Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 669: Kim Ô cung (2)




Giọng hắn ta khàn khàn, quỷ hỏa trong mắt lóe lên không ngừng.

Phó cung chủ Kim Ô cung Lịch Thừa Nghiệp bàn chuyện kế hoạch với Tần Toại xong thì chuẩn bị trở lại Hồng Tộc đại lục.

Hắn ta rời khỏi Tiên Tần thánh triều, bay về phía núi hoang.

“Kỳ lạ? Sao nãy giờ luôn cảm thấy không yên lòng?” Lịch Thừa Nghiệp sờ ngực mình, tự hỏi.

Đã lâu rồi hắn ta không có cảm giác này. Hắn ta nhớ rõ, lần trước lúc hắn ta có cảm giác này là ba trăm năm trước, khi hắn ta quyết một trận sống mái với kẻ thù sinh tử của mình.

Hắn ta lắc đầu. Tu vi của hắn ta hiện tại là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong!

Đừng nói là Bắc Thần đại lục, kể cả Chiến Quốc đại lục này cũng rất ít người có thể trở thành đối thủ của hắn ta. Mắt thấy mình đã cách lối vào không gian ngày càng gần.

“Ồ, hóa ra là ở đây, trái lại tiết kiệm thời gian tìm kiếm của ta.”

Nghe được một giọng nói bất thình lình vang lên.

Theo hướng tiếng nói ấy phát ra.

Lịch Thừa Nghiệp quay đầu lại.

“Ai?”

Đập vào mắt hắn ta chính là Minh Vong.

Nhìn thấy thân thể quỷ dị người không giống người, quỷ không giống quỷ của Minh Vong, Lịch Thừa Nghiệp bất giác giật mình.

Hắn ta dừng lại.

“Ngươi là…”

“Ta là người giết ngươi.”

Minh Vong dứt lời.

Không hề có chút do dự, trực tiếp ra tay với vị phó cung chủ Kim Ô cung này.

“Vĩnh Hằng Minh kiếm.” Tay phải của Minh Vong lấy ra từ hư không thanh Vĩnh Hằng Minh kiếm tản ra u quang. Âm khí nồng nặc trên thân kiếm bao trùm cả thanh kiếm.

Biết đối phương tới không có ý tốt gì, Lịch Thừa Nghiệp cũng không muốn nói nhảm nữa.

Tâm thần hợp nhất.

Trong tay xuất hiện một món pháp bảo Đế giai trung phẩm. Đây là một thanh Quỷ Đầu Đao.

Thân đao lộ vẻ sắc bén.

“Tuy không biết ai đã cho ngươi dũng khí để ngươi dám ra tay với ta, nhưng ta chỉ muốn nói rằng ngươi sắp phải hối hận rồi!”

“Kim Điểu Đao Pháp!”

Lịch Thừa Nghiệp thấp giọng quát lên.

Tu vi mạnh mẽ của Dung Đạo Cảnh đỉnh phong truyền vào món pháp bảo trong tay. Ánh đao rực rỡ.

Hắn ta sử dụng Trấn Cung Đao Pháp của Kim Ô cung, đây là một công pháp Đế giai thượng phẩm. Đao pháp thi triển, đao khí tàn sát.

Trên lưỡi đao hiện lên Đại Nhật Kim Ô Hỏa cháy hừng hực. Ngọn lửa màu đỏ vàng trông vô cùng trong suốt chói sáng ở khoảng không.

Lịch Thừa Nghiệp không cho Minh Vong cơ hội ra tay trước.

Cầm món pháp bảo đang cháy lên Đại Nhật Kim Ô Hỏa chém về phía Minh Vong.

Thấy vậy, Minh Vong giơ thanh kiếm bên tay phải lên.

Thanh đao giáng xuống Vĩnh Hằng Minh Kiếm và bộc phát ra làn sóng khí khổng lồ. Đao kiếm cứ thế giằng co hàng chục giây.

Cuối cùng Lịch Thừa Nghiệp cũng phát hiện ra điều gì không ổn trong đó.

Dù sao thì theo lẽ mà nói, đòn tấn công của mình lúc này đã phá tan hàng phòng ngự của đối phương mới đúng. Tại sao…

Minh Vong đã đưa ra lời giải đáp cho Lịch Thừa Nghiệp.

“Sâu kiến không biết trời cao đất rộng, câu nói này đúng là không sai chút nào.”

Giọng nói khàn của Minh Vong có thể nghe thấy rõ ràng, trong lời nói ngập tràn sự mỉa mai. Âm khí đột ngột ập đến khiến cho cơ thể của Lịch Thừa Nghiệp vô thức run lên.

Minh Vong dùng lực.

Vĩnh Hằng Minh Kiếm dễ dàng hất tung pháp bảo trong tay Lịch Thừa Nghiệp ra.

“Năng lực thật mạnh.”

Ban đầu Lịch Thừa Nghiệp còn có chút khinh thường đối phương, nhưng trong lòng lúc này lại trở nên nghiêm trọng hơn vài phần. Thực lực do Minh Vong hiện giờ thi triển ra ít nhất cũng có cùng một cấp bậc với mình! Dường như hắn ta đã nhìn thấu được suy nghĩ hiện giờ của Lịch Thừa Nghiệp trong nháy mắt.

Minh Vong cười khẩy nói rằng: “Mãi mãi chìm sâu vào giấc ngủ đi.”

Vừa nãy còn coi Minh Vong là đối thủ có cùng cấp bậc với mình.

Sau khi nhìn thấy Minh Vong thể hiện ra tu vi thực sự trong giây tiếp theo thì Lịch Thừa Nghiệp lập tức chấn động: “Ngươi không phải là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong, ngươi là Hợp Đạo Cảnh!”

Khi thấy tình hình không ổn thì Lịch Thừa Nghiệp không chút chần chừ, quả quyết chọn cách quay người bay về phía thông đạo.

Hắn ta đã tận mắt nhìn thấy thực lực của cung chủ nhà mình nên hiểu rất rõ mình hoàn toàn không phải là đối thủ của một Đại Đế Hợp Đạo Cảnh.

Chỉ có chịu trận mà thôi.

Đây vốn dĩ là một trận chiến không thể thắng được thì tại sao không chạy đi? Lịch Thừa Nghiệp hắn ta không phải là một tên khờ, nhưng liệu hắn ta có bao giờ nghĩ rằng mình thực sự có thể thoát được không? Âm khí của Vĩnh Hằng Minh Kiếm trong tay Minh Vong hoà quyện với kiếm khí. Thanh kiếm chém về phía Lịch Thừa Nghiệp đã chọn cách bỏ chạy ở đằng trước.

Thanh kiếm giáng xuống.

Phó cung chủ của Kim Ô cung - Lịch Thừa Nghiệp này thậm chí còn chưa kịp kêu gào lên thì đã mất mạng rồi.

“Người đầu tiên đã được giải quyết, còn người thứ hai nữa.” Người thứ hai mà hắn ta nhắc đến chính là vị trưởng giả nào đó của Thần Công điện.