Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 431: Thượng tổ của Chân Nguyên Tông




Trước đó Lãnh Thanh Phong còn nhìn thấy hết sức rõ ràng, một chiêu của Thái Hoang đã phá vỡ đại trận hộ tông của Chân Nguyên Tông dễ dàng như thế nào.

“Thôi vậy, ngươi đi xuống trước đi.”

Thái Hoang xua xua tay.

Lãnh Thanh Phong lập tức lĩnh mệnh, thân hình cấp tốc bỏ chạy, đồng thời nội tâm cũng vô thức thở phào nhẹ nhõm.

Không có cách nào, cho dù đã tận lực thu liễm, nhưng uy áp Đại Đế phát ra cũng không phải một Thánh Cảnh nho nhỏ như hắn ta có thể ngăn trở.

“Đây là truyền tống trận các chủ đại nhân từng đề cập sao?”

Thái Hoang thì thầm một tiếng, tầm mắt rơi vào truyền tống trận chỉ thiếu một chút thời gian cuối cùng là có thể hoàn toàn mở ra.

“Hồi báo tình huống trước vậy.”

...

Trấn Ngục Ma Các.

Dạ Mệnh nhìn Toán Loạn Thiên đứng trước mặt mình.

“Khởi bẩm các chủ đại nhân, qua tin tức Thái Hoang truyền đến, tọa trận pháp dịch chuyển thông đến Quỳnh Du đại lục đã bị Chân Nguyên Tông khởi động.”

“Từ tình huống cho thấy, chắc hẳn trước đó đối phương muốn dựa vào tòa trận pháp để rời khỏi đại lục này, chỉ có điều bọn hắn không ngờ tốc độ của ta lại nhanh như vậy, công phá Chân Nguyên Tông ngay thời điểm trận pháp sắp khởi động xong.”

“Đã khởi động rồi sao?”

Dạ Mệnh suy nghĩ một chút: ”Tông chủ Chân Nguyên Tông thì sao?”

“Hồi bẩm các chủ, đã bị Thái Hoang đại nhân trấn giết!”

Toán Loạn Thiên nói đâu ra đấy.

Dạ Mệnh gật đầu: “Chúng ta vẫn chưa rõ ràng lắm, rốt cuộc tòa trận pháp sẽ truyền tống người đi đến chỗ nào. Để phòng ngừa vạn nhất, tốt hơn hết là tìm một người thử đi qua truyền tống trận đến Quỳnh Du đại lục một phen.”

Dạ Mệnh bất tri bất giác nhớ tới Bàng Vân, người có thể điều khiển khôi lỗi. Dạ Mệnh nheo mắt: “Có cách rồi.”

Hắn nhắm hai mắt lại.

Thông qua các chủ lệnh, rất nhanh hắn đã truyền một đạo tin tức cho Bàng Vân.

Không tới một phút đồng hồ, Bàng Vân thích nhắm mắt thoáng chốc đã xuất hiện ở trước mặt Dạ Mệnh.

“Các chủ đại nhân có gì phân phó?”

Bàng Vân nói.

“Ta muốn hỏi ngươi một chút, Khôi Lỗi Chi Thuật của ngươi có hạn chế cự ly hay không?”

“Ta muốn để khôi lỗi của ngươi đi qua truyền tống trận đến một tòa thiên địa mới, đến đó dò hỏi một số tình huống.”

Dạ Mệnh trực tiếp nói ngay vào điểm chính.

Bàng Vân ngay cả tư tự cũng không có, trực tiếp gật đầu nói: “Xin các chủ đại nhân yên tâm, ta sử dụng Khôi Lỗi Chi Thuật chủ yếu căn cứ vào phương pháp ký linh.”

“Những khôi lỗi kia không những có ý thức của chính mình mà còn có thể bị ta điều khiển bất cứ lúc nào, không bị hạn chế cự ly.”

Lời nói của Bàng Vân khiến trong lòng Dạ Mệnh an tâm hơn không ít. Đã như vậy, vấn đề lớn này cũng được giải quyết rồi.

“Được. Nhiệm vụ dò hỏi tình báo ở Quỳnh Du đại lục giao lại cho ngươi.”

“Tuân lệnh các chủ.”

Bàng Vân nói.

Ngày hôm sau, tại di chỉ của Chân Nguyên Tông, Bàng Vân xuất hiện ở vị trí của truyền tống trận.

Hắn giơ tay phải lên.

Mặt đất phía trước bỗng xuất hiện một cỗ quan tài.

Bàng Vân bấm tay niệm thần chú, miệng khẽ đọc một đạo chú ngữ.

Đột nhiên, nắp quan tài tự động mở ra.

Một đạo thân ảnh quen thuộc từ giữa quan tài đứng dậy.

Đúng là thi thể của Thiên Thu Đại Đế được mang về mấy ngày trước!

Lúc này, sắc mặt Thiên Thu Đại Đế hồng nhuận, ngoại trừ hai mắt thiếu đi vài phần tức giận, nhìn bề ngoài giống như sống lại một lần nữa, trông thần dị không gì sánh được.

Tay phải Bàng Vân làm thành hình kiếm, một đạo u quang bắn thẳng vào mi tâm của Thiên Thu Đại Đế.

Một phút sau, hai mắt Thiên Thu Đại Đế càng tăng thêm vài phần thần khí lấp lánh hữu thần, làm cho người khác khó có thể phân rõ hư thực.

“Đại nhân.”

Thiên Thu Đại Đế mở miệng nói với Bàng Vân, hai tay chắp lại.

“Ừm.”

Bàng Vân hơi gật đầu.

Tiếp theo, dưới mệnh lệnh của Bàng Vân, Thiên Thu Đại Đế xoay người cất bước đi tới trận pháp.

Trên trận pháp lóe lên quang vựng.

Thân hình Thiên Thu Đại Đế cứ như vậy biến mất tại chỗ.

Thông qua Thiên Thu Đại Đế, Bàng Vân nhìn trộm một phương Quỳnh Du đại lục xa xôi.

Ở một bên khác, khe nứt không gian lớn như vậy lại xuất hiện dị biến.

Thời điểm nhận được tin tức truyền tới, Dạ Mệnh nheo mắt lại: “Nhanh như vậy đã có Đại Đế sắp phủ xuống sao?”

“Thông báo một chút, để Nam Vạn Thiên đi giải quyết đối phương đi.”

“Vâng.”

Một sát thủ trước mặt Dạ Mệnh lặng yên rời đi. Ước chừng nửa khắc đồng hồ, đột nhiên khe nứt không gian hiện ra một cỗ linh khí dao động cực lớn.

Tiếp theo, một đạo lưu quang bắn ra từ trong đó.

Lưu quang rơi tới giữa không trung, một bóng hình xinh đẹp lộ ra, chính là một nữ Đại Đế.

Nữ tử mặc hoàng y, một đôi mắt xinh đẹp quét về phía bốn phương tám hướng.

“Khí tức đã lâu không gặp.”

Ngay sau khi nữ tử Đại Đế vừa nói ra câu này, trên khe nứt không gian lại có ba đạo lưu quang xuất hiện.

Quang vựng tiêu tán, không ngờ lại là tam tôn Đại Đế.