lấp lánh dưới chiếc áo giáp vong linh.

“Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các, theo lệnh của các chủ đến lấy mạng của các ngươi!”

Minh Vong bước chân phải lên phía trước.

Tiếng áo giáp kèm theo bước chân nặng nề vang lên khiến cho khuôn mặt cảnh giác vào một khắc trước của Dương Quỳnh Phong lập tức trở nên khó coi.

“Đây là?”

Gã ta phát hiện mình đột nhiên bị Minh Vong kéo vào trong một lĩnh vực không gian. Phải biết rằng gã ta là Bán Hợp Đạo Cảnh rồi đấy!

Vậy mà có thể đưa mình vào thẳng đây trong trường hợp không chút phát giác, điều này cũng chứng tỏ tu vi của người ở trước mặt chắc chắn là không thấp.

“Các hạ chắc hẳn không phải là người của Thái Nhật thánh triều đúng không?”