Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 666: Dục Ma lão tổ




Thâm Uyên Đại Đế nhìn xung quanh.

Cuối cùng lựa chọn điểm công kích khá yếu ở bên phải. Lão ta dùng Hỗn Ma thương đánh bay hai thanh kiếm đen do hai viên cờ đen biến thành ở bên phải, rồi chạy theo phía bên phải.

Hiển nhiên, lão ta muốn chạy ra khỏi phạm vi bàn cờ này.

Mạc Sách khẽ mỉm cười.

“Ngươi suy nghĩ quá mức ngây thơ…”

“Kéo dài.”

Mạc Sách đưa tay trái lên.

Vốn chỉ là một bàn cờ bao trùm phạm vi mười dặm lại bắt đầu khuếch đại.

Hơn nữa, tốc độ khuếch đại còn nhanh hơn tốc độ chạy của Thâm Uyên Đại Đế, ngay lập tức tốc độ bàn cờ đã khuếch đại vượt qua Thâm Uyên Đại Đế.

“Đáng chết!”

Thấy mình vẫn không cách nào thoát khỏi phạm vi bàn cờ, Thâm Uyên Đại Đế cắn răng.

“Kỳ Bố Thác Trì.”

Lần này Mạc Sách chuẩn bị trực tiếp hốt cá lớn.

Trên bàn cờ lập tức xuất hiện mười viên cờ trắng và mười viên cờ đen.

Hai mươi con cờ này vây quanh Thâm Uyên Đại Đế, giống như bao vây quân lính thua trận.

“Nhanh.”

Mạc Sách nói ra một chữ, con cờ di chuyển.

Thấy tình thế trở nên không bình thường, Thâm Uyên Đại Đế cắn răng thầm nói: “Xì, không ngờ nhanh như vậy đã phải dùng đến chiêu này, nhưng cũng không còn cách nào cả.”

“Hồn châu.”

Thâm Uyên Đại Đế thầm kêu một tiếng, trong tay lão ta xuất hiện một viên ngọc lưu ly cỡ nhỏ. Bên trong viên ngọc lưu ly có vô số vong hồn trôi dạt. Những vong hồn này đều là linh hồn của bại tướng dưới tay lão ta, bị lão ta cướp mất hồn sau khi chết, cất bên trong viên ngọc. Trong đó có vô số vong hồn khi còn sống từng có tu vi cấp bậc Đại Đế.

Thâm Uyên Đại Đế dùng sức bóp, trực tiếp bóp vỡ viên Hồn châu trong tay. Cảnh sau đó thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Sau khi bóp vỡ hồn châu, Thâm Uyên Đại Đế há miệng, nuốt hết những hồn phách ấy.

Cùng lúc đó.

Khí tức trên người Thâm Uyên Đại Đế có thể thấy được bằng mắt thường bắt đầu tăng vọt lên.

Bùm.

Khí tức kinh khủng trên người lão ta không ngừng tăng lên, từng chút, từng chút một, chỉ một lần đã khiến lão ta từ Hợp Đạo Cảnh trung kỳ tiến lên gần sát nút. Chỉ kém một chút nữa thôi là có thể đột phá tu vi lên hậu kỳ. Khí thế của Hỗn Ma thương cũng theo đó tăng mạnh!

Những con cờ đen công kích đồng loạt rơi xuống.

Đều bị Thâm Uyên Đại Đế dùng Hỗn Ma thương chặn lại.

Có thể thấy, viên Hồn châu vừa rồi quả thực đã cho lão ta sức mạnh khổng lồ.

Cùng lúc đó, bên phía tông chủ Phong Lương Triết cũng không được thuận lợi như ông ta tưởng tượng. Tuy Phong Lương Triết là Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ, nhưng ông ta lại phải đối mặt với chín vị Đại Đế.

Nếu chín vị Đại Đế này là Nhập Đạo Cảnh thì còn dễ nói.

Ông ta có thể dễ dàng giải quyết toàn bộ chỉ trong một khắc.

Nhưng bây giờ, ngoài hai người Nhập Đạo Cảnh thì bảy vị Đại Đế còn lại đều là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ hoặc là đỉnh phong.

Nhưng đây cũng chưa phải điểm chí mạng.

Điểm chí mạng chính là…

“Đáng ghét, sao trên người những người này lại có nhiều pháp bảo Đế giai như vậy chứ?”

Trên người mỗi một vị Đại Đế đều có ít nhất hai ba món pháp bảo Đế giai, thậm chí, có người còn lấy ra năm món pháp bảo Đế giai để đối phó với ông ta!

Phải biết, trên người ông ta chỉ có hai món pháp bảo Đế giai như vậy thôi.

Đám Đại Đế tu vi không bằng mình này, rốt cuộc lấy đâu ra nhiều pháp bảo Đế giai như vậy chứ?

Ông ta đương nhiên không biết, lúc Huyết Sát Các tiêu diệt các thế lực lớn, đều cướp sạch những thứ tốt như pháp bảo, công pháp, bảo dược các loại.

Bây giờ ông ta đối mặt với những pháp bảo Đế giai này.

Chủ nhân trước kia của chúng khi còn sống đều là các Đại Đế.

Hai trận chiến kéo dài xấp xỉ một khắc.

“Đáng ghét, không ngờ trên người đám người này lại có nhiều chí bảo Đế giai như vậy.”

Sau khi Thâm Uyên Đại Đế phá vỡ hơn nửa bàn cờ, lại phát hiện ra trên tay Mạc Sách còn có một pháp bảo cực phẩm Đế giai khác.

Nhìn miếng ngọc bội song ngư kia, Thâm Uyên Đại Đế không nghĩ ra được nên dùng cách nào để đối phó với Mạc Sách đang ở Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ.

Mạc Sách nhẹ giọng nói: “Tạo Hóa hoàn ngọc.”

Ngọc bội song ngư đang trôi lơ lửng khẽ rung lên, như đang đáp lại Mạc Sách.

“Hỗn độn huyền hoàng, vạn vật tạo hóa…”

Giống như cảnh thấy được ở Tà Yểm đại lục, Tạo Hóa hoàn ngọc lần nữa chia đôi. Trận đồ giống như một bàn cờ dày đặc, nháy mắt trải ra.

Thâm Uyên Đại Đế thấy tình thế không ổn, ra tay muốn ngăn cản Tạo Hóa hoàn ngọc trải ra. Nhưng ngay khi lão ta phản ứng thì đã chậm một nhịp rồi.

Tạo Hóa hoàn ngọc là một năng lượng trái chiều với tà khí, có hiệu quả tấn công.

Cùng với việc trận đồ di chuyển, đồng tử của Thâm Uyên Đại Đế co lại, lỗ chân lông trên người, thậm chí là tóc gáy cũng run lên.