Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 630: Ngũ Đại Tiên Môn




Nhưng tính ra, trong số lượng nhân số mới sinh sôi này, người có thể thực sự bước chân vào con đường tu hành, hơn nữa có chút thiên phú lại giảm so với trước hơn phân nửa.

Cứ vậy mà tính, có thể thấy trận thắng này trả giá nặng nề nhường nào. Nếu còn tiếp tục như vậy, e rằng không cần đám Tà thần đích thân ra tay, chỉ Tà tộc dưới tay bọn họ là đủ để đánh tan phòng tuyến của Nhân tộc.

“Còn cần khoảng bao lâu Nhược tổ mới dưỡng thương tốt?”

Văn Tuyền nhìn về phía Trưởng lão Nhân Đạo tông trước mặt.

Vị trưởng lão này trầm mặc một hồi, nói ra một con số:

“Ít nhất còn cần mấy chục năm.”

Văn Tuyền nghe vậy không nhịn được siết chặt hai nắm tay, giọng nói thoáng phần nghẹn ngào:

“Trời muốn vong Nhân tộc ta cùng ngàn vạn sinh linh Huyền Mệnh đại lục a.”

“Tông chủ…”

Trưởng lão nhìn Văn Tuyền, không biết nên nói cái gì cho phải.

“Thôi thôi, ngươi đi xuống trước đi, Bổn tông chủ cần suy nghĩ vài chuyện.”

“Rõ.”

Trong đại điện Tông chủ chỉ còn lại một mình Tông chủ Văn Tuyền. Hắn ta ngồi ở vị trí tông chủ, tâm trạng nặng nề vô cùng.

Tình huống của Nhân tộc lúc này đã là lúc nguy hiểm nhất, chỉ cần hơi lơ là sẽ khiến cho cả Nhân tộc to lớn như vậy tan thành mây khói.

“Đáng chết nhất là đám phản đồ Nhân tộc ăn cây táo rào cây sung kia….” Văn Tuyền phẫn nộ nói.

Nhân tộc sẽ rơi tình cảnh như hôm nay, ngoại trừ nguyên nhân đám Tà thần kia vốn mạnh mẽ thì còn một lý do quan trọng nhất… chính là những Nhân tộc đầu phục vào Tà thần bên kia.

Ví như chiến dịch lần này, tổn thất sẽ thảm trọng như vậy cũng vì có tín đồ Tà thần lẫn vào giữa các tu sĩ tác chiến, chính là phản đồ Nhân tộc.

Thời gian chuẩn bị khai chiến, bọn chúng đã bại lộ vị trí Nhân tộc tham chiến, dẫn tới bên phía Tà tộc nhận được tin Nhân tộc chuẩn bị đánh bất ngờ từ sớm, gây ra tổn thất nặng nề cho Nhân tộc.

“Chẳng lẽ thật sự không có ai cứu được Nhân tộc sao?”

Văn Tuyền nhìn vào hư không, đờ đẫn mất tập trung.

“Có chứ, bổn các chủ có thể cứu toàn bộ Nhân tộc trên Huyền Mệnh đại lục này một mạng.”

Nghe được giọng nói xa lạ này, Văn Tuyền đứng phắt dậy.

Vẻ mặt hắn ta ngưng trọng, lập tức thả khí tức Thánh Cảnh Bát trọng thiên ra,

“Ai?”

Tà tộc có một chi gọi là ‘Cựu Nhật’.

Chi Tà tộc này có gương mặt không khác Nhân tộc nhiều, chuyên môn thực thi hành thích. Đây cũng là nguyên nhân Văn Tuyền cảnh giác như vậy.

Ánh mắt Văn Tuyền định tại hư không phía trước.

Chỉ thấy khoảng không từ từ chấn động, sau đó một bóng người áo xanh bước ra.

Vừa thấy Dạ Mệnh, Văn Tuyền vẫn cảnh giác như cũ. Hắn ta nhìn Dạ Mệnh chăm chú, phát hiện quanh thân đối phương không có tà khí đặc trưng của Tà tộc.

“Bổn các chủ không phải Tà tộc, ngươi yên tâm.” Dạ Mệnh nói.

Tuy rằng lời là như vậy, nhưng Tông chủ Nhân Đạo tông này vẫn cảnh giác nói: “Nếu ngươi không phải Tà tộc, vậy ngươi là ai? Tiến vào bằng cách nào? Không biết tự tiện xông vào đạo tông của người khác chính là tử tội sao?”

Dạ Mệnh lười trả lời vấn đề của hắn ta.

“Bổn các chủ có thể cứu Nhân tộc các ngươi.”

Nghe vậy, Văn Tuyền lộ ra vẻ giễu cợt.

“Cứu? Ngươi nói ngươi có thể đánh thắng chân thân Tà thần? Các hạ muốn khoác lác cũng phải chọn việc hợp lý.”

“Nói nhiều vô ích, trực tiếp tới chút việc thực tế tốt hơn.” Dạ Mệnh cười khẽ, sau đó cố ý để lộ một tia khí tức Đại Đế.

Cơ thể Văn Tuyền mới vừa rồi còn nhẹ nhàng như yến, lúc này cứ như bị cả hòn núi nặng vạn cân đè lên, nặng nề vô cùng.

Cơ thể Văn Tuyền bất động, mắt trợn tròn,

“Ngươi là Đại Đế!”

Dạ Mệnh thu hồi khí tức.

Văn Tuyền như trút được gánh nặng, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra, vửa rồi hắn ta còn cho rằng mình muốn từ trần tại chỗ nữa chứ.

Sau khi biết Dạ Mệnh là Đại Đế, Văn Tuyền tuyệt đối không dám khinh thường đối phương nữa.

Hắn ta lau mồ hôi trên trán:

“Đại Đế các hạ thật sự có thể giúp toàn thể Nhân tộc lớn như vậy sao?”

“Đương nhiên. Chẳng qua… Bổn các chủ có một điều kiện.”

“Xin Đại Đế các hạ cứ nói.” Văn Tuyền gật đầu.

“Chỉ cần toàn bộ các ngươi nguyện ý quy thuận bổn các chủ, đồng thời để Huyết Sát Các của bổn các chủ tiến hành thống trị Đại Thiên thế giới này.”

Nghe được câu nói khiến người nghẹn họng trân trối của Dạ Mệnh. Văn Tuyền lặng im không nói.

Điều kiện này với hắn ta mà nói là quá mức kinh người, đồng thời nửa câu sau của Dạ Mệnh càng khiến hắn ta lần nữa sinh ra nghi ngờ.

Tạm thời chưa đề cập đến Nhân tộc có đồng ý quy thuận người này không. Đối phương thật là Đại Đế, nhưng muốn thống trị Đại Thiên thế giới tương đương với việc cần đối chiến với toàn bộ số Tà thần còn lại.

Theo hắn ta biết, bên phía Tà thần có tới mấy chục người, số lượng vượt xa Nhân tộc bọn họ.

Nếu không Nhân tộc cũng sẽ không bị Tà thần đánh tới cửa thành bộ dáng hôm nay.