Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 629: Tà Yểm đại lục (2)




Nữ tử mặc một đạo bào xanh trắng trên người.

Đầu đội mũ hoa sen, đôi mắt mang khí chất thanh tú thoát tục, trong trẻo như nước.

Mà nam tử là một thanh niên đẹp như ngọc, luôn nở nụ mỉm cười, mặc áo bào xám nhìn không khác người bình thường. Hai người đều là Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ.

“Không sai, mặc dù không phải là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, nhưng với tình thế bây giờ mà nói, Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ hoàn toàn đủ dùng.”

Dạ Mệnh thầm nghĩ trong lòng.

“Ba ngày sau, các ngươi theo bổn các đến Tà Yểm đại lục.”

“Tuân lệnh các chủ đại nhân.”

Hai người cùng chắp tay hô lên.

Một Đại Thiên thế giới cách Quỳnh Du đại lục rất xa. Đại Thiên thế giới này tên là Tà Yểm đại lục.

Mà vạn năm trước, đại lục này không phải được gọi với cái tên đó, mà gọi là Huyền Mệnh đại lục. Bởi vì Tà Thần xâm chiếm, hơn nữa Nhân Tộc bản địa trên Huyền Mệnh đại lục không chống lại được thế tấn công của Tà Thần. Họ mới dần lụi bại, cuối cùng bị tước đoạt cả quyền chủ đạo, bị thống trị bằng các phương thức đẫm máu.

Trong một cung điện u ám được xây dựng giữa không trung.

Mấy chục vị Tà Thần với ảo ảnh hỗn độn không nhìn thấu tu vi đang ngồi trên ngai vàng Tà Thần của riêng mình.

Mặc dù khó mà nhìn ra tu vi của họ, nhưng không khó suy đoán được tu vi của họ có lẽ đều đã đạt tới Đế Cảnh.

“Lửa thần linh của tên trăm mắt kia đã bị cắt đứt, là bị mất mạng ở một Đại Thiên thế giới nào đó ư?”

“Ha ha ha! Đáng đời! Mỗi lần xuất hiện tung tích đại lục mới nào là người này lại xông lên đầu tiên. Giờ thì hay rồi, không đoạt được thứ gì còn bồi luôn mạng. Buồn cười chết mất!”

Có Tà thần cười ha hả.

Không có bất cứ ai cảm thấy đáng tiếc cho Tà thần bị Dạ Mệnh chém chết kia. Có cũng là bỡn cợt hoặc vui sướng thấy cảnh này.

Bởi vì Bách Mục vừa chết, lượng tín đồ khổng lồ hắn lưu lại coi như phân chia cho những Tà thần còn lại ở đây.

“Nhưng ta có phần tò mò. Rốt cuộc là người nào có năng lực giết chết Bách Mục.”

Tu vi của Bách Mục hoàn toàn xứng đáng Dung Đạo Cảnh đỉnh phong, cho dù đứng giữa phần đông Tà thần bọn họ cũng là Tà thần mạnh mẽ xếp trong mấy hạng đầu. Bây giờ cứ bỏ mình như vậy sao có thể không khiến bọn họ nảy sinh tò mò.

“Theo ta thấy, có vẻ Bách Mục tìm được một tòa Đại Thiên thế giới vô cùng cường đại, quấy rối đến đại năng Hợp Đạo Cảnh của Đại Thiên thế giới đó, kết quả là thân tiêu đạo vẫn.”

Số nhiều Tà thần còn lại đều rối rít gật đầu, tin vào giả thuyết này.

“Như đã nói qua, Tiên môn bên Nhân tộc mấy năm này phản kháng mãnh liệt hơn so với cả mấy chục năm trước nhiều lắm. Chẳng lẽ bọn chúng định liều chết đánh cuộc một lần?”

“Hừ. Liều chết đánh một trận? Chỉ bằng bọn họ? Theo ta biết, Nhân tộc bên kia cũng chỉ còn có chín Đại Đế sống sót đi? Còn chưa kể vài người trong số đó bị thương nặng, căn bản không phải đối thủ của chúng ta.”

“Không sai, đừng thấy Nhân tộc phản kháng kịch liệt, chẳng qua là hồi quang phản chiếu, muốn giãy dụa một lần trước khi chết thôi. Bây giờ nội bộ Nhân tộc đã có không ít người trở thành tín đồ của chúng ta. Tin rằng không lâu nữa, không cần chúng Tà tu mình ra tay, chính bọn họ sẽ tự mình binh tan tướng rã.”

Một Tà thần khác nói chắc như đinh đóng cột.

Các Tà thần ở đây đều gật đầu tán thành.

Dưới thao tác ngầm của bọn họ, nội bộ Nhân tộc thật sự có không ít người đã biến thành tín đồ của các Tà thần. Thậm chí không ít tông môn Nhân tộc đã âm thầm đầu phục vào dưới trướng Tà thần.

Bây giờ chỉ còn cần tìm đúng thời cơ, chọc một dao sau lưng là có thể khiến chủng tộc này rơi vào vạn kiếp bất phục. Tà thần bọn họ chỉ cần yên lặng đứng xem là tốt rồi.

Bởi vì Tà thần thống trị Tà Ma đại lục, cho nên Nhân tộc chỉ có thể lui tới xó xỉnh phía Đông Nam đại lục, cũng dựng lên một đại trận và tường thành nhằm quấy nhiễu Tà tu xâm lấn.

Trong trận.

Một nơi tiên khí lượn lờ, có một tòa lầu các được bao bọc bởi núi xung quanh.

Nơi này chính là Nhân Đạo tông, một trong Ngũ Đại Tiên Môn cường thịnh nhất Nhân tộc hiện nay.

“Tình hình chiến đấu tiền tuyến thế nào rồi?”

Tông chủ Nhân Đạo tông là một nam tử trung niên, lúc này mặt mày trắng bệch, tiếng nói uể oải.

“Khởi bẩm tông chủ, Nhân tộc tử trận hơn bốn ngàn người, bị thương hơn sáu ngàn năm trăm người, Tà tộc bên phía Tà thần tử trận năm nghìn người, con số bị thương không rõ.”

Tuy rằng thoạt nhìn số lượng Tà tộc tử trận nhiều hơn Nhân tộc một nghìn người. Nhưng Văn Tuyền vẫn không nhịn được thở dài.

Mặc dù cuộc chiến này thành công bức lui Tà tộc xâm phạm, nhưng số lượng tử thương của Nhân tộc không ít chút nào. Chỉ có thể xem như miễn cưỡng thắng thảm.

Nhân tộc hiện nay so với vạn năm trước khác biệt rất nhiều, dân số sinh sôi nảy nở nhiều hơn gấp mấy chục lần.