Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 652: Đăng cơ (2)




“Được, Tư Vũ trưởng lão đã nói như vậy, bổn thái tử cũng yên tâm hơn rồi.”

Bảy ngày trôi qua, chẳng mấy chốc tin tức Công Nghi Mậu Thánh Hoàng của Thiên Kế thánh triều băng hà lan truyền trên triều đình, đồng thời cũng nhanh chóng xuất hiện di chiếu.

Thừa tướng Thiên Kế thiên triều cầm di chiếu trên tay, đọc dõng dạc: “Phụng thiên thừa mệnh, truyền thừa đại vị cho…”

Trong lúc thừa tướng đọc di chiếu tới nửa phần sau, Thái tử Công Nghi Tung đã hơi dịch lên trước một bước nhỏ theo bản năng.

Ngay lúc hắn ta tưởng rằng di chiếu sắp đọc tới tên mình, nhưng ai ngờ:

“Tuy Tam công chúa Công Nghi Tư Khê là phận nữ nhi, nhưng thông minh tốt bụng, siêng năng hiếu học…”

“… Thích hợp ngồi lên vị trí Thánh Hoàng, từ hôm nay trở đi làm tân hoàng Thiên Kế thánh triều ta, mong văn võ quan lại trong ngoài đồng tâm phò tá, tạo phúc cho muôn dân, nay chiêu cáo thiên hạ, khâm thử!”

Trong ánh mắt đờ đẫn của mọi người, Tam công chúa Công Nghi Tư Khê đứng dậy bước lên. Tuy rằng khó tránh trong lòng một đám văn thần võ tướng cảm thấy hơi kinh ngạc, nhưng cũng chỉ biết cúi đầu, khẽ hô lên: “Thần tuân chỉ!”

Quả thực trong lịch sử Thiên Kế thánh triều từng xuất hiện mấy trường hợp nữ đế nắm hoàng quyền.

Nhưng tất cả các nữ tử đó lại giống hệt nhau, đều là yêu nghiệt cực kỳ hiếm hoi.

Trước khi mỗi vị nữ đế kế vị, danh tiếng và thủ đoạn đều hơn hẳn thái tử bấy giờ.

Tuy nhiên hiện nay, mặc dù Tam công chúa rất có danh vọng trong số bình dân bá tánh, nhưng chiến công trên triều đình lại thua xa thái tử Công Nghi Tung.

Đột nhiên nàng kế thừa vị trí Thánh Hoàng, quả thực khiến người khác cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Hai tay Công Nghi Tung siết chặt, đôi mắt suýt nữa ứ máu ngay tại chỗ nhưng hắn ta vẫn nhịn lại.

Sau khi tiến hành các nghi thức tuyên đọc di chiếu xong xuôi, Công Nghi Tung trở về phủ thái tử của mình.

Hắn ta vừa về tới phủ thái tử, trực tiếp nổi điên.

“Công Nghi Mậu ngươi điên rồi sao? Lại truyền hoàng vị cho một thứ hèn hạ đê tiện!”

“Đúng là tức chết bổn thái tử mà!”

Công Nghi Tung không ngừng gào thét.

Đôi mắt hắn ta hiện lên vẻ độc ác:

“Nếu vậy thì đừng trách bổn thái tử làm thế!”

“Vị trí Thánh Hoàng chỉ có thể là của bổn thái tử!”

“Gọi Tư Vũ trưởng lão tới đây cho ta.”

“Vâng.”

Một tử sĩ nói xong lập tức lùi ra.

Tư Vũ Mặc của Dục Ma tông đi vào với đôi mày nhíu chặt, dễ nhận thấy ông cũng vừa biết được chuyện này.

“Thái tử điện hạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải ngươi nói không có vấn đề gì sao?”

Giọng điệu Tư Vũ Mặc trầm thấp.

Hiện nay mọi kế hoạch đều đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ đợi Công Nghi Tung lấy được hoàng vị thì mọi thứ có thể tiến hành, bây giờ lại xảy ra sự cố ngay thời điểm quan trọng như vậy. Việc này có thể dẫn đến kế hoạch trước đó cùng với sự chuẩn bị đều đổ sông đổ biển.

Công Nghi Tung nghiến răng nghiến lợi nói: “Bổn thái tử nào biết đột nhiên phụ hoàng lại nổi điên truyền hoàng vị cho thứ thấp hèn do tiện tì sinh ra chứ!”

“Xin hỏi bây giờ thái tử điện hạ định tính toán như thế nào?”

Tư Vũ Mặc nói.

“Đại Đế của quý tông đã tới bên Chiến Quốc đại lục rồi đúng không?”

Công Nghi Tung nói.

“Người đã đến rồi, nhưng chỉ có ba vị Nhập Đạo Cảnh đến đây, đấy là ba phong chủ của chín đỉnh núi lớn Dục Ma Tông ta.”

“Thái tử điện hạ, chẳng lẽ ngươi định mạnh mẽ ép cung sao.”

Vẻ mặt Tư Vũ Mặc thay đổi.

Công Nghi Tung lắc đầu, đôi mắt trở nên âm u: “Ép cung? Nực cười, bổn thái tử phải khiến hai thứ thấp hèn kia cùng biến mất trên thế giới này.”

“Dựa theo quy tắc của Thiên Kế thánh triều ta, ngày hôm sau kẻ thấp hèn đó cần phải tới hoàng lăng một chuyến, cúng bái tiên hoàng các triều đại.”

“Bởi có quy định, chỉ một mình Thánh Hoàng được bước vào hoàng lăng.”

“Trong hoàng lăng không có người nào khác, chính là thời cơ tốt nhất cho chúng ta ra tay với đối phương!”

“Vậy làm sao đi vào, ta nhớ cửa vào hoàng lăng của quý thánh triều có nhiều tầng trận pháp đế giai bảo vệ mà.”

“Chỉ dựa vào ba vị Nhập Đạo Cảnh của Dục Ma tông ta muốn đến gần cũng khó.”

“Yên tâm, vừa hay bổn thái tử đã nắm giữ mật đạo thẳng tới bên trong hoàng lăng, đây là một lần tình cờ bổn thái tử phát hiện trong thư phòng của phụ hoàng ta, chắc chắn đáng tin cậy.”

“Được, cứ làm vậy đi.”

“Ta đi thông báo cho ba vị phong chủ của Dục Ma tông trước đã.”

Tư Vũ quay người rời đi.

Đôi mắt của thái tử Công Nghi Tung trở nên u ám lạnh lùng, giống như có thể nuốt chửng một người.

“Muốn cướp vị trí của bổn thái tử ư, đừng hòng!”

Ngày hôm sau đúng như những gì Công Nghi Tung đã nói hôm qua.

Công Nghi Tư Khê khoác phượng bào xinh đẹp lộng lẫy trên người, đầu đội phượng quan của nữ Thánh Hoàng đời trước để lại, tiến vào thông đạo thẳng tới bên trong hoàng lăng dưới ánh mắt của mọi người.