Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 488: Chân Long bị trấn áp




Xem ra việc hợp tác giữa hai bên là chuyện hoàn toàn không thể nên đến lúc đó chỉ đành dựa vào Huyễn Vũ Mông Lung trận. Minh Dương Bình bất lực nhún vai rồi quay người rời đi.

Và tình cờ khoảng năm phút sau khi Minh Dương Bình rời khỏi nơi này thì các trưởng lão Thánh Cảnh canh giữ ở đây nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân. Trong đó có một người không kìm được quay đầu lại nhìn.

Lầu chủ đại nhân lại quay về rồi sao.

Sau vài cái búng tay, khi nhìn thấy người xuất hiện thì vẻ mặt của họ đều đồng loạt thay đổi.

“Ngươi là ai?”

Người đến là một mỹ năm tóc đen mà họ chưa gặp bao giờ.

Tả Khâu Trường Ý chậm rãi mở đôi mắt bầu trời sao ra.

“Ta là ai? Đương nhiên là người đến giết các ngươi.”

Vào khoảnh khắc Tả Khâu Trường Ý vừa dứt lời thì bốn Thánh Cảnh đối diện đã nhanh chóng tấn công hắn ta.

“Cùng nhau xông lên.”

“Thiên La Vạn Tượng!”

“Địa Chấn.”

Bốn vị Thánh Cảnh đều thi triển ra những đòn tấn công mạnh mẽ, lần lượt từ tứ phía và tấn công thẳng về phía hắn ta.

Tả Khâu Trường Ý vẫn luôn đứng bất động tại chỗ. Sau khi đòn tấn công đến gần hắn ta nghìn mét thì hắn ta mở miệng ra: “Ma Ảnh.”

Cái bóng ở dưới người hắn ta đột nhiên đã xảy ra sự thay đổi. Vào khoảnh khắc đòn tấn công chỉ còn cách vài chục mét thì cái bóng lại ngưng tụ trở thành thực chất, ngay lập tức đến trước mặt Tả Khâu Trường Ý. Cái bóng đang cầm một thanh bóng trường kiếm trong tay. Mặt hướng về trước, hai tay vung thanh kiếm!

Ào!

Dưới tầm mắt, bốn đòn tấn công này lại bị chém ra một cách chỉnh tề.

“Đây là bàng môn tà đạo gì vậy?”

Một vị trưởng lão trong đó nhìn thấy cái bóng sau lưng Tả Khâu Trường Ý không chỉ đột nhiên sống lại mà còn đột ngột xuất hiện và chém tan các đòn tấn công của bốn người họ.

Cảnh tượng này thực sự khiến người ta chết lặng và nói không nên lời.

Rốt cuộc phải biết rằng trong bốn người họ, người có tu vi thấp nhất cũng không dưới tam trọng thiên.

Cái bóng ở trước mặt rốt cuộc có tu vi ở mức độ nào mới có thể đánh tan hết các đòn tấn công của họ!

“Lui xuống đi.” Tả Khâu Trường Ý lại nói thêm một câu.

Cái bóng ở trước mặt Tả Khâu Trường Ý kính cần lui xuống, sau đó đã trở lại thành cái bóng của hắn ta.

“Hãy rơi xuống vùng đất ma quỷ đi, Cực Ác Chi Pháp.”

Tả Khâu Trường Ý nhìn bốn người đang nơm nớp lo sợ ở trước mặt.

“Ác niệm khởi.”

“Vừa hay nhân lúc cái bóng đó đã trở về, chúng ta hãy tận dụng ra tay ngay bây giờ, cho dù hắn ta là Thánh Cảnh cửu trọng thiên thì cũng tuyệt đối không thể liên tục chống đỡ tấn công của bốn người chúng ta.”

Ngay khi vừa dứt lời thì Thánh Cảnh ngũ trọng thiên ở gần Tả Khâu Trường Ý nhất đã ngang nhiên ra tay.

“Lôi Viêm Thần Thương!”

Trong tay của ông ta xuất hiện một cây trường thương Thánh giai thượng phẩm được sấm sét và ngọn lửa bao quanh. Nhảy lên một cái, phi đến khoảng không ở trên Tả Khâu Trường Ý.

“Tiếp chiêu đi!”

“Thương Lược, như hình với bóng!”

Kèm theo tiếng gầm rú, ông ta dồn hầu hết linh khí trên người vào Lôi Viêm Thần Thương trên tay. Thở dài một tiếng.

Ông ta chuẩn ném cây thương trên tay về phía đầu của Tả Khâu Trường Ý! Vào khoảnh khắc cây thương sắp tuột ra khỏi tay.

Phập!

Một cơn đau dữ dội đột nhiên từ sau lưng ông ta truyền đến. Vì vậy, ông ta không có ném cây trường thương ra ngay tức khắc mà là mở to mắt nhìn về phía sau: “Phong trưởng lão, ông!”

Một vị Thánh Cảnh đại năng ở cấp Thánh Cảnh tứ trọng thiên trong bốn người, nghiêm nghị dùng tay phải cầm thanh kiếm sắc bén do ngọn lửa cuồng nộ tạo thành đâm vào sau lưng mình.

Chỉ nhìn thấy trưởng lão được gọi là Phong trưởng lão hai mắt đỏ ngầu, có vẻ đã mất đi lý trí cơ bản nhất. Trên miệng không ngừng lẩm bẩm vài từ giết giết giết.

“Đây là khí tức của Ma, Phong trưởng lão, ông đây là…” Ông ta nhanh chóng nhận thấy điều bất ổn trên người Phong trưởng lão. Cũng vào lúc ông ta chịu phải đòn đánh úp sau lưng này thì ở trước mặt ông ta lại có thêm một bóng người di chuyển đến.

“Lạc trưởng lão, lẽ nào đến ông cũng vậy!”

Ông ta vô cùng kinh ngạc.

Bóng dáng này chính là của một vị Thánh Cảnh khác.

Lạc trưởng lão và Phong trưởng lão đều hai mắt đỏ ngầu như thể tẩu hoả nhập ma vậy. Lạc trưởng lão nhìn người ở trước mặt rồi hét lớn một tiếng: “Giết!”

Ý niệm chuyển động.

Tay áo ở dưới đôi tay khẽ rung lên.

Trong tầm nhìn, một loạt phi kiếm bỏ túi bay ra từ dưới áo bào. Trong vòng chưa đến một phút đã có hàng nghìn phi kiếm bay ra.

Những thanh phi kiếm đột ngột ập đến này biến thành một dòng sông triều dâng sóng dậy, kiếm thế hào hùng lao thẳng về phía ông ta.

“Tàn!”

“Không hay rồi, đây là tuyệt kỹ Vạn Thiên Kiếm của Lạc trưởng lão, nhất định phải đỡ được, nếu trúng phải chiêu này thì không chết cũng bị thương.” Ông ta trông rất kinh hãi.

Nhưng thanh trường kiếm lửa của Phong trưởng lão ở sau lưng vẫn chưa được rút ra nên ông ta chỉ có thể chịu đựng, nghiến răng tiến hành phòng ngự.