Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 639: Nghi vấn của mọi người (2)




Ầm ầm!

Một cỗ khí tức Đại Đế tuyệt nhiên mà thăng xuất hiện.

Mọi người ngẩng đầu, chỉ thấy giữa không trung có một người mặc đồ đen đang đứng.

Nhớ lại cỗ khí tức Đại Đế vừa rồi, không khó để suy đoán đối phương chính là một tôn cường giả Đại Đế.

“Chẳng lẽ là Tà Thần?”

Một người mang vẻ mặt thất sắc nói.

Có không ít người đã từng gặp mặt lục tôn Đại Đế của Nhân tộc.

Đối với tôn Đại Đế xa lạ đột nhiên xuất hiện này, tất nhiên bọn họ vô thức nghĩ đến Tà Thần.

Tại tông môn của Vạn Khí môn.

Một đạo quang vựng xích sắc xông thẳng lên trời.

Nam tử trung niên có thân hình vạm vỡ to lớn, mắt phải mang theo một vết sẹo xuất hiện.

Sau khi Môn chủ Đồng Hồng Sướng của Vạn Khí môn nhìn thấy Thái Thượng trưởng lão nhà mình đột nhiên xuất quan, vội vã thở dài cúi đầu nói: “Môn chủ đệ thập nhất của Vạn Khí môn, Đồng Hồng Sướng bái kiến Thái Thượng trưởng lão.”

“Hít… ta không nhìn lầm đó chứ? Người kia là Thái Thượng trưởng lão của Vạn Khí môn, Khí Mãnh Đại Đế sao?”

“Cổ khí tức này của Khí Mãnh Đại Đế... chẳng lẽ là Nhập Đạo hậu kỳ?”

“Khí Mãnh Đại Đế như vậy là đột phá tu vi trong tuyệt cảnh, thoáng chốc đã đột phá đến hậu kỳ rồi.”

Đối với bọn họ mà nói, chuyện Khí Mãnh Đại Đế đột phá là một chuyện cực kỳ tốt.

Bên kia, hai mắt Khí Mãnh Đại Đế không hề di chuyển nhìn chằm chằm vòm trời. Ông ta vậy mà lại hoàn toàn không nhìn thấu tu vi của nam tử thần bí.

Giữa lúc không ít người cho rằng sẽ xảy ra một trận chiến giữa các Đại Đế, bầu không khí hết sức căng thẳng.

Người đàn ông mặc đồ đen thần bí lên tiếng:

“Truyền lệnh của các chủ đại nhân, từ hôm nay trở đi, nơi trú đóng vốn là của Đăng Tiên phong sẽ đổi thành phân các của Huyết Sát Các ta.”

“Trừ chuyện này, Tà Yểm đại lục cũng sẽ thuộc phạm vi thống trị của Huyết Sát Các. Bất kỳ ai cũng phải nhớ kỹ trong lòng, người làm trái, chém!”

Khí Mãnh Đại Đế nghe vậy, gương mặt rám nắng hiện lên một nụ cười:

“Khẩu khí thật lớn!”

Ngay cả đám Tà Thần cũng không dám nói ra những lời ngông cuồng như người trước mắt.

“Ha ha ha, không nghĩ tới lão hủ vừa thức tỉnh đã nhìn thấy đại sự như thế.”

Một giọng nói hết sức quen thuộc vang lên.

Sắc mặt Sơn chủ Trấn Lôi sơn chợt biến, vội vàng hướng về phía Trấn Lôi sơn chắp tay nói: “Bái kiến lão tổ.”

Trên đỉnh núi của Trấn Lôi sơn, lão giả cả người cao ráo thon dài, đầu đầy tóc bạc đứng chắp tay.

“Lôi Ngục Đại Đế của Trấn Lôi sơn! Không ngờ lão nhân gia ông ta cũng xuất quan.”

Không chỉ có vậy, Thành chủ tiền nhiệm của Vô Thủy thành cùng một vị Thái Thượng trưởng lão của Nhân Đạo tông cũng đồng thời phá quan mà ra.

Văn Tuyền đối mặt với lão nhân áo bào trắng cách đó không xa, chắp tay nói: “Văn Tuyền bái kiến Thái Thượng trưởng lão.”

Nhân Văn Đại Đế chính là xưng hô của lão nhân áo bào trắng, ông ta hướng mặt về phía Văn Tuyền, bình tĩnh nói: “Văn Tuyền, chuyện của ngươi lát nữa lại nói với những người khác sau.”

“Hiện tại việc cấp bách vẫn là...”

Nhân Văn Đại Đế cùng với những người khác nhất tề đưa mắt nhìn cái người mặc đồ đen kia.

“Các ngươi có dị nghị gì khác?”

Vị này là sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên đến từ Huyết Sát Các, hai mắt không hề gợn sóng nhìn tứ tôn Đại Đế Nhập Đạo Cảnh phía trước.

“Nhìn từ khí tức của các hạ, chắc cũng là người Nhân tộc, không phải Tà Thần đâu nhỉ?”

Nhân Văn Đại Đế nheo đôi mắt già nua nói.

“Tất nhiên là có dị nghị.”

Khí Mãnh Đại Đế ở một bên không chút khách khí nói.

Vị sát thủ Thiên Tự nhị đẳng này khẽ nhếch môi:

“Đã như vậy, các ngươi cùng tiến lên đi, đừng lãng phí thời gian.”

Lời của đối phương làm cho bốn người Nhân Văn Đại Đế vô thức nhăn nhó mặt mày. Khẩu khí của đối phương thực sự quá lớn.

Bốn người Lôi Ngục Đại Đế hai mặt nhìn nhau, sau đó gật đầu.

Thời điểm tìm kiếm góc độ ra tay, bốn người dùng thế vây quanh giáp công, khởi xướng công kích hướng về phía vị Đại Đế thần bí ‘cuồng vọng tự đại’ này.

“Bốn đánh một, như vậy hay rồi. Ta thấy cho dù đối phương là Tà Thần thì lúc này cũng khó thoát khỏi cái chết.”

“Đúng vậy, dám khiêu khích tứ tôn Đại Đế, đúng là to gan hiếm thấy trên đời.”

Sát thủ Huyết Sát Các quan sát chung quanh.

Mắt thấy công kích của tứ tôn Đại Đế gần rơi vào trên người, hắn mỉm cười nói:

“Đúng là kiến hôi không biết trời cao đất rộng.”

Trong nháy mắt, thời gian như ngưng đọng.

“Không đúng, hình như tu vi của hắn... là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong?”

Nhân Văn Đại Đế nhìn thấu tu vi thật sự của vị sát thủ Huyết Sát Các, ông ta nghẹn họng nhìn trân trối.

Sắc mặt tam tôn Đại Đế còn lại cũng trở nên xấu xí, biểu tình trên mặt giống như ăn phải phân.

Không còn cách nào, ai bảo đối phương là Dung Đạo Cảnh. Vả lại, quan trọng còn là đỉnh phong! Nếu như là sơ kỳ hoặc trung kỳ, bọn họ còn có một tia phần thắng. Còn đỉnh phong mà nói, thực sự thì ngay cả một điểm phần thắng bọn họ cũng không có.