Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 541: Tấn công vào tông môn




“Được rồi.” Lôi Tiêu Thiên phất tay.

Lúc ông ta vừa chuẩn bị mở miệng.

“Các vị trưởng lão, môn chủ, đã phát hiện ra hung thủ giết hại thái thượng lão.”

Một đệ tử chân truyền đi vào trong điện.

Lôi Chấn Thiên trợn mắt.

“Nói.”

“Là một Đại Đế Yêu tộc làm.”

“Một Đại Đế Yêu tộc?”

Môn chủ và cả nhóm trưởng lão đều ngẩn người.

Môn chủ Lôi Chấn Thiên chợt nói: “Sao có thể, một Đại Đế sao diệt được sáu Đại Đế? Vả lại còn nhiều Thánh Cảnh như vậy nữa?”

“Đúng thế, ngươi lấy đâu ra tin tức giả kia thế.”

Một trưởng giả khác cũng nói chắc chắn.

Một địch sáu?

Đây không phải đang chọc cười sao?

“Không, không phải.”

Tên đệ tử chân truyền lập tức lắc đầu.

Gã nói tiếp: “Yêu tộc Đại Đế kia là Đại Đế Yêu tộc Hợp Đạo Cảnh.”

Mọi người lập tức lặng ngắt như tờ.

Đại Đế Yêu tộc Hợp Đạo Cảnh?

“Ta nhớ Chúng Sinh Giới ta chẳng phải không có Yêu tộc Hợp Đạo Cảnh sao?”

Lôi Chấn Thiên giật mình.

Sau đó lại hỏi: “Ngươi có biết là Yêu tộc Hợp Đạo Cảnh nào ra tay không?”

“Thưa môn chủ, bên ngoài đồn rằng đó là đại yêu Hợp Đạo Cảnh chưa bao giờ gặp qua.”

“Còn tin tức gì khác nữa không?”

“Không có.”

“Được rồi, ngươi lui ra đi.”

Lôi Chấn Thiên trầm mặc không nói.

Đại Đế Yêu tộc Hợp Đạo Cảnh?

Vốn trong lòng ông ta bùng lên ngọn lửa báo thù, nhưng tin kia giống như chậu nước lạnh tạt vào rồi.

“Ta...”

“Môn chủ!” Lại là giọng nói quen thuộc vang lên.

Mặt Lôi Chấn Thiên cứng đờ.

Bực mình nhìn tên đệ tử chân truyền vừa mới đi lại đột nhiên quay lại.

“Lại có chuyện gì nữa?”

Tên đệ tử chân truyền hoảng sợ quay trở lại kêu lên.

“Môn chủ, có người xông vào tông!”

Lôi Chấn Thiên vừa mới còn đang định nổi giận bỗng căng thẳng.

“Đi, đi ra ngoài xem sao.”

Lúc này, ở phía trên đỉnh núi trong mây nơi cao nhất Lôi Môn.

Bên trong cửa ngoại môn Lôi Môn.

“Đáng chết, tốc độ của tên kia quá nhanh, đuổi theo không kịp.”

Một nội môn đệ tử đạp lên không trung, thở hồng hộc nói.

Ánh mắt hắn ta dán lên bóng người thấp bé xinh đẹp, tốc độ cực nhanh phía trước.

Hai nhóm đệ tử trước sau giáp công, định ngăn cản thiếu nữ váy đỏ trước mặt lại.

“Ngươi trốn không được đâu, còn không mau ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói.”

Một đệ tử ngoại môn Đan Hồn Cảnh quát lên.

“Ha ha!” Chu Linh không để ý bật cười.

Lúc hai đám người chỉ còn cách mình mười mét thì Chu Linh biến mất tại chỗ.

Mà hai nhóm Lôi Môn đệ tử khác vì không kịp khống chế tốc độ nên lao thẳng vào nhau.

“Ha ha ha, chơi vui thật.”

Chu Linh xuất hiện ở cách đó hơn cây số trên không trung.

“Tiện tì ở đâu ra dám tự tiện xông vào Lôi Môn ta, không biết sống chết!”

Giọng Lôi Chấn Thiên như sấm vang lên.

Chu Linh cười nhạt.

Quay đầu nhìn về phía Lôi Chấn Thiên đang bay lên không trung.

“Đã bước một chân vào Đế Cảnh, ngươi chính là môn chủ Lôi Môn?”

Chu Linh hỏi.

Lôi Chấn Thiên thấy Chu Linh chỉ liếc mắt đã nhìn thấu tu vi của mình thì trong lòng trở nên cảnh giác.

Có thể liếc mắt đã nhìn thấu tu vi của ông ta có nghĩa là tu vi của nàng ta chắn chắn không yếu.

Có điều...

Lôi Chấn Thiên nhìn đệ tử nội, ngoại môn ngã rạp dưới đất. Tức giận trong mắt tràn lan: “Hừ! Ngươi coi Lôi Môn là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi ư?”

Lôi Chấn Thiên vận chuyển linh khí ồ ạt nổi lên trong tay.

“Lôi Lang Hổ Khiếu!”

Lôi Chấn Thiên hét lên một tiếng lớn.

Thân thể bộc phát ra từng đợt sấm sét to lớn. Những sương mù sấm sét đó hội tụ lại với nhau ở hai bên trái phải Lôi Chấn Thiên ngưng tụ thành một con sói sấm sét và một con hổ sấm sét. Tiếng hổ gầm và sói tru cùng lúc vang lên.

Hai con thú sấm sét há to miệng như vồ con mồi nhào về phía Chu Linh.

“Hai con này của ngươi không được, để ta cho ngươi xem hai con của ta.”

Chu Linh nói xong động ý niệm.

Dị Hỏa Chu Tước bỗng dưng xuất hiện. Dưới sự khống chế của Chu Linh, Dị Hỏa Chu Tước bị nhào nặn thành một con mãng xà lửa lớn.

Con mãng xà lửa này còn to lớn hơn hai con sói, hổ bên cạnh. Nó gào lên một tiếng rồi nhào tới đánh nhau với hai con sói, hổ.

Dị Hỏa Chu Tước rất mạnh, cộng thêm tu vi của bản thân Chu Linh. Làm cho mãng xà lửa có được sức mạnh vượt qua hai con sói, hổ. Dây dưa trong chốc lát, mãng xà lửa đã quét đuôi khiến một sói một hổ sấm sét ngã nhào.

...

Lôi Chấn Thiên nhìn thấy mãng xà lửa dễ như trở bàn phá vỡ đòn tấn công của mình, sau đó tấn công tới mình thì chợt nhận ra Chu Linh không đơn giản.

Trong tay Lôi Chấn Thiên nhanh chóng xuất hiện một món pháp bảo nửa Đế giai.

“Lôi Sát Đao Pháp!” Lôi Chấn Thiên trầm giọng nói.

Hai tay nắm lấy chuôi đao, trên người xuất hiện hai luồng sức mạnh sát khí và sấm sét dung hoà vào nhau. Ánh mắt Lôi Chấn Thiên lạnh lùng, nhanh chóng dùng toàn sức chém ra mấy đao.

Mấy luồng sấm sét mang đao khí ngút trời xông thẳng đến trước mặt.