Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 636: Cự Linh Tà thần (2)




Nghe xong, tim Văn Tuyền muốn nhảy lên tới cổ họng.

Đăng Tiên phong đầu nhập vào Tà thần ư? Sao hắn ta không biết?

Hắn lại chợt nhớ tới chuyện vừa rồi Phong chủ Đào Cảnh Đồng đặc biệt chạy tới tìm hắn hỏi một ít chuyện. Trong đó mỗi lần đều thích chuyển đề tài tới vị Đại Đế ngoại giới trước mặt đây.

Ban đầu hắn ta cho rằng Đào Cảnh Đồng sợ Dạ Mệnh không tuân thủ cam kết. Nhưng nghe Dạ Mệnh nói vậy, ý tưởng của hắn ta cũng lập tức thay đổi.

Đương nhiên, trong lòng hắn ngoại trừ khiếp sợ thì vẫn còn dư lại nghi ngờ.

Dù gì đây cũng là lời nói một phía từ Dạ Mệnh mà thôi, tình huống thật sự thế nào hắn vốn không biết được.

“Bổn các chủ còn có chuyện, cáo biệt tại đây. Chân thành khuyên ngươi một câu cuối cùng.”

“Nếu không nguyện ý, vậy kết quả của Đăng Tiên phong cũng chính là kết quả của các ngươi!”

Dạ Mệnh xoay người rời đi.

Mỗi địa điểm khác nhau của Tà Yểm đại lục đều bị Tà thần khác nhau thống trị. Tà thần tu vi càng cao thì có thể thống trị diện tích càng lớn.

Cự Linh châu đã từng tên là Tế Kiếm châu, là một trong ba mươi mốt châu lớn của Huyền Mệnh đại lục vạn năm trước. Hiện tại thuộc quyền thống trị của Cự Linh Tà thần.

Cự Linh Tà thần là một Tà thần mới thăng lên.

Bởi vì hắn ta đánh bại Tà thần từng thống trị Cự Linh châu này, cũng chính là Quỷ Mãng Tà thần. Còn cắn nuốt đối phương thành công, luyện hóa thành hạch Tà thần trong cơ thể.

Cự Linh cung.

Thân thể Cự Linh Tà thần to lớn vô cùng, tuy không khổng lồ như Bách Mục Tà thần, nhưng tuyệt đối không chênh lệch nhiều lắm.

Mà Cự Linh Tà thần cao đến gần hai trăm trượng đang ngồi trên ngai Tà thần trên cao, nhìn xuống Nhân tộc trước mặt, cũng là một tín đồ Tà thần.

So với Cự Linh Tà thần, Nhân tộc này nhỏ bé nhe bụi bặm vậy.

“Tín đồ của ta, có chuyện gì không?”

Đôi mắt cực kỳ to lớn tựa như nhật nguyệt của Cự Linh Tà Thần rơi xuống phía dưới. Đây là tín đồ Tà Thần lăn lộn trong nội bộ Nhân tộc.

Hắn ta quỳ lạy trên mặt đất:

“Hồi ngô chủ, thuộc hạ nghe nói tôn Khí Mãnh Đại Đế của Vạn Khí môn không những không vì bản thân bị trọng thương mà dẫn đến khí huyết từ từ suy yếu.”

“Trái lại còn niết bàn trọng sinh, từ Nhập Đạo Cảnh trung kỳ đột phá tới hậu kỳ.”

“À, không ngờ trúng một kích của Chung Yên Tà Thần mà không chỉ không chết, lại còn đột phá? Thú vị.”

Cự Linh Tà Thần nói tiếp: “Nhưng dù thế nào đi nữa, đột phá cũng phí công mà thôi. Đại thế của Nhân tộc đã mất, cho dù chúng ta không ra tay, không lâu sau cũng sẽ tự động đóng băng, biến thành một đám bột mịn.”

Đúng như Cự Linh Tà Thần nói, tình thế sẽ lập tức rơi vào cục diện này.

Nhân tộc bên kia hầu như không thể thắng nổi.

Dù sao ưu thế của bọn họ ở bên này cũng quá lớn, lớn đến mức Nhân tộc bên kia khó có thể tưởng tượng nổi.

Tạm thời không nói đến hơn mười tôn Tà Thần Đế Cảnh của bọn họ, chỉ cần nói đến việc bọn họ xung đột với hàng tỷ đại quân Tà tộc cũng đủ làm cho Nhân tộc sụp đổ.

“Ngô đã biết, còn có chuyện gì sao?”

“Ngô chủ, đại thể chỉ có những chuyện này.”

Tín đồ Tà Thần cúi đầu sát mặt đất, thấp giọng nói.

“Ừm.”

Cự Linh Tà Thần gật đầu một cái, ý niệm khẽ động.

Giữa không trung, một luồng khí tức đến từ Cự Linh Tà Thần xuất hiện. Khí tức nhẹ nhàng thổi tới trên người vị tín đồ Tà Thần, ngưng kết thành một khối tinh thể màu đen.

Tín đồ Tà Thần như nhặt được chí bảo, không ngừng dập đầu nói: “Đa tạ ngô chủ, đa tạ ngô chủ, đa tạ ngô chủ...”

“Đi xuống đi.”

Cự Linh Tà Thần nói.

“Vâng.”

Tín đồ Tà Thần cung kính cáo lui.

Cự Linh Tà Thần nhìn tên tín đồ rời đi, khóe miệng không ngừng cười nhạo:

“Nhân tộc quả nhiên là chủng tộc thấp kém nhất, mảnh đại lục này căn bản không xứng với mình.”

“Lửa ở đâu ra? Aa!”

Tiếng la từ nơi cửa truyền đến, trong nháy mắt Cự Linh Tà Thần dời tầm nhìn, rơi vào phía trước mặt.

Tên tín đồ Tà Thần trước đó ngã xuống mặt đất, trên người còn đang hừng hực lửa cháy.

“Nhân tộc?”

Cự Linh Tà Thần nheo mắt lại, nhìn thiếu nữ mặc hồng y đứng bên cạnh thi thể.

Chu Linh không nói một lời nào, tiến tới gần Cự Linh Tà Thần từng bước một.

Sau khi đi tới khoảng cách mấy ngàn thước, nàng ta dừng lại.

Chu Linh tươi cười nhìn Cự Linh Tà Thần:

“Ngươi chính là Tà Thần ở địa phương này?”

“Là ta, Nhân tộc nho nhỏ mà thật to gan, dám tự ý dự tiệc của Cự Linh ta.”

Hai mắt Cự Linh Tà Thần mang theo vẻ kinh ngạc.

Hắn ta kinh ngạc bởi vì không biết Chu Linh làm thế nào mà có thể đi vào Cự Linh cung một thân một mình? Phải biết rằng, Cự Linh cung được trọng binh canh gác, người trước mắt rốt cuộc là ai?

“Dù gì ngươi cũng là một Nhập Đạo trung kỳ, có thể phái mấy thủ vệ lợi hại trấn thủ hay không? Bản cô nương chỉ dùng hai ba chiêu đã có thể giải quyết toàn bộ, rất không có ý nghĩa, ngươi biết chứ?”

Chu Linh nhún vai một cái rồi nói.