Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 650: Ngũ đại Thánh triều




Đặc biệt là Công Nghi Tư Khê với tư cách tam công chúa, sắc mặt đột nhiên thay đổi

“Phụ hoàng, ngài đây là...”

Công Nghi Mậu nằm ở trên giường bệnh lắc đầu.

“Không cần nói nhiều. Giao cho những người khác, trẫm không yên lòng.”

Hai mắt Công Nghi Mậu dừng trên người Công Nghi Tư Khê.

“Sự thông minh tài trí cùng với thiên phú tu luyện của ngươi, trẫm vẫn đặt ở trong mắt. Nếu không phải vì ngươi là thân nữ nhi, trẫm đã sớm truyền vị trí thái tử cho ngươi chứ không phải là người khác.”

Lời kế tiếp của Công Nghi Mậu càng làm cho Công Nghi Tư Khê không biết nói cái gì cho phải.

Nói xong, tầm mắt Công Nghi Mậu lại đặt lên người Công Nghi Liêu.

“Liêu Nhi.”

“Liêu Nhi ở đây.” Thiếu niên có chút hoang mang rối loạn, vội vàng nói.

“Đợi sau khi trẫm rời đi, ngươi cần phải tận tâm tận lực phụ tá tỷ tỷ ngươi.” Công Nghi Mậu nói

Công Nghi Liêu lập tức gật đầu.

“Phụ hoàng, Khê Nhi muốn hỏi một việc.”

“Nói đi.”

“Phụ hoàng, di chiếu của ngài vừa truyền ra, ắt sẽ khiến cho các hoàng tử cùng công chúa khác bất mãn, ta...”

“Vậy cứ làm theo những gì ngươi cần phải làm, trẫm chỉ hi vọng người đừng làm mọi việc quá tuyệt tình, để lại cho hoàng thất chút dòng dõi.”

Được Công Nghi Mậu cho phép, thần sắc trong mắt Công Nghi Tư Khê biến đổi, sau đó nói: “Xin phụ hoàng yên tâm.”

“Có những lời này của ngươi, trẫm cũng yên lòng.”

“Hiện nay năm đại Thánh triều, Tiên Tần Thánh triều cùng Thái Nhật hoàng triều đều cấu kết cùng thế lực bên ngoài Chiến Quốc đại lục. Võ Chân Thánh triều lại cùng Hạo Minh Thánh triều kết minh, chỉ còn lại có Thiên Kế Thánh triều ta tứ cố vô thân. Lần thứ hai khai chiến, Thiên Kế hoàng triều ta có khả năng sẽ trở thành mục tiêu công kích của hai đại thế lực.”

Công Nghi Mậu tự lẩm bẩm, quay đầu nhìn về phía bọn họ nói: “Thiên Kế hoàng triều có thể tiếp tục truyền thừa tiếp hay không, phải dựa vào hai tỷ đệ các ngươi rồi.”

Bên ngoài.

Thái tử Công Nghi Tung đang đứng cùng mấy hoàng tử khác.

“Thái tử điện hạ cùng các vị hoàng huynh nghĩ thử xem, lúc này phụ hoàng chỉ để lại lục hoàng tử cùng tam công chúa, rốt cuộc thì muốn nói gì?”

Tam hoàng tử Công Nghi Trượng nói.

“Ta không rõ lắm. Ta nhớ là bình thường, hình như phụ hoàng không hay gặp hai người bọn họ mới đúng, lần này làm sao lại...”

Thái tử Công Nghi Tung thì không nói một lời.

Ánh mắt rơi vào tẩm quan ở sau lưng, mặc kệ là nói gì đi nữa, Công Nghi Tung hắn chỉ biết là vị trí thánh hoàng của Thiên Kế hoàng triều này chỉ có thể là của hắn ta! Không ai có thể cướp đi.

Bất kỳ kẻ nào dám can đảm gây trở ngại cho hắn ta, hoặc kẻ muốn cướp đi bảo tọa của hắn ta, đều phải đối mặt với sự trừng trị của hắn ta!

“Cho dù nói thế nào, vị trí Thánh hoàng này, chắc chắn đã là vật trong lòng bàn tay thái tử điện hạ rồi.”

Tứ hoàng tử nhìn về phía Công Nghi Tung cười nói.

“Đúng, với thiên phú và sự quyết đoán của Thái tử điện hạ, vị trí Thánh hoàng này tất nhiên là của người rồi.”

Mấy vị khác hoàng tử cũng lên tiếng chúc mừng nói.

Nghe vậy, Công Nghi Tung mỉm cười nói: “Ha ha, lời này chờ ngày bản thái tử kế vị rồi hãy nói cũng không muộn.”

“Thái tử điện hạ nói gì vậy.”

Mấy hoàng tử cười nói, có thể thấy trong mắt đều có chút nịnh nọt.

Thời niên thiếu, bọn họ cũng từng có suy nghĩ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế cùng thái tử Công Nghi Tung. Cuối cùng thì đều buông tha.

Về phần tại sao.

Rất đơn giản, bọn họ cũng không muốn vì một vị trí mà đi tìm chết. Bọn họ biết rất rõ kết cục khi đối địch với Công Nghi Tung.

Một lúc lâu sau.

Hai tỷ đệ Công Nghi Tư Khê và Công Nghi Liêu trở lại cung điện nơi mình ở.

“Tỷ tỷ, tỷ nói xem, nếu thái tử điện hạ biết người kế thừa vị trí thánh hoàng không phải mình mà là tỷ tỷ, liệu hắn ta có...” Công Nghi Liêu có hơi sợ nói.

Hắn ta từng nghe qua không ít chuyện dơ bẩn mà thái tử Công Nghi Tung làm sau lưng.

“Liêu Nhi yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, tỷ tỷ nhất định sẽ bảo vệ đệ.”

Tay phải Công Nghi Tư Khê nhẹ nhàng vuốt đầu đệ đệ, bình tĩnh nói.

“Tỷ tỷ còn chút việc, rời đi một lúc trước đã.”

“Vâng.”

Công Nghi Tư Khê rời khỏi cung điện trước, sau đó ra khỏi hoàng cung. Chờ nàng đi đến phía sau ngôi nhà của một nơi hơi hẻo lánh, bước vào bên trong.

“Nếu đã tới rồi thì chắc hẳn ngươi đã đưa ra quyết định.”

Bỗng nhiên một nam tử áo xanh xuất hiện.

Công Nghi Tư Khê khẽ gật đầu:

“Chỉ cần các hạ có thể giúp ta san bằng chướng ngại trước mắt, đợi sau khi ta kế thừa hoàng vị, sau này Thiên Kế thánh triều sẽ nghe theo lệnh của Huyết Sát Các, nhất định sẽ không nuốt lời.”

“Nếu ngươi đã đồng ý thì hãy ký thứ này đi.”

Tay phải của nam tử trẻ tuổi vung lên.

Một tờ giấy giao dịch sinh tử bay tới trước mặt Công Nghi Tư Khê.

“Nhỏ máu của ngươi lên trên đó.”