Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 455: Oai phong của Huyết Sát Các (2)




Bạch Sùng thở phào một hơi nhẹ nhõm, đứng dậy chắp tay: “Đa tạ tiền bối trợ giúp, Bạch Sùng vô cùng cảm kích.”

“Ta đi trước đây, sau khi ngươi đột phá đến Động Linh Cảnh thì có thể tới phân các của Huyết Sát Các ta.”

“Đây là lệnh bài sát thủ của ngươi, cầm lấy.”

Bách Lý Thiên Cơ ném ra một tấm lệnh bài.

Sau khi Bạch Sùng nhận lấy thì chậm rãi trên lên bên hông.

Hắn đang định nói thêm gì đó thì Bách Lý Thiên Cơ vừa đứng trước mặt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

Bạch Sùng đi ra ngoài cửa, vừa ra khỏi đã thấy một nô tỳ đứng bên ngoài.

Nô tỳ đó sau khi thấy Bạch Sùng thì hành lễ nói: “Thiếu gia chủ, gia chủ và các vị trưởng lão trong gia tộc đều đang ở đại sảnh chờ ngài.”

“Ừ.”

Bạch Sùng gật đầu một cái, đi về hướng đại sảnh gia tộc.

Giữa đại sảnh.

Gia chủ Bạch Dật Xuân thấy nhi tử nhà mình thì trên mặt lộ ra vui vẻ, lông mày cũng nâng cao hơn.

Bây giờ Bạch Sùng đã có thể tu luyện lần nữa, với ông ta mà nói không có gì quan trọng hơn chuyện này.

Lúc này nhị trưởng lão của Bạch gia không nhịn được nữa mà hỏi Bạch Sùng:

“Bạch Sùng, vị tiền bối kia đâu rồi?”

“Đã đi rồi.”

Bạch Sùng trả lời.

“Nhanh vậy sao? Bạch gia ta còn định chuẩn bị một thịnh yến để chiêu đãi vị tiền bối ấy mà.”

Vẻ mặt nhị trưởng lão của Bạch gia có chút tiếc nuối.

Không ngờ vị cường giả Động Phủ Cảnh này nhanh vậy đã rời khỏi Bạch gia.

Tam trưởng lão của Bạch gia lập tức nói: “Bạch Sùng, ngươi có biết vị tiền bối kia đến từ đại thế lực nào không? Hay là một tán tu vậy?”

Lúc trước Bạch Sùng đã hỏi qua Bách Lý Thiên Cơ rằng có thể tiết lộ lai lịch của ông ấy với người ngoài không, Bách Lý Thiên Cơ bảo mình muốn nói thì cứ nói.

Cho nên Bạch Sùng cũng không do dự gì nữa, mở lời nói: “Vị tiền bối đó tự xưng đến từ Huyết Sát Các.”

Lời vừa nói ra, giữa đại sảnh bỗng nhiên yên tĩnh lại, ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe được rõ ràng.

“Đại ca, Huyết Sát Các sao? Không phải là Huyết Sát Các hôm qua được nhắc đến đó chứ?'

Nhị trưởng lão của Bạch gia dẫn đầu lên tiếng trước, trong mắt ông ta là vẻ khiếp sợ.

“Hẳn là không sai.”

Bạch Dật Xuân ưu tư vuốt cằm.

“Phụ thân, các vị trưởng lão, các ngươi đang nói gì thế?”

Hôm qua Bạch Sùng đã bế quan cả ngày nên đương nhiên không biết những chuyện phát sinh bên ngoài.

Bạch Dật Xuân cũng không có ý định gạt con trai, nói với ý sâu xa: “Vào hôm qua, đệ nhất đại tông của Nam Đẩu đế quốc là Lôi Vân tông đã bị người ta tiêu diệt.”

“Cái gì?”

Bạch Sùng giật nảy mình.

“Mà kẻ đầu sỏ hủy diệt Lôi Vân tông là mấy người tự xưng là sát thủ Huyết Sát Các.”

“Mấy người?”

Bạch Sùng phát hiện ra ý ám chỉ nho nhỏ trong nói đó.

Tam trưởng lão Bạch gia trầm ngâm nói: “Không sai, đúng là mấy người.”

“Đây... Không thể nào, trên dưới toàn tông Lôi Vân tông có đến khoảng vạn người, tông chủ cũng là một vị Động Phủ Cảnh bát trọng thiên, đây...”

“Động Phủ Cảnh có là gì so với Đan Hồn Cảnh kia đâu chứ?”

Lời nói kế đó của tam trưởng lão khiến Bạch Sùng hoàn toàn ngây người.

Đan Hồn Cảnh sao?

Phải biết rằng trong toàn bộ Nam Đẩu đế quốc này, đến nay cũng không có bất kỳ vị cường giả Đan Hồn Cảnh nào xuất thế. Ở giữa nơi địa giới tứ trọng này, Đan Hồn Cảnh chính là người đứng đầu về chiến lực.

Còn về Thông Thiên Cảnh cấp cao hơn kia, nghe nói muốn đột phá thành công thì phải đến thiên giới tam trọng mới được.

Những Huyết Sát Các này vừa xuất hiện đã xuất thế ra mấy Đan Hồn Cảnh.

Có thể thấy được Huyết Sát Các này khủng bố cỡ nào.

“Không ngờ rằng cường giả đó lại đến từ Huyết Sát Các...”

Bạch Dật Xuân cũng là vô cùng khiếp sợ.

Còn Bạch Sùng bên cạnh thì hồi tưởng lại Huyết Sát Lệnh mà Bách Lý Thiên Cơ dành cho mình, trong nội tâm chợt có sự kích động khó hiểu.

Huyết Sát Các rốt cuộc là thần thánh phương nào? Hắn ta càng ngày càng thấy mong chờ, sau khi vào Động Linh Cảnh thì hắn ta sẽ tìm hiểu một phen vậy.

Trấn Ngục Ma Các.

“Không tệ đấy, mới qua bao lâu mà đã nhanh chóng thu thập được một tên Khí Vận Chi Tử.”

Dạ Mệnh lộ ra nụ cười.

Xem xét từ tình huống hiện nay, muốn thành công nắm tứ giới vào lòng bàn tay thì còn cần thêm một khoảng thời gian nữa.

“Các chủ đại nhân.”

Giọng nói của Toán Loạn Thiên truyền vào trong tai hắn.

“Có chuyện gì?” Dạ Mệnh hỏi.

“Trong phạm vi Thiên giới tam trọng có một đại cơ duyên xuất thế, ta xem qua thì có lẽ là một món pháp bảo Đế giai xuất thế. Động tĩnh lớn như vậy, e rằng tiếp theo Tiên giới và Đế giới sẽ cho Đại Đế giáng lâm để tranh đoạt, chúng ta có cần ra tay không?”

Dạ Mệnh nghe vậy thì suy tính một chút, nhếch miệng cười nói: “Chỉ cần bọn họ dám đến thì bổn các chủ sẽ khiến họ hối hận vì hạ giới đến đây. Lát nữa ta sẽ cử vài sát thủ hàng chữ Thiên đi tiếp viện trước, ngươi cứ yên tâm đoạt lấy pháp bảo là được.”