Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 649: Nhất thống Tà Yểm (2)




Có điều mặc kệ ông ta nói gì đi nữa, lúc ày Huyết Sát Các nhất thống Tà Yểm đại lục đã chuyện tất nhiên. Chuyện ông ta có thể làm chính là ngoan ngoãn quan sát toàn bộ quá trình, sau đó thần phục.

Tà Thần Điện.

Dạ Mệnh ngồi trên vương tọa Tà Thần của Diệt Thế Tà Thần.

Trước mặt là một sát thủ tam đẳng hàng chữ Thiên.

“Khởi bẩm các chủ đại nhân, trừ một số Tà Thần chạy thoát, Tà Thần cùng với Tà tộc còn lại đều đã đền tội.”

Dạ Mệnh gật đầu.

Hắn chuyển giọng: “Tình huống của Nhân tộc bản thổ trên Tà Yểm đại lục này thế nào?”

“Lấy tứ đại tiên môn dẫn đầu, đã bày tỏ nguyện ý thần phục Huyết Sát Các ta.”

“Ừm.” Dạ Mệnh gật đầu, đồng thời cũng hủy bỏ một vài kế hoạch trong đầu.

Ban đầu Dạ Mệnh còn nghĩ, nếu bên ngũ đại tiên môn vẫn thà chết không chịu khuất phục, hắn sẽ chuẩn bị cỗ kình lực, trực tiếp diệt trừ bọn họ là xong.

Nhưng hiện tại xem ra, bọn họ cũng không ngốc.

“Bản các chủ đã biết, ngươi lui ra đi.”

“Vâng.”

Rất nhanh, trong Tà Thần Điện chỉ còn lại một mình Dạ Mệnh. Hắn khẽ chuyển động ý niệm.

Bảng hệ thống nhảy ra ngoài.

[Nhiệm vụ chính: Trong vòng một năm, khiến Huyết Sát Các thống trị mười Đại Thế Giới. ][Đã hoàn thành 4/10]

“Quả nhiên hoàn thành, bây giờ chỉ còn lại có sáu thế giới thôi.”

Dạ Mệnh lẩm bẩm.

Với thực lực hiện nay của Huyết Sát Các mà nói, không dám vỗ ngực có thể quét ngang chư thiên vạn giới, nhưng ít nhất thì cũng có khoảng bảy phần mười Đại Thế Giới không phải đối thủ của hắn.

“Nói tới nói lui, việc tìm kiếm tung tích của những đại thế giới khác vẫn có chút trắc trở.”

Dạ Mệnh dứt lời, hai mắt đột nhiên sáng ngời:

“Đúng rồi, nói không chừng trong tài liệu lịch sử của Tà Yểm đại lục có thể tìm được một ít ghi chép về tung tích của các đại thế giới khác.”

Nói làm là làm ngay.

Dạ Mệnh phái người đi sưu tập tài liệu lịch sử trên Tà Ma đại lục.

Thời gian vừa chuyển đã qua một tháng.

Trong đại thế giới nào đó, Tiên Tần Thánh triều.

“Bệ hạ, theo tình báo truyền tới, Võ Chân Thánh triều rất có khả năng sẽ kết đồng minh với Hạo Minh Thánh.”

Nam tử trung niên tên Tần Toại mặc long bào hắc kim, ngồi trên vị trí Thánh hoàng của Tiên Tần Thánh triều.

Hắn ta lạnh lùng nói: “Hừ, kết minh thì như thế nào? Bọn họ thật sự cho rằng như vậy thì có thể ngăn cản thiết kỵ của Tiên Tần Thánh triều ta à?”

“Bên phía Tổ Long Trận tiến hành đến đâu rồi?”

Một đại thần đứng ra: “Hồi bẩm bệ hạ, có lẽ còn cần khoảng năm năm là có thể bố trí xong.”

“Tốt lắm.” Tần Toại gật mạnh đầu.

Tiên Tần Thánh triều đã truyền thừa mấy trăm ngàn năm trên Chiến Quốc đại lục này. Năm năm với hắn ta mà nói, chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

“Đợi bố trí xong Tổ Long Trận, trẫm nhất định có thể hoàn thành hành động vĩ đại nhất trong suốt mấy trăm vạn năm qua trên Chiến Quốc đại lục, thống nhất ngũ đại Thánh triều!”

Tần Toại đứng dậy lớn tiếng nói, hai mắt tràn đầy dã tâm.

Chiến Quốc đại lục, ngoại trừ các thế lực lớn, năm thế lực mạnh nhất hiện nay còn gọi là ngũ phương Thánh triều: Tiên Tần Thánh triều, Võ Chân Thánh triều, Hạo Minh Thánh triều, Thái Nhật Thánh triều và Thiên Kế Thánh triều.

Tranh đấu giữa năm đại Thánh triều đã duy trì liên tục gần mười vạn năm, mà Tần Toại hắn ta chính là người sắp kết thúc trận chiến này, cũng trở thành vị Vương đầu tiên khống chế toàn bộ Chiến Quốc đại lục trong trăm vạn năm qua!

Phía nam Chiến Quốc đại lục.

Thiên Kế Thánh triều.

“Phụ, phụ hoàng.”

Chúng hoàng tử công chúa đều có vẻ mặt lo lắng nhìn nam tử nằm ở trên giường bệnh, đau ốm không dậy nổi.

Khuôn mặt nam tử có nét già nua, tóc đã bạc trắng, đôi môi càng nhợt nhạt đến cực điểm.

”Các ngươi lui xuống trước đi, Liêu Nhi và Khê Nhi ở lại, trẫm có việc muốn nói với họ.”

Hoàng đế Thiên Kế Thánh triều, Công Nghi Mậu yếu ớt nói.

Hoàng tử, thậm chí cả công chúa ở đây, khi nghe được câu này, đa số trong mắt đều xẹt qua vẻ kinh dị.

Đặc biệt là thái tử Công Nghi Tung, trong mắt càng hiện lên hàn ý nhưng vẫn làm theo mệnh lệnh của Công Nghi Mậu.

Chỉ để lại một thiếu niên cùng một nữ tử.

Vẻ mặt thiếu niên lo lắng nhìn phụ hoàng nằm trên giường, biểu cảm vô cùng miễn cưỡng nhưng lại không dám nói gì.

Mà một nữ tử duyên dáng yêu kiều khác, tuy đôi mắt lộ ra sự lo lắng mà mắt thường cũng có thể thấy được, nhưng khuôn mặt lại không lộ ra cảm xúc quá lớn nào khác.

Công Nghi Mậu đưa mắt nhìn một nam một nữ, tay phải khẽ nâng lên.

Đôi mắt đẹp của Công Nghi Tư Khê nhìn về phía phụ hoàng.

Tuy nàng chỉ có tu vi Đan Hồn Cảnh, nhưng vẫn có thể thấy được trong phòng bị một luồng sắc mạnh đặc thù bao trùm.

Hẳn là vì phòng ngừa nghe trộm.

“Trẫm không còn nhiều thời gian lắm, đi thẳng vào vấn đề nhỉ? Lát nữa ta sẽ lập di chiếu, bổ nhiệm Khê Nhi làm tân đế của Thiên Kế Thánh triều.” Công Nghi Mậu nói, khiến hai người vô cùng khiếp sợ.