Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 614: Đến từ dị biến của Thiên Chi Liệt Phùng




Chỉ thấy kiếm quang sáng ngời như trăng đã phá vỡ Đan Đỉnh rồi chém về phía mình.

“Cái gì?”

Đi kèm với sự thân tiêu đạo vẫn của Không Liệt Đại Đế, Dạ Mệnh ngẩng đầu lên.

Kết giới vây khốn mấy trăm dặm ở tiểu thiên địa này cũng đồng thời tiêu tán.

Dạ Mệnh thuấn di một cái, đi đến trước mặt của thiếu niên và thiếu nữ.

Thiếu niên nhìn Dạ Mệnh mặc thanh sam thì lùi về sau mấy bước theo bản năng, chặn lại trước mặt muội muội mình.

“Bây giờ là lúc thực hiện giao kèo.”

Thiếu niên nghe vậy thì nội tâm hơi do dự, yếu ớt nói: “Ta muốn về cáo biệt với phụ mẫu, được không đại nhân?”

“Có thể.”

Dạ Mệnh cười trả lời lại.

Đôi mắt của hắn rơi vào trên đỉnh đầu của hai người, khí vận kim sắc xen lẫn vào một chút thải sắc.

Mà khí vận của thiếu nữ lại còn kinh người hơn thiếu niên, nửa kim nửa thải.

Hai Khí Vận Chi Tử này chỉ cần được mình dẫn về bồi dưỡng thì có thể có thêm Đại Đế. Không ngờ chuyến đi này của mình có thể gặp được chuyện tốt như vậy.

Vì để tránh cho lãng phí thời gian, Dạ Mệnh trực tiếp dẫn hai người tới một tòa hoàng triều vắng vẻ. Phụ mẫu hai người, thậm chí là hương thân phụ lão khi biết Dạ Mệnh chính là tu sĩ thần tiên trong tin đồn thì cũng kích động không thôi.

Cảm thấy hôm nay mộ tổ tiên của Lộ gia đã bốc khói xanh. Con trai và con gái lại có thể đồng thời được tu sĩ nhìn trúng.

“Phụ mẫu, vậy chúng ta đi nhé.”

Thiếu niên không dám nói với phụ mẫu mình rằng nam tử thanh niên mới nhìn qua tưởng như vô hại, anh tuấn phóng khoáng này vừa mới giết hai người.

Chỉ có thể gượng cười, dặn dò thêm một ít chuyện, ví dụ như lúc bọn họ không có ở đây.

Mẫu thân của thiếu niên nhìn con trai đang liên tục nói này nói kia thì không khỏi trêu chọc một tiếng.

“Sao lại giống dặn dò hậu sự vậy?”

Thiếu niên á khẩu không trả lời được.

Hắn ta cũng không biết sau khi theo Dạ Mệnh rời đi nơi này thì có còn cơ hội sống để quay về hay không.

Sau khi từ biệt, thiếu niên tên là Lộ Trình và muội muội tên là Lộ Viễn Nhi đi theo Dạ Mệnh rời đi tiểu hoàng triều này.

“Đại, đại nhân, bây giờ chúng ta đi đâu vậy?”

Lộ Trình hỏi dò Dạ Mệnh.

Dạ Mệnh mỉm cười nói: “Ngươi đi theo bổn các chủ là được rồi.”

“Còn nữa, ta không thích nghe hai chữ đại nhân, từ nay về sau hai người cứ gọi ta là các chủ là được rồi, còn thân phận của các ngươi là sát thủ của Huyết Sát Các ta.”

“Vâng các chủ.”

Hai người được Dạ Mệnh dùng linh khí nâng lên, khiến họ đạp không mà đi sau lưng Dạ Mệnh.

Dạ Mệnh động ý niệm một cái, ba bóng người đồng loạt biến mất tại chỗ.

Trấn Ngục Ma Các.

“Ca ca, nơi này là...”

Lộ Viễn Nhi nhìn thấy hình ảnh chưa từng thấy trước mặt này, đôi môi anh đào nhỏ nhắn hơi mở lớn, đặc biệt là khi nhìn thấy tòa lầu các chọc trời này, nội tâm vô cùng rung động.

Mà Lộ Trình cũng thế, hai mắt là vẻ hoảng sợ nhìn tình cảnh trước mặt này. Bọn họ giây trước còn ở trên không trung, giây sau đã đột nhiên đến một nơi thế này.

“Đi với bổn các chủ.”

“Vâng.”

Hai người Lộ Trình và Lộ Viễn Nhi đi sau lưng Dạ Mệnh. Sau khi tiến vào Huyết Sát Các thì bất luận là sát thủ đang bận rộn hay rảnh rỗi, khi nhìn thấy Dạ Mệnh cũng đều nhanh chóng quỳ một chân xuống.

“Bái kiến các chủ đại nhân!”

Dạ Mệnh gật đầu một cái.

“Đứng lên đi, ai bận gì thì cứ làm đó.”

Hắn đi tới một nữ sát thủ đang đứng trước đài ở đại sảnh.

“Hai người này sẽ giao cho ngươi, nhớ kỹ là phải trọng điểm bồi dưỡng.”

“Vâng.”

Nữ sát thủ gật đầu.

Để hai người ở tại đại sảnh, sau đó Dạ Mệnh động ý niệm đến chỗ cao nhất ở Trấn Ngục Ma Các.

“Gọi Toán Loạn Thiên tới gặp bổn các chủ.”

Dạ Mệnh nói với một sát thủ.

“Vâng.”

Chỉ trong chớp mắt, một nam tử nho nhã đeo kính một mắt xuất hiện trước mặt Dạ Mệnh.

“Các chủ đại nhân, ngài có chuyện gì không?”

“Trong mấy ngày ta bế quan không phát sinh chuyện trọng đại gì chứ.”

Dạ Mệnh mở miệng hỏi.

Toán Loạn Thiên lắc đầu.

“Bởi vì còn dư âm sự sợ hãi từ mấy ngày trước nên bây giờ các thế lực lớn Đế giới nhất trọng đều là e sợ tránh không kịp đối với Huyết Sát Các.”

“Nhưng bên tân đại lục lại có một số việc.”

...

“Nói đi.”

“Lúc các chủ bế quan thì Đế giới nhất trọng xuất hiện một bảo dược Đế giai cực phẩm, các phe Đại Đế đều chiến đấu để giành bảo dược này, nhưng cuối cùng lại để Thánh Thiên Đế thành công lấy được bảo dược này.”

“Mà bảo dược đó cuối cùng Thánh Thiên Đế lại cho đệ tử mới là Bạch Sùng.”

Dạ Mệnh gật đầu.

“Đúng rồi, thuộc hạ cảm thấy có chuyện này cần phải nói với các chủ đại nhân.”

“Nói đi.”

“Trước đây không lâu, Thiên Chi Liệt Phùng của bầu trời Quần Tinh Giới xảy ra dị biến.”

“Thuộc hạ suy đoán nguyên nhân của lần phát sinh dị biến này rất có thể là do Quỳnh Du đại lục sáp nhật vào Tân Đại Lục.”

“Sau khi dị biến thì có xảy ra vấn đề gì sao?”

“Quả thật sẽ xuất hiện một vài vấn đề.”