Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 612: Tai bay vạ gió (2)




Sau khi suy ngẫm hàng chục giây thì Không Liệt Đại Đế đã thoả hiệp: “Được, vậy thì làm theo lời của ngươi đi.”

Và thế là hai vị Đại Đế cùng đổ dồn ánh mắt vào hai người bọn họ.

“Ca ca, muội sợ.” Thiếu nữ trốn đằng sau thiến niên, sợ hãi nói.

Mặc dù sắc mặt của thiếu niên đã trắng bệch nhưng vẫn nói: “Muội muội yên tâm, ca ca sẽ bảo vệ muội.”

“Hai ngươi hãy chọn một người, muốn chọn đi theo hắn ta hay là đi theo ta.”

Đôi mắt đỏ như máu dưới mái tóc trắng bạc của Đồ Lục Đại Đế nhìn thẳng vào hai người bọn họ.

Ngay khi vừa dứt lời thì trong đầu của hai người thiếu niên lại vang lên lời nói của Đồ Lục Đại Đế: “Nếu hai ngươi đồng ý chọn ta thì bổn đế không chỉ có thể mang lại vinh hoa phú quý vô tận cho các ngươi, hơn nữa còn mang lại sự bất tử mà phàm nhân các ngươi cả đời cũng không thể có được. Và tất nhiên, nếu từ chối thì bổn đế cũng có thể dựa theo huyết mạch của các ngươi, giết sạch những người có liên quan đến các ngươi, không chừa một ai!”

Tiếng cười ác độc của Đồ Lục Đại Đế khiến cho nam nữ kinh hồn bạt vía, toàn thân ớn lạnh.

Khi giọng nói của Đồ Lục Đại Đế buông xuống không bao lâu thì trong đầu của bọn họ lại vang lên giọng nói của Không Liệt Đại Đế.

“Hai đứa nhóc các ngươi, nếu sẵn lòng bái ta làm sư, đi theo ta thì sau này chắc chắn có thể đắc đạo thành tiên. Ngoài ra, ta phải nhắc nhở hai ngươi một câu, người đó là một tà tu chính cống, tà tu đấy biết không, chính là loại giết người không chớp mắt. Hy vọng hai ngươi có thể đưa ra một lựa chọn chính xác.” Không Liệt Đại Đế nói xong thì nhìn Đồ Lục Đại Đế ở đối diện. Và Đồ Lục Đại Đế cũng nhìn thẳng vào Không Liệt Đại Đế.

“Ca ca, chúng, chúng ta phải làm sao đây?”

Sau khi nghe thấy truyền âm của hai Đại Đế thì đôi mắt của muội muội đã hiện lên từng giọt nước, nước mắt đầm đìa, cơ thể run rẩy.

Thiếu niên nhất thời cũng không biết nên chọn lựa như thế nào.

Không ngờ rằng mình với muội muội ra ngoài hái một số thảo dược mà lại gặp phải chuyện này.

Nếu không có lời đe doạ sau cùng của Đồ Lục Đại Đế thì hiện giờ thiếu niên thực sự sẽ lựa chọn Không Liệt Đại Đế có dáng vẻ trông như tiên. Nhưng một khi mình với muội muội chọn về phía Không Liệt Đại Đế thì Đồ Lục Đại Đế đó sẽ giết chết những đồng hương, thậm chí là cha nương của mình.

Nhưng ngược lại chọn phía Đồ Lục Đại Đế, từ lời nói vừa nãy và dáng vẻ hiện giờ của Đồ Lục Đại Đế thì e rằng kết cục sẽ không tốt đẹp đến đâu khi mình và muội muội đi theo gã ta.

Trong lúc thiếu niên rơi vào cuộc đấu tranh vô cùng đau đớn thì có một giọng nói chưa từng nghe qua vang lên trong đầu hắn ta và thiếu nữ.

“Chỉ cần hai ngươi đồng ý gia nhập vào Huyết Sát Các của ta thì bổn các chủ có thể giúp các ngươi giải quyết tình huống khó xử ở trước mắt. Hơn nữa, bảo đảm rằng cha nương của các ngươi sẽ không bị liên luỵ.”

Thiếu niên sững sờ thất thần khi nghe vậy.

“Ca ca…”

Thiếu nữ quay đầu nhìn ca ca của mình. Thiếu niên liếc nhìn xung quanh nhưng không phát hiện được người truyền âm bí ẩn đó.

Thiếu niên thầm nói trong lòng: “Ta có thể chấp nhận, ngươi…”

“Vậy thì cuộc thoả thuận được đạt thành.”

Dạ Mệnh lập tức ngắt lời của hắn ta. Không đợi thiếu niên kịp phản ứng lại thì nhìn thấy! Phập.

Cảm nhận được cảm giác đau nhói từ lòng ngực truyền đến, Đồ Lục Đại Đế theo bản năng cúi đầu xuống!

Một thanh kiếm sắc bén màu đỏ như máu xuyên qua trái tim của mình! Gã ta cứng đờ quay đầu lại nhìn thấy một nam tử thanh niên trong chiếc áo dài màu xanh đang cầm một thanh kiếm.

“Ngươi là ai? Từ lúc nào mà…”

Phải biết rằng gã ta là Dung Đạo Cảnh sơ kỳ đấy!

Vậy mà không nhận ra đối phương đã xuất hiện ở sau lưng mình từ khi nào. Điều này thực sự quá kinh ngạc.

Dạ Mệnh không trả lời câu hỏi của gã ta mà cười toe toét nói: “Người sắp chết thì đâu cần thiết phải hỏi điều vớ vẩn này.”

“Quỷ Sát Tu La.”

Dạ Mệnh thốt lên tên của Quỷ Sát Tu La - món pháp bảo Đế giai cực phẩm với thân kiếm như màu máu đỏ tươi ở trong tay mình đã đâm xuyên qua Đồ Lục Đại Đế. Huyết quang phóng ra.

“Ngươi!”

Con ngươi của Đồ Lục Đại Đế co rút lại thành kim.

Thanh pháp bảo quái lạ này đang nhanh chóng cướp đi lực sinh mệnh, huyết khí, lực linh hồn và những thứ khác trong cơ thể của gã ta.

“Mau dừng lại…”

Đồ Lục Đại Đế muốn ra tay phản kháng nhưng gã ta kinh ngạc phát hiện ra tay chân của mình không có chút sức lực để phản kháng, hoàn toàn rơi vào tình trạng để mặc người ta thao túng.

‘Chết tiệt.’

Sau khi Đồ Lục Đại Đế thầm nghiến răng trong lòng thì bắt đầu chịu nhượng bộ: “Các hạ muốn gì thì cứ nói, chỉ cần là thứ mà ta có thì ta cũng có thể cho ngươi, ta nghĩ giữa chúng ta vẫn có thể từ từ nói chuyện.”