Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 470: Tiên Tuyền Tông




Bởi vì... như vậy sẽ khiến tốc độ chân thân của hắn trở nên chậm lại, hai đao kia hạ xuống, một cái đầu người văng lên thật cao.

“Giải quyết xong một tên.” Vạn Biến Ma Quân nhếch miệng cười.

Vài ngày sau, Thiên Hà Chi Địa.

Tiên Tuyền Tông ở trong đông đảo tiên môn thế lực ở Tiên giới nhị trọng, tuy không được coi là lớn mạnh, nhưng vẫn dù sao thì cũng là loại danh xứng với thực.

Đặc biệt là ở chỗ tương đối hoang vắng như Thiên Hà Chi Địa này, Tiên Tuyền Tông có thể coi là một thế lực lớn, đại tông môn hàng đầu trong phạm vi mấy vạn dặm quanh đây

Tiên Tuyền Tông tọa lạc ở bên trong bảo địa của Thiên Hà Chi Địa, linh khí dư thừa. Bốn phía tông môn còn xây lên rất nhiều Tụ Linh Trận.

Trên chủ phong, đại điện nghị sự.

“Sao tông chủ sao lại đi đến Vạn Thú Chi Sâm lâu như vậy nhỉ? Theo lý mà nói, cho dù là có việc gì khiến cho chậm trễ, hôm qua cũng nên trở về rồi mới phải.” Phó tông chủ Tư Nam Thanh Không nhíu mày, nói.

“Đúng là có chút kỳ lạ, chẳng lẽ là đám súc sinh tộc Huyết Hổ vi phạm ước định, muốn nhân cơ hội tạo bất lợi cho tông chủ hay sao?” có trưởng lão trầm ngâm lên tiếng.

“Không thể nào, đám tộc Huyết Hổ kia làm gì có gan làm chuyện như vậy. Hơn nữa với tu vi của tông chủ, cho dù đối phó với mấy tên Thánh Cảnh của tộc Huyết Hổ, cũng có thể dễ dàng thoát thân được.” Một vị trưởng lão khác đáp lại.

Thực lực của tông chủ Lương Quán bọn họ đều biết rõ, kiếm pháp đã đạt đến mức Hoá Cảnh, có thể so chiêu với đại năng Thánh Cảnh cửu trọng thiên...

Nói thế nào thì đám súc sinh Yêu tộc cũng sẽ không ra tay với tông chủ của bọn họ mới đúng.

“Phó tông chủ, còn có chư vị trưởng lão, chẳng lẽ bên chỗ tông chủ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi chăng?”

“Nói không chừng bên tộc Thiết Phượng còn ẩn dấu con át chủ bài nào đó.”

“Được rồi. Chuyện tông chủ cứ đợi thêm một hai ngày nữa đi, nếu lúc đó vẫn tiếp tục không có tin tức gì, chúng ta lại đi Vạn Thú Chi Sâm, tìm tộc Huyết Hổ đòi một lời giải thích. Đúng rồi, chuyện linh mạch như thế nào rồi?”

Tư Nam Thanh Không chuyển chủ đề.

Trưởng lão quản chuyện này đứng ra, chắp tay thi lễ nói: “Xin phó tông chủ yên tâm, chỉ còn vài bước cuối cùng, tất cả linh mạch của Thiên Hà Chi Địa đều có thể tập trung lại đây rồi.”

“Tốt lắm.” Tư Nam Thanh Không gật đầu:

“Chỉ cần chuyện tập trung linh mạch hoàn thành triệt để, độ nồng đậm của linh khí trong Tiên Tuyền Tông ta rất nhanh sẽ có thể tăng vọt. Không lâu sau, Tiên Tuyền Tông ta sẽ trở thành đại tông số một số hai của Tiên giới nhị trọng.”

Bầu không khí bỗng trở nên sôi sục, phần lớn trưởng lão có mặt ở đây đều lộ ra biểu cảm vui thích.

Linh khí trong Tiên Tuyền Tông tăng lên, việc tu luyện của bọn họ coi như đã thành công một nửa, sao bọn họ có thể không vui mừng cho được.

“Phó, phó tông chủ!”

Ngoài cửa vang lên tiếng hô to, Tư Nam Thanh Không nhíu chặt chân mày.

Rất nhanh, một lão giả hai bên tóc mai đã có sợi bạc, vội vàng đi vào trong tầm mắt mọi người.

“Nguyên trưởng lão, có chuyện gì vậy?”

Giọng nói Tư Nam Thanh Không đã mang theo một chút không vui.

“Thưa phó tông chủ cùng tất cả các trưởng lão, việc này tuyệt đối là không được. Nếu tất cả linh mạch đều được tập trung ở Thiên Hà Chi Địa, trong Tiên Tuyền Tông ta thì đất đai mấy vạn dặm xung quanh đây đều sẽ biến thành một vùng hoang mạc. Đây chẳng khác nào gián tiếp khiến cho hàng ngàn vạn sinh linh mất mạng.”

Lời này vừa dứt, không đợi phó tông chủ Tư Nam Thanh Không mở miệng, các trưởng lão khác đã phản bác: “Nực cười! Chẳng lẽ bọn ta lại vì tính mạng của đám phàm nhân kia mà buông bỏ cơ hội đắc đạo thành tiên à? Những phàm nhân kia nếu không phải là dựa vào sự bố thí mấy nghìn năm qua của Tiên Tuyền Tông thì sớm đã bị những yêu thú quái dị kia cắn nuốt gần hết.”

“Đúng vậy, bây giờ Tiên Tuyền Tông chúng ta tập trung mấy linh mạch lại, không phải cũng là vì những kẻ phàm nhân kia à? Chỉ cần Tiên Tuyền Tông ta ngày càng lớn mạnh, thì càng có thể che chở những phàm nhân kia, không đúng à?”

Khuôn mặt Nguyên trưởng lão tái nhợt, hai tay siết chặt.

Ở đây có không ít trưởng lão từ ngàn năm trước hoặc mấy trăm năm trước, đều là ở khắp các nơi trên Thiên Hà Chi Địa, thậm chí còn do cả vương triều tiêu hao tài lực và vật lực cực lớn, nói hết nước hết cái mới làm cho những người này bái nhập được vào làm môn hạ Tiên Tuyền Tông.

Chính là hi vọng sau này kiếm được chút danh tiếng ở Tiên Tuyền Tông, từ đó có thể bảo vệ mảnh đất quê hương. Vậy mà bây giờ, sau khi bọn họ trở thành trưởng lão lại đối đãi với cố hương của mình như thế này đây. Những tên này có khác gì so với mấy con sói mắt trắng vô ơn?