Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 640: Chúng Tà Thần kinh ngạc đến ngây người




Dù sao mấy ngàn năm trước, tứ tôn Đại Đế bọn họ cộng thêm hai vị tán tu Đại Đế mà cũng không phải đối thủ của một tôn Tà Thần Dung Đạo Cảnh đỉnh phong, chớ nói chi là hiện tại bọn họ cũng chỉ có bốn người mà thôi.

“Hôm nay bản tọa lười đại khai sát giới, cho nên mau cút đi.”

Sát thủ Thiên Tự quát lạnh một tiếng, vung tay phải lên.

Theo cánh tay huy động, lực lượng vô hình đột ngột phóng ra. Bốn người Nhân Văn Đại Đế ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, trực tiếp từ hư không bay ra xa mấy vạn dặm.

Cuối cùng mới miễn cưỡng ổn định được thân thể.

Sắc mặt tứ tôn Đại Đế tái nhợt dị thường.

Các đại tiên môn thậm chí là một số tiểu tông môn và bách tính bình dân ngây ra như phỗng.

Tứ tôn Đại Đế Nhân tộc còn không địch nổi một cái vẫy tay của đối phương, vậy thì còn đánh kiểu gì?

“Bản tọa nói đến nước này, mong rằng các ngươi đừng nên vi phạm, nếu không chỉ có một con đường chết.”

Nói xong, vị sát thủ Thiên Tự xoay người bỏ đi.

Bên trong Tà Thần Điện.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao Thần Minh chi hỏa của Cự Linh cũng đứt rồi?”

Có Tà Thần kinh ngạc nói.

“Bỏ mình rồi sao? Ngô nhớ rõ chân thân của hắn ta không phải đang ở Tà Yểm đại lục sao? Làm sao có thể bỏ mình?”

Một tôn Tà Thần nghi hoặc nói, ánh mắt chuyển tới Tà Thần vương tọa chỉ thuộc về Cự Linh Tà Thần.

Trên vương tọa khảm một khối tinh thạch góc cạnh.

Bên trong khối tinh thạch này vốn nên có một ngọn lửa màu trắng đang cháy mới đúng, nhưng bây giờ lại không có nửa điểm quang vựng.

Ngọn lửa màu trắng trong tinh thạch đại biểu cho tình huống của chủ nhân vương tọa.

Giờ đây ngọn lửa lại không có nửa điểm quang vựng như vậy, chứng minh rằng chủ nhân vương tọa đã bỏ mình. Một màn này nhanh chóng khiến cho các Tà Thần khác chú ý.

“Thần Minh chi hỏa không bùng cháy, như vậy chứng minh Tà Thần bị người của chủng tộc khác giết chết. Cũng không phải bị người tộc ta đánh chết, nếu không thì Thần Minh chi hỏa của hắn đã dung hợp với Thần Minh chi hỏa của những người khác.”

Mọi người đều biết, Thần Minh chi hỏa của Tà Thần là cố định.

Muốn thu được vị trí mới, cần phải đánh chết người có vị trí kia, cắn nuốt hết Tà Thần Chi Lực nguyên bản.

Mà một khi xuất hiện loại tình huống này, tinh thạch trên vương tọa không thể nào tắt được, mỗi giây đều sẽ bùng cháy. Một màn trước mắt lại khác biệt cực lớn.

Với tình huống này, không hề nghi ngờ gì nữa, Cự Linh Tà Thần đã bị ngoại nhân giết chết. Cũng giống như Bách Mục Tà Thần trước đó vậy.

“Chẳng lẽ là người Nhân tộc làm?”

Một tôn Tà Thần nghi ngờ nói.

“Không có khả năng, theo ta thấy, khẳng định là Cự Linh cũng chạy đến ngoại giới. Những Đại Đế Nhân tộc đó đều mang bộ dạng kéo dài hơi tàn, làm sao có thể giết được hắn?”

Nói được một nửa, trên một tòa Tà Thần vương tọa trống rỗng, ngọn đèn Thần Minh chi hỏa lặng lẽ tắt ngúm.

“Vị trí này… là Bạt Quỷ Tà Thần, làm sao hắn cũng bỏ mình rồi?”

Dứt lời, Tà Thần vương tọa trống không đối diện với vị trí của Bạt Quỷ Tà Thần, Thần Minh chi hỏa vốn đang bùng cháy bình thường bỗng nhiên phụt một tiếng, trực tiếp tiêu tán!

Một màn này khiến cho chúng Tà Thần nhìn mà ngây người.

“Vị trí này là Thiên Cẩu Tà Thần.”

Thập tôn Tà Thần có mặt ở nơi này, ai ai cũng cảm nhận được một cỗ khí tức không giống bình thường.

“Xem ra có người đang nhắm vào chúng ta.”

Một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vô tận từ trong miệng hư ảnh của một tôn Tà Thần.

Nếu có người chú ý tới tôn Tà Thần vương tọa ở phía sau hắn… sẽ phát hiện trong tinh thạch khảm trên Tà Thần vương tọa của hắn là nơi Thần Minh chi hỏa thiêu đốt mạnh nhất, cũng là thịnh vượng nhất.

Hư ảnh của tôn Tà Thần ngồi phía bên trái ở hàng thứ ba khẽ lay động một chút.

“Có người xâm lấn Vạn Tà thành của ta, ta muốn nhìn xem rốt cuộc là ai!”

Dứt lời, đạo hư ảnh Tà Thần biến mất tại chỗ.

Vạn Tà thành tọa lạc tại trung tâm Vạn Tà châu, tôn Tà Thần có tên Hoàng Hôn mở hai mắt ra.

Người hắn khoác hoàng bào, thân cao không giống với những Tà Thần khác, chỉ có hơn hai thước.

Vị Hoàng Hôn Tà Thần quái dị này có hai tay thậm chí cả hai chân đều là xúc tu.

Trong ánh mắt xanh biếc của Hoàng Hôn Tà Thần hiện lên sát ý.

“Từ vạn năm trước đến nay, đây là lần đầu tiên có kẻ không biết sống chết dám xông vào Vạn Tà thành.”

Dứt lời, Hoàng Hôn Tà Thần thuấn di trực tiếp biến mất tại chỗ.

Tại nơi nào đó trong Vạn Tà thành: “Chết tiệt, mau ngăn lại, đừng để những người này xông vào trong đại điện quấy rối ngô chủ.”

Một tướng lĩnh Tà tộc Thánh Cảnh bát trọng thiên chỉ huy những người khác, quát to.

Thế nhưng, mặc kệ hắn chỉ huy thế nào.

Những binh sĩ Tà tộc ở trước mặt các sát thủ Huyết Sát Các xông vào chỗ này giống như rau hẹ, liên tục bị bọn họ cắt chém.

Không người nào có thể ngăn cản.