Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 632: Tiêu diệt Đăng Tiên phong!




Nghe vậy, Tà thần trong gương cười lạnh.

“Lần đầu ta nghe nói Đại Đế ngoại giới ngông cuồng như vậy đấy. Ta cũng rất muốn gặp hắn một lần. Ta còn chuyện chưa làm xong. Có tình huống gì ngươi lại báo cho ta.”

“Đúng rồi, của ngươi đây.”

Dứt lời, một luồng đen đặc từ gữa mặt kính bắn thẳng tới trên người Đào Cảnh Đồng. Đào Cảnh Đồng chỉ cảm thấy khí tức toàn thân càng hùng hậu thêm vài phần. Hắn ta kích động ra mặt,

“Tạ chủ nhân ban phúc.”

“Chỉ cần ngươi làm thật tốt, dưới sự duy trì lực lượng của ta, ngày ngươi đột phá Đại Đế sắp tới.” Dứt lời, Tà thần cắt đứt liên lạc.

Đào Cảnh Đồng vội gật đầu.

“Vâng.”

Sau khi cẩn thận thu lạnh chiếc gương có thể liên lạc Tà thần lại, Đào Cảnh Đồng đứng lên nở nụ cười châm biếm.

Đào Cảnh Đồng nở nụ cười châm biếm:

“Một đám người ngu xuẩn, Tà thần tiêu diệt Nhân tộc chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng đám lợn ngu si các ngươi lại vẫn vọng tưởng phản kháng. Đúng là không biết sống chết.”

Nhớ lại ban đầu chính mình cũng từng có ý tưởng ngu xuẩn này. Nhưng trong một trận chiến nào đó, thấy được một chân thân Tà thần Dung Đạo Cảnh hậu kỳ giáng xuống. Hắn ta bừng tỉnh hiểu ra, thay đổi ý tưởng ngu xuẩn không thể thực hiện kia của mình.

Nếu thế nào cũng phải chết thì sao không tìm một con đường sống cho mình chứ?

Cũng vì vậy mới có một màn hôm nay.

“Bằng năng lực vô tận vĩ ngạn của những Tà thần kia, Nhân tộc có thể kiên trì thêm mấy năm hay không còn là cả một vấn đề.”

Đào Cảnh Đồng lầm bầm tự nói,

“Bây giờ chỉ cần lấy nhiều tin tức liên quan đến Đại Đế ngoại giới đó hơn là được rồi.”

“Xem ra ta còn cần đi Nhân Đạo tông một chuyến, nhìn xem có thể lại lừa được Văn Tuyền nói ra thêm cái gì không.”

Hôm sau.

Phong chủ Đăng Tiên phong phong Đào Cảnh Đồng ngồi trên vị trí tông chủ tại đại điện, đưa mắt nhìn các Trưởng lão hai bên trái phải.

Ánh mắt hắn dừng trên người Đại trưởng lão.

“Thế nào? Không lộ ra cái gì đấy chứ.”

Trưởng lão Cao Bình gật đầu, chắp tay nói: “Xin Phong chủ yên tâm, mấy đệ tử kia đã sớm ăn Chân Ngôn đan, một khi lộ ra chuyện của chúng ta sẽ trực tiếp bạo thể mà chết.”

Người ngoài chỉ biết giữa chiến dịch lần này xuất hiện mấy Nhân tộc trốn tránh trách nhiệm.

Lại không biết rằng mấy tu sĩ trốn tránh kia là đệ tử nội môn tới từ Đăng Tiên phong hắn. Mười mấy năm trước, sau khi Phong chủ Đào Cảnh Đồng trở thành tín đồ của Tà thần, cũng chính là nô bộc của bọn họ thì đã âm thầm bắt đầu tiến hành tẩy não toàn bộ Đăng Tiên phong to lớn này, tận sức khiến bọn họ đều biến thành tín đồ của Tà thần như mình.

Cuối cùng, sau khi hắn ta hao tâm tổn sức thật lâu mới thành công khiến cho cả trưởng lão lẫn đệ tử lên tiên trên đỉnh núi đều biến thành tín đồ Tà thần.

Đương nhiên, cũng tồn tại Trưởng lão và đệ tử không thích uống rượu mời, chỉ thích uống rượu phạt. Nhưng những người này đều bị hắn ta âm thầm xử lý trong bóng tối.

Ngay cả thi thể cũng không lưu lại.

“Được. Vậy thì tốt.” Đào Cảnh Đồng gật đầu.

Bây giờ là thời điểm mấu chốt trong kế hoạch, tuyệt đối không thể lộ ra chút dấu vết nào.

Muốn lộ cũng là khi toàn bộ Nhân tộc rơi vào đường cùng, đó mới là lúc bộc lộ thân phận.

“Còn nữa, truyền lệnh của bổn Phong chủ, từ hôm nay trở đi, mỗi tháng một người cần cống nhiều hơn một linh hồn.”

“Tông chủ, làm vậy liệu có quá nổi bật không.”

Một vị Trưởng lão gầy như que củi, cảm giác âm trầm lên tiếng hỏi.

Sau khi bọn họ trở thành tín đồ của Tà thần, mỗi tháng đều cần cống lên một hồn lực tinh thuần. Diễn đạt bằng cách khác là một mạng sống, hoặc đơn giản hơn, chính là giết người.

Bây giờ mỗi tháng lại cần cống nhiều hơn một phần hồn phách tinh thuần, tương đương với mỗi tháng một người cần giết hai người.

Mỗi lần bọn họ giết người đều sẽ lựa chọn bách tính tại các thôn xóm hẻo lánh vắng vẻ, vậy nên rất ít người có thể phát hiện ra.

Bây giờ số người muốn giết lại bất ngờ tăng gấp đôi…

Chỉ sợ sẽ có người nhận ra dấu vết khi cư dân không ngừng hao bớt.

“Sợ cái gì, địa quân Tà tộc của các Tà thần sớm muộn gì cũng đạp phá nơi này, chờ bọn họ phát hiện thì đã muộn.”

“Bây giờ chủ nhân chúng ta đang đứng tại bình cảnh, nếu có thể trợ chủ nhân đột phá cảnh giới, chúng ta cũng sẽ được hưởng càng nhiều ban phúc và che chở.”

Đào Cảnh Đồng đứng lên, tinh thần sôi sục.

“Nguyện đi theo chủ nhân.”

Toàn bộ Trưởng lão nơi này cũng quỳ rạp xuống đất hô.

Hình ảnh hiện trường cứ như tín đồ tà giáo đang truyền bá vậy.

Ai cũng không thể ngờ được, Đăng Tiên phong thuộc Ngũ Đại Tiên Môn lại có một ngày biến thành như vậy.

“Lát nữa bổn Phong chủ sẽ đi Nhân Đạo tông một chuyến, tông môn tạm thời giao cho Cao trưởng lão xử lý.”

Cao trưởng lão chắp tay: “Xin Phong chủ đại nhân yên tâm.”