“Các ngươi có lẽ chính là Đế Cảnh đến từ Quỳnh Du đại lục.”
Nghe vậy, Đặng Giang và Nguyễn Yến ở bên cạnh đều ngạc nhiên trước rồi dâng lên vẻ trang nghiêm. Đặng Giang trầm giọng nói: “Đúng là như vậy thì sao?”
Một nam tử thanh niên có mái tóc xanh lá dài đến thắt lưng tựa như tiên giáng trần – Nam Vạn Thiên cười nói rằng: “Bổn soái theo lệnh của các chủ đại nhân đặc biệt đến đây đánh chặn và giết chết người của Quỳnh Du đại lục, giết không tha!”
Giọng nói của Nam Vạn Thiên ngay lập tức tràn đầy sát khí.
Sắc mặt của Đặng Giang và Nguyễn Yến đều đột ngột thay đổi.
“Ra tay!”
Vì người đến không có thiện ý vậy thì Đặng Giang hắn ta cũng không cần phải chịu đựng nữa. Hai cỗ khí tức Dung Đạo Cảnh đỉnh phong trỗi dậy cùng một lúc.
“Tiếp chiêu đi, Hắc Liên Đế Pháp.”
Ngay khi đạo ấn trên hai tay của Đặng Giang kết lại thì toàn thân ngưng tụ ra từng đoá hoa sen màu đen.
Hàng chục đoá hoa sen màu đen trải khắp khoảng không ở xung quanh. Sau đó thì những đoá hoa sen đó xoay chuyển rồi lao về phía Nam Vạn Thiên.
“Nổ!”
Đặng Giang quát một tiếng và tất cả những đoá hoa sen màu đen đồng loạt nổ tung dưới ánh mắt của mọi người.
Đoàng!
Đặng Giang nhìn vụ nổ ở cách đó không xa. Trong lòng suy nghĩ rằng mặc dù những hắc liên này của mình trông không đủ sức mạnh bùng nổ, nhưng thực ra chỉ có một mình hắn ta biết rõ sức mạnh bùng nổ của từng đoá hắc liên đã được nâng lên một tầm cao mới.
Nhìn bề ngoài bình thường nhưng người chịu phải đòn tấn công này thì có thể cảm nhận rõ ràng được sức sát thương trong đòn tấn công bùng nổ này mạnh đến mức nào.
Tuy không thể nhìn thấu tu vi của nam tử tóc xanh lá này nhưng nghĩ chắc rằng cho dù tu vi có cao đến mấy thì hẳn cũng là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong.
Trực diện đỡ lấy đòn tấn công này của mình, cho dù có tệ đến mấy thì cũng sẽ bị chấn thương vài chỗ. Sau vài giây trôi qua, Đặng Giang trực tiếp kinh ngạc thốt lên: “Sao mà có thể thế được!”
Nam Vạn Thiên đứng ở chỗ cũ mà không hề có chút thương tích.
“Tại sao lại không thể?” Nam Vạn Thiên nhìn đối phương.
Bóng dáng của Nguyễn Yến đồng thời loé lên ở sau lưng hắn.
“Ngũ Hồn Câu Linh Trảo!”
Sát ý trên mặt của Nguyễn Yến đột nhiên tăng lên, trên năm ngón tay của hai bàn tay bỗng hiện lên từng cỗ khí thể âm u màu xanh lam.
“Tốc độ chậm rồi đấy.”
Nam Vạn Thiên rõ ràng vẫn còn đang ở trước mắt mà chớp mắt một cái đã biến thành một tàn ảnh. Bóng người của Nam Vạn Thiên xuất hiện ngay sau lưng của Nguyễn Yến.
“Không xong rồi!” Trái tim của Nguyễn Yến đập mạnh một cái rồi nhanh chóng quay người lại, hai tay giơ về phía thiên linh cái của Nam Vạn Thiên.
“Vạn Binh Hạp.”
Một chiếc hộp hình chữ nhật xuất hiện ở bên phải của hắn và chuyển động.
Một thanh Hiệp Đao trắng như tuyết từ trong chiếc hộp vụt ra và Nam Vạn Thiên cầm lấy cán đao.
Vẻ mặt mỉm cười vừa rồi ngay lập tức trở nên lạnh lùng vô song. Vung một nhát đao nhanh như sấm chớp rền vang xuống.
Soạt!
Máu tươi bắn ra.
Ngũ Hồn Câu Linh Trảo của Nguyễn Yến ở trước lưỡi đao của Nam Vạn Thiên giống như kiếm gỗ so với kiếm sắt vậy.
“Chết tiệt.”
Nhìn năm ngón tay bị chặt đứt ở hai tay, sắc mặt của Nguyễn Yến tái nhợt và vội vàng rút lui.
Nhìn thấy nhát đao này sắp chém trúng Nguyễn Yến, một cánh cổng lớn đen ngòm xuất hiện và chặn ở trước mặt Nguyễn Yến, dường như muốn đỡ lấy nhát đao này cho nàng ta.
Sắc mặt nghiêm trọng của Đặng Giang đổi thành hoảng sợ trong chớp mắt: “Phệ Li Môn của ta lại không thể chặn được sao?”
Vào khoảnh khắc lưỡi đao chạm vào cánh cổng đen ngòm thì cánh cổng đen ngòm rung chuyển một cái trước, sau đó thì tất cả các vết nứt đồng loạt xuất hiện trên cánh cổng. Rầm một tiếng vỡ tan tành!
“Âm Thần Đạo Thảo!”
Dưới hoàn cảnh bí bách, Nguyễn Yến thất thần nói.
Trên người của nàng ta bay ra một người rơm to bằng một cái lòng bàn tay.
Và vào khoảnh khắc người rơm chạm vào đao quang, lại khiến cho đao quang biến mất một cách thần kỳ.
Đồng thời, người rơm vốn không hề gì lại tự mình bốc cháy hoá thành tro bụi sau khi triệt tiêu nhát đao này.
“Ồ, pháp bảo Đế giai hạ phẩm dùng một lần à, đây là lần đầu tiên được nhìn thấy đấy.”
Nam Vạn Thiên tay cầm Hiệp Đao và nhìn người rơm bị thiêu cháy gần hết.
Lộ ra vẻ mặt hơi kinh ngạc.
Nguyễn Yến tránh được kiếp nạn này cố chịu đựng cảm giác đau đớn từ đôi tay truyền đến, nhanh chóng nới xa khoảng cách hàng nghìn mét với Nam Vạn Thiên.
“Bạch Cốt Tam Nan Quyết.” Nguyễn Yến nghiến răng.
Năm ngón tay ở hai bàn tay bị cắt đứt đi lại nhanh chóng mọc ra với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Tuy sức hồi phục của công pháp Đế giai trung phẩm này rất đáng sợ, trên căn bản chỉ cần không phải là vết thương chí mạng nào đó thì đều có thể ngay lập tức cứu sống ngươi.