Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 584: Tranh đoạt bảo địa




Chu Linh giơ tay phải lên, Dị Hỏa Chu Tước trong tay chớp mắt đã bắn ra. Hắc Viêm Chi Long trước mặt Dị Hỏa Chu Tước cứ như đệ tử gặp sư phụ, ngay cả sức lực phản kháng cũng không có, đã bị Dị Hỏa Chu Tước cắn nuốt hầu như không còn một mảnh.

Qua một màn này, Viêm Pháp Đại Đế cũng kinh ngạc phát hiện thiếu nữ xinh xắn lanh lợi trước mặt lại có tu vi không giống như hắn ta đã tưởng tượng.

Trong mắt Viêm Pháp Đại Đế xuất hiện vẻ bối rối:

“Ngươi cũng là Đại Đế?”

“Ngươi đoán xem.” Chu Linh dùng thuấn di, đi thẳng tới trước mặt của hắn ta.

“Đại Phượng Diệt Hoang Pháp!”

Dị Hỏa Chu Tước dưới sự triệu hoán của Chu Linh đã ngưng tụ thành một con chu tước toàn thân bằng dị hỏa, Viêm Pháp Đại Đế giả vờ trấn định mà cười lạnh một tiếng.

“Dám đùa với lửa ở trước mặt ta, để bản đế đến dạy dỗ ngươi đi!”

Nhưng khi hắn ta chạm tới con chu tước bằng hỏa diễm kia, biểu cảm trấn định đã hoàn toàn thay đổi,

“Nhập Đạo hậu kỳ?”

Hắn ta cho rằng tu vi của Chu Linh nhiều nhất chỉ cao hơn mình một cảnh giới, không thể ngờ là lại cách biệt tận hai cảnh giới.

“Đáng giận!” Viêm Pháp Đại Đế cắn răng, một món pháp bảo phòng ngự Đế giai hạ phẩm xuất hiện trong tay hắn ta.

“Pháp bảo thì bản cô nương cũng có nè, hơn nữa còn cao hơn ngươi kìa.”

Trong tay Chu Linh xuất hiện một pháp bảo Đế giai thượng phẩm.

“Đế giai thượng phẩm?”

Khi Viêm Pháp Đại Đế nhìn thấy pháp bảo giống như một loại bảo thạch gì đó của Chu Linh thì mặt mũi trắng bệch.

“Uẩn Linh Thạch, gia tăng hỏa lực!”

Chu Linh nhếch miệng, đưa linh khí vào.

Uẩn Linh Thạch trong tay sáng lên một tầng sáng huỳnh quang, một quầng sáng từ trong Uẩn Linh Thạch bắn vào hỏa diễm Chu Tước. Chỉ thấy sức mạnh của hỏa diễm Chu Tước bỗng nhiên được tăng lên mấy lần.

Hỏa thế hừng hực trên Dị Hỏa Chu Tước hung mãnh thêm mấy phần. Chu Tước dễ dàng phá vỡ pháp bảo phòng ngự của Viêm Pháp Đại Đế, làm cho đối phương ngay cả đôi câu xin tha cũng không kịp nói.

Nhiệt độ kinh khủng của Dị Hỏa Chu Tước thiêu đốt vị Đại Đế này từ thân thể đến tận trong linh hồn, không còn sót một mảnh. Một mẩu xương, một hạt tro cốt cũng không còn.

“Pháp bảo của các chủ đại nhân dùng tốt ghê.”

Thiếu nữ nhìn viên đá quý màu đỏ trong lòng bàn tay, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười rực rỡ.

Sau khi một đám Đại Đế như Bạch Hạc Đại Đế ngã xuống, thực ra pháp bảo họ mang theo trên người đều bị một vài sát thủ mà Huyết Sát Các chuyên phái tới quét dọn chiến trường vơ vét chẳng còn gì.

Pháp bảo trên tay nàng có tên là Uẩn Linh Thạch, lấy được từ trong tay một vị Đại Đế Dung Đạo Cảnh đỉnh phong.

Chu Linh ngẩng đầu nhìn trời, hơi nghiêng người qua.

Đại lục mới tạm chưa có tên.

Sau khi tân đại lục đó dung hợp với Quỳnh Du đại lục thì hoàn toàn không có ranh giới. Cho nên dù là Đại Đế hay Thánh Cảnh vân vân, thậm chí chỉ là một gã Uẩn Linh Cảnh, chỉ cần có bản lĩnh thì đều có thể đi tới mảnh tân đại lục này.

“Đây chính là toàn cảnh của tân đại lục à? Không chỉ rộng lớn hơn Đế giới nhất trọng gấp mấy lần, mà mức độ đậm đặc của linh khí ở đây cũng vậy. Chậc chậc chậc, từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên bản đế được thấy!”

“Khí vận khổng lồ như vậy, mảnh tân đại lục này có thể khiến ít nhất là mười vị Thánh Cảnh tấn cấp lên Đại Đế, quả là bất phàm.”

Khắp nơi đều truyền đến tiếng kinh hô gần có nội dung gần giống nhau. Kèm theo những tiếng hô vang này, một trận chiến tranh đoạt lãnh thổ cũng từ từ kéo màn.

Nơi có linh khí càng dày đặc thì tất nhiên sẽ rơi vào sự tranh đoạt của nhiều người.

Chưa đến mấy phút sau, đã có vài vị Đại Đế vì chút lãnh thổ mình muốn sở hữu mà bắt đầu đại chiến.

Khi càng nhiều Đại Đế hơn tham gia vào trận chiến thì tình hình lại càng nghiêm trọng hơn.

“Một đám người ánh mắt thiển cận, vì chút việc vặt này mà đánh nhau, đúng là đáng buồn.”

Một vị Đại Đế Hợp Đạo Cảnh từ xa quan sát thấy tình cảnh này thì lắc đầu rồi giễu cợt nói.

Chắc chắn là mảnh tân đại lục này sẽ có chỗ linh khí còn nồng đậm hơn cả chỗ này. Bây giờ vì chút lợi nhỏ này mà muốn ra tay, có thể thấy bọn họ không đột phá nổi Hợp Đạo Cảnh cũng là có nguyên nhân.

“Lão tổ, chúng ta phát hiện ba vạn dặm phía đông có một mảnh đất, linh khí nồng hậu vượt qua cả tưởng tượng. So với chỗ này thì ít nhất cũng phải cao hơn bốn năm lần!”

Nghe được câu này, vị lão tổ Toán Quái Môn rất có danh tiếng trong Đế giới nhất trọng, Đồng Quái Đại Đế nhướng cặp lông mày trắng như cước, rồi vuốt râu cười nói: “Tốt lắm.”

Cùng lúc đó, một rặng núi sừng sững đầy sương trắng lượn lờ.

Nếu là người cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện tất cả những sương trắng này đều là do linh khí biến thành, có thể thấy nồng độ linh khí nơi đây cao đến mức nào.