Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 440: Tiêu diệt toàn bộ.




Hắn ta… Hả?

Dương Độn quay đầu nhìn lại, đồng tử co rút đến nhỏ vô cùng, biểu cảm giống như nhìn thấy quỷ: “Ngươi sẽ phải hối hận!”

Nam Vạn Thiên hồi nãy còn khẽ cười nhìn hắn ta, một giây kế tiếp đã đứng ở ngay sau lưng, tay phải lấy từ Vạn Binh Hạp ra một cây trường thương, đâm xuyên qua bụng hắn ta.

“Chỉ là một tên Nhập Đạo hậu kỳ cỏn con, là ai cho ngươi sức mạnh để ăn nói với một cường giả Hợp Đạo hậu kỳ như vậy chứ?”

Nam Vạn Thiên rút trường thương ra khỏi thân thể Dương Độn, nhìn đối phương ngã trên mặt đất, máu chảy không ngừng thì cười lạnh.

Còn về Dương gia mà Dương Độn nhắc đến…

Ha…

Nam Vạn Thiên hắn căn bản là không để trong lòng.

Nếu Dương gia có bản lĩnh thật, rất có thể sẽ tiến công đến Tiên Huyền đại lục.

Đến lúc đó Vạn Binh Đại Đế Nam Vạn Thiên hắn sẽ cho bọn họ biết cái gì gọi là Binh Đạo!

“Giải quyết xong hai tên, còn lại tên cuối cùng.”

Ánh mắt Nam Vạn Thiên, nhìn về một phương hướng.

Sắc mặt Thanh Tự Đại Đế tựa như màu đất, nếu còn tiếp tục như vậy thì linh khí của nàng ta chẳng mấy chốc sẽ cạn kiệt mất.

“Chết tiệt, những tử thi này cơ bản là không giết sạch được. Giết chết một đống, lại có một đống khắc chui từ dưới đất lên, Dung Đạo Cảnh sơ kỳ cũng không chịu nổi sự giày vò như vậy.”

Thanh Tự Đại Đế mím môi, vung tay phải tạo thành một đòn công kích.

Trong nháy mắt, hơn mười binh sĩ tử thi gần nhất, chỉ cách nàng ta mấy trăm mét đã bị chém giết.

Nhưng trên một cồn cát khác, rất nhanh lại có vài chục binh sĩ tử thi khác bò ra.

Nhìn qua đã khiến người ta sởn hết cả gai ốc, không rét mà run.

“Hết cách rồi, giữ mạng quan trọng hơn, chỉ có thể dùng nó trước vậy.”

Trong tay Thanh Tự Đại Đế đột nhiên xuất hiện một tấm bùa chú màu vàng nhạt.

Đây là một tấm phù lục truyền tống Đế giai hạ phẩm cực kỳ quý giá.

Ban đầu, nàng vốn định giữ tấm bùa chú này lại để kiếm một món tiền lớn trong hội đấu giá.

Nhưng giờ hết cách rồi, chỉ có thể dùng nó trước.

Trong lúc tay phải Thanh Tự Đại Đế đang chuẩn bị trút linh khí vào tấm phù lục truyền tống này. Đột nhiên, một phi kiếm bất ngờ đến mức nàng ta không kịp đề phòng bỗng bay vụt đến.

Tốc độ phi kiếm nhanh như vũ bão, đến mức khiến người ta chỉ thấy một luồng gió xẹt qua trước mặt. Tất nhiên Thanh Tự Đại Đế cũng chú ý tới thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện này.

Rơi vào đường cùng, nàng ta chỉ có thể dừng việc rót linh khí vào phù lục, toàn tâm toàn lực đối phó với thanh phi kiếm này trước đã.

“Bích Thủy Kỳ Lân Tương, lên!”

Ngón tay trái Thanh Tự Đại Đế tạo thành thế kiếm, quát khẽ một tiếng.

Một ảo ảnh Thần thú Kỳ Lân toàn thân màu xanh nhạt bất ngờ hiện lên.

Gràooo! Kỳ Lân gào rít.

Phạm vi trăm dặm quanh Thanh Tự Đại Đế đột nhiên hiện ra dòng nước vô tận. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã tạo thành một hồ nước khổng lồ.

Dòng nước trên hồ nhanh chóng ngưng tụ ở trước mặt nàng, biến thành một lá chắn vô cùng vững chắc.

Nhưng điều khiến Thanh Tự Đại Đế không nghĩ tới chính là, hình như ở trước mặt phi kiếm, lá chắn này cực kỳ yếu đuối.

Phi kiếm chỉ dùng một kích đã xuyên thủng phòng ngự trước mặt Thanh Tự Đại Đế.

Nháy mắt sau đó đã chém xuống cánh tay đang cầm phù lục truyền tống của nàng ta.

“Á! Tay của ta!”

Sắc mặt Thanh Tự Đại Đế tái nhợt, vô cùng hoảng sợ nhìn bàn tay phải đã bị chém xuống, cả người giống như sắp hồn phi phách tán.

“Đáng chết, Thanh Mộc Sinh Đằng Thuật.”

Thanh Tự Đại Đế muốn dùng công pháp làm cho tay phải mọc ra lần nữa, nhưng lại phát hiện ra một chuyện rất quỷ dị.

Trên bề mặt vết thương hình như có một sức mạnh đặc thù nào đó đang kiềm chế sức mạnh của công pháp nên không cách nào khôi phục được, vết thương không ngừng chảy máu.

Điều này khiến nàng ta không nhịn được mà liên tưởng đến nguyên nhân là vì thanh kiếm kia.

“Vậy mà cũng xứng là Đế Cảnh? Thực sự là vô cùng buồn cười.” Giọng Nam Vạn Thiên truyền tới từ không trung.

Thanh Tự Đại Đế ngẩng đầu nhìn lên.

Chính là nam tử tóc xanh đã giải quyết Cuồng Đao Đại Đế chỉ trong vòng vài chiêu lúc trước.

“Nhanh như vậy đã đuổi đến… Có nghĩa là Dương Độn đã bị ngươi giết chết rồi?”

Thanh Tự Đại Đế có chút hoảng sợ nói.

“Trong lòng ngươi đã có đáp án, hỏi lại bản soái để làm gì?”

Nam Vạn Thiên khẽ cười nói.

Nét mặt Thanh Tự Đại Đế cứng ngắc, ánh mắt nhìn về phía Nam Vạn Thiên tràn đầy sợ hãi.

Liên tục chém giết hai vị Đại Đế, thực lực như vậy tuyệt đối chỉ có Hợp Đạo Cảnh mới có thể làm được.

Thanh Tự Đại Đế thấy tình thế không ổn, thong thả đứng dậy.

Nàng ta nhìn Nam Vạn Thiên, lộ ra vẻ mặt điềm đạm nhìn thấy mà thương nói: “Xin đại nhân tha cho nô gia một mạng, nô gia chưa từng làm chuyện gì. Chỉ cần đại nhân đồng ý, chuyện gì nô gia cũng cam tâm tình nguyện làm. Chỉ xin đại nhân có thể tha cho nô gia một mạng.”

Nói xong, Thanh Tự Đại Đế còn cố ý lộ ra cơ thể trắng nõn của mình.