Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 477: Đan Các (2)




Uy áp còn lan đến cả Dịch Cảnh Sơn, sắc mặt hắn ta lập tức trắng bệch, miệng run rẩy nói ra hai chữ: “Đại Đế?”

Năm đó hắn ta từng may mắn được gặp một vị Thánh Cảnh Đan Các đột phá gông cùm xiềng xích, bước vào Đế Cảnh. Dịch Cảnh Sơn còn nhớ mang máng luồng lực lượng ấy lớn mạnh đến nỗi khiến người ta khó có thể nhấc lên một chút phản kháng nào.

Sau khi tu vi của Chu Linh tản ra, so với vị Đại Đế lúc trước còn mạnh hơn gấp mấy lần.

“Huyết Sát Các này còn có cả Đại Đế...”

Trong lòng Dịch Cảnh Sơn hoảng sợ.

Hắn ta bỗng hơi hơi hiểu được, tại sao những tên sát thủ trước đó của Huyết Sát Các lại có thể to gan lớn mật như vậy. Hóa ra phía sau đối phương còn có Đại Đế.

Đáng chết! Hắn ta nên sớm nghĩ đến chuyện này mới đúng. Dịch Cảnh Sơn gắt gao cắn chặt răng.

“Hóa thành tro bụi đi.”

Tay phải của Chu Linh khẽ chuyển động.

Hai vị Thánh Cảnh bị uy áp mạnh mẽ áp chế trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích được. Trên người họ bỗng nhiên bốc lên từng trận Chu Tước Dị Hỏa.

“A!”

“Không...”

Chỉ chốc lát, thân xác của hai Thánh Cảnh này trong vài giây ngắn ngủi đã biến thành tro cốt đen kịt.

Chu Linh đi tới trước mặt đối phương.

Tay phải của nàng nâng lên, ngón trỏ chạm vào ấn đường của Dịch Cảnh Sơn.

“Ư!”

Dịch Cảnh Sơn bị uy áp chế ngự nên không thể nào cử động được, chỉ có thể trừng to mắt nhìn mình dần dần bị bóp méo ký ức.

Một lúc lâu sau, khí chất toàn thân thậm chí là thần sắc trong mắt của Dịch Cảnh Sơn đã có biến hóa vô cùng rõ ràng, chắp tay về phía Chu Linh và nói: “Dịch Cảnh Sơn bái kiến đại nhân.”

Sau khi hoàn thành mọi chuyện, Chu Linh gật đầu một cái rồi xoay người nhìn về phía các sát thủ khác.

“Ta giao hắn lại cho các ngươi.”

“Vâng.”

Chu Linh tung người biến mất ngay tại chỗ.

Hôm sau, Tung Vân hoàng triều đột nhiên thực hiện chính sách bế quan toả cảng, gần như trong ngoài hoàng triều mọi người đều không hiểu nổi Tung Vân hoàng triều đang định làm gì.

Mà đồng thời khi Tung Vân hoàng triều bế quan toả cảng, người bất mãn nhất là Đan Các.

Đan Các nghĩa trên mặt chữ, chính là nơi để luyện chế đan dược.

Những đan dược được xuất ra từ Đan Các được bán rất chạy trong toàn bộ Tiên giới nhị trọng, đây cũng là một trong những nguồn kinh tế chính của Đan Các.

Mà Tung Vân hoàng triều lại là nơi bán được nhiều đan dược nhất của Đan Các ở Bắc giới, nguồn lợi đương nhiên cũng là lớn nhất.

Tung Vân hoàng triều bế quan tỏa cảng, trừ một số đan phường địa phương, những thế lực đan dược khác bao gồm cả Đan Các có rất nhiều phân các trong triều đều bị cưỡng chế đóng cửa.

Hành động này cũng gián tiếp tạo thành tổn thất không nhỏ đến nguồn thu của Đan Các.

Dù sao thì trên toàn bộ Bắc giới, hàng năm Tung Vân hoàng triều giao linh thạch cho Đan Các để đổi lấy đan dược, chỉ cần không phát sinh vấn đề gì lớn thì cơ bản mỗi năm đều là Bắc giới đứng đầu bảng.

Hiện giờ một nơi kiếm tiền tốt như vậy lại đột nhiên không còn nữa, sao có thể không khiến Đan Các bắt đầu xao động được.

Phó các chủ Đan Các là Quách Triều, một vị cường giả Thánh Cảnh bát trọng thiên.

Ông ta vuốt chòm râu, nhìn về phía một trưởng lão Đan Các đang đứng trước mặt mình.

“Truyền mệnh lệnh của lão phu, dù cho Tung Vân hoàng triều có bế quan tỏa cảng cũng không thể cấm đan dược của Đan Các ta.”

“Phó các chủ, nếu bọn họ từ chối thì sao?”

“Hừ, từ chối? Dịch Cảnh Sơn đó dám không?”

Quách Triều hừ lạnh một tiếng.

Ban đầu mình mời Dịch Cảnh Sơn kia đến Đan Các bên này để xem các chủ Đan Các phá cảnh phi thăng, đã cho hắn ta một đòn ra oai phủ đầu như vậy, chỉ cần Dịch Cảnh Sơn không ngốc thì hắn ta có thể thấy được rõ ràng lợi và hại của Tung Vân hoàng triều.

“Ta hiểu rồi, vậy ta xin đi trước.”

Vị trưởng lão Đan Các xoay người rời đi.

“Bây giờ các chủ đang luyện chế Bất Tử Đan, chỉ cần viên đan dược này được luyện chế thành công, sau khi uống vào thì các chủ có thể lập tức đột phá đến Đế Cảnh.”

Đến lúc đó, nói không chừng Đan Các của ông ta sẽ chuyển từ bốn chữ đệ nhất Bắc giới sang đệ nhất Tiên giới.

Trong bí cảnh, tại một tòa Đan Đỉnh.

Một lão nhân có mái tóc trắng dài đến eo đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

“Đáng chết, bảo dược Bạch Lộc Thảo này vẫn là không được, nhất định phải có Huyết Tinh Thảo mới được.”

Lão nhân được bên ngoài gọi là các chủ Đan Các có khí sắc hồng nhuận.

Có điều hiện nay Huyết Tinh Thảo là một bảo dược Tiên giai hạ phẩm này đã gần như tuyệt tích ở Tiên giới nhị trọng, không tìm được một chút tung tích nào.

“Vậy chỉ đành dùng một phương pháp khác thôi.”

Cặp mắt ông ta nheo lại.

Không lâu sau, tại một nơi vắng vẻ bên trong một tiểu quốc ở Bắc giới.

Sinh linh đồ thán, vô số thi thể nằm trên mặt đất, máu chảy thành sông.