Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 491: Trấn Long Thiên Hàng trận




“Hắc Tuyệt Tử Quang.”

Cái miệng lớn như một vực sâu của Hắc Đế từ từ mở lớn, phun ra long tức nóng bỏng.

Lần này, rốt cuộc lâu chủ Minh Dương Bình cung không nhịn được quát lớn.

“Mọi người mau tránh ra!”

“Lâu chủ?”

Có người nghe vậy, quay đầu nhìn Minh Dương Bình, không khỏi sửng sốt.

Cảm nhận được long tức từ trong miệng Hắc Đế không ngừng ngưng tụ, các trưởng lão trong lâu cũng nhanh chóng phản ứng lại, bắt đầu chạy toán loạn.

Nhưng Hắc Đế sao có thể để bọn họ chạy thoát chứ.

“Bây giờ mới muốn chạy thì cũng đã quá muộn rồi!”

Giọng nói lạnh lẽo thông thấu không gì sánh được.

Ánh sáng đen trắng đan xen của long tức từ trong miệng nó phun ra.

Xoạt!

Hắc Đế trực tiếp xoay tròn ba trăm sáu mươi độ. Ngoại trừ vài người may mắn tránh được một kiếp, những trưởng lão Trấn Long Lâu khác đều hội phi yên diệt dưới một chiêu này của Hắc Long, ngay cả một mảnh xương vụn xương cũng không còn.

“Không! Con nghiệt long đáng chết này!”

Minh Dương Bình mắt mở trừng trừng nhìn Trấn Long Lâu trong một phút ngắn ngủi đã tổn thương nguyên khí nặng nề, mất đi hơn một nửa trưởng lão.

Thần sắc phẫn nộ, hai mắt rực lửa, Minh Bình Dương gầm lên: “Trấn Long Thiên giáng trận, dẫn cho bổn lâu chủ!”

Hai tay Minh Dương Bình kết thành một thủ ấn.

Trên dưới bên ngoài Trấn Long Lâu lập tức hiện ra từng lớp phù văn trận pháp màu xanh thẳm

Trấn Long Lâu sở dĩ được gọi là Trấn Long Lâu, ngoài lý do bên dưới động quật có nhốt nghiệt long ra thì còn một điểm khác.

Đó chính là, lúc đầu tòa Trấn Long Lâu này được dựng lên là để dự phòng bất cứ tình huống nào, cũng có thể tùy thời vây khốn con nghiệt long này.

Sau khi phù văn trận pháp hiện lên, Trấn Long Lâu giống như một thanh lợi kiếm, một luồng khí thế bén nhọn vọt lên tận trời.

Một trận pháp huyền phù hiện ra trên đỉnh Trấn Long Lâu.

Bên trong trận pháp, một hư ảnh Pháp Tướng to lớn giống như thần minh xuất hiện. Pháp Tướng khoác chiến giáp kim sắc, điện quang chớp tắt trong đôi mắt, sáng ngời có thần.

Ánh mắt Pháp Tướng hạ xuống người Hắc Đế.

Âm thanh to như tiếng đại chuông lớn vang lên.

“Con súc sinh này, còn không ngoan ngoãn đền tội!”

Một lời buông xuống, nói sao làm vậy.

Thiên tượng vạn dặm trên không trung nhất thời đại biến.

Hắc Đế ngẩng đầu nhìn Pháp Tướng kim sắc này, trong lòng có chút sợ hãi:

“Trận pháp Bán Đế giai?”

Không nghĩ tới Trấn Long Lâu này còn có thể tạo ra một trận pháp mạnh mẽ như vậy.

Xem ra, mấy vị lão tổ lúc đầu của Trấn Long Lâu vì để trấn áp hàng phục nó mà đã tốn không ít tâm tư, đến cả trận pháp mạnh như vậy cũng có thể âm thầm tạo ra.

Uy áp của Pháp Tướng kim sắc so với tu vi Bán Đế Cảnh của Hắc Đế thì còn cao hơn mấy phần.

“Kiếm Quy Quyết.” Pháp Tướng quát khẽ một tiếng, tay phải tạo thành kiếm chỉ vung lên.

Giữa không trung lập tức hiện ra mười phi kiếm kim sắc cực lớn.

Mười thanh phi kiếm này hợp lại thành một kiếm luân, hung hãn đâm về phía Hắc Đế!

Hắc Đế cũng không cam chịu tỏ ra yếu thế, không né tránh mà lại cứng rắn phản kháng lại. Tiếng rồng ngâm vang lên, thân hình chân long rung lắc dữ dội trước đạo công kích này

Minh Dương Bình nhìn cảnh tượng trước mắt, rốt cuộc thì biển cảm tức giận lúc trước cũng được thay bằng một nụ cười lạnh: “Tự chuốc lấy khổ, Trấn Long Thiên Hàng trận này được tạo riêng cho ngươi. Ngươi thực sự cho rằng bản thân có thể ngăn cản được à?”

Tầm mắt ông ta dừng lại trên long thân của Hắc Đế.

Giống như những lời lâu chủ Minh Dương Bình, kiếm luân này vô cùng khắc chế Hắc Đế.

Mắt thấy phòng ngự của Hắc Đế đã bắt đầu yếu đi, kiếm luân đã gần như công phá được phòng tuyến.

“Các hạ là người phương nào?”

Đôi mắt Minh Dương Bình hơi híp lại.

Bởi vì cách đó không xa, một nam tử thon dài chợt xuất hiện ở bên cạnh Hắc Đế.

Tả Khâu Trường Ý ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ liếc nhìn Trấn Long Thiên Hàng trận, lắc nhẹ đầu.

“Triệt phá đi!”

Tay trái hắn ta nâng lên, ma khí dần hội tụ ở đầu ngón trỏ, nhìn sơ thì thấy cực kỳ yếu ớt.

Ngay sau đó, một luồng ma quang từ đầu ngón tay hắn ta bắn ra, rơi xuống Trấn Long Lâu.

Ầm ầm!

Bên trên trận pháp đột nhiên xuất hiện một trận nổ lớn. Cảnh tượng này lập tức khiến cho Minh Dương Bình ở trên đỉnh lâu choáng váng

“Ngươi!”

Hai mắt Minh Dương Bình trợn to mang theo sự phẫn nộ.

Ông ta rất nhanh đã đoán ra được, Hắc Đế có thể chạy trốn khỏi động quật chắc hẳn phải có sự nhúng tay của người trước mặt này.

“Phách Thiên Kiếm!”

Trong cơn tức giận, rốt cuộc Minh Dương Bình cũng ra tay. Một thân tu vi Thánh Cảnh cửu trọng thiên theo đó mà bộc phát.

Tay phải Minh Dương Bình cầm một pháp bảo Tiên giai hạ phẩm có uy lực không tầm thường. Mấy chiêu kiếm thức bén nhọn vung về phía Tả Khâu Trường Ý.

“Phí công.”

Tả Khâu Trường Ý chỉ nói hai từ này, tay phải hướng về phía ông ta nắm thành quyền.