Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 419: Đại Đế bị giam cầm




“Chỉ có thể làm như vậy.”

Điền Cao Mân đột nhiên xoay người, đi đến một cấm địa bên trong thánh địa. Khoảng một phút sau, hắn ta đi tới một tiểu thiên địa.

Trước mặt hắn ta là sáu cây thạch trụ thật lớn. Trên sáu cây thạch trụ đều có sáu sợi xiềng xích riêng biệt.

Mà sáu sợi xiềng xích này đều đang trói chặt một người.

Điền Cao Mân nuốt nước bọt, nhìn về phía vị Đại Đế đã từng có tiếng tăm lừng lẫy ở Tiên Huyền đại lục.

“Ai chà, Bạch Á thánh địa không thủ được nên muốn cầu lão phu viện trợ sao?”

Thiên Man Đại Đế có gương mặt già nua, nửa người xích lõa, hình thể to lớn vạm vỡ dị thường, ông ta chậm rãi mở mắt. Đây là một tôn Đại Đế Dung Đạo cảnh hậu kỳ.

Cho dù bị Lục Thần trận vây khốn, ông ta vẫn có thể cảm giác được một ít động tĩnh ở ngoại giới. Hai mắt của Thiên Man Đại Đế giống như hùng ưng bay lượn trên bầu trời.

Điền Cao Mân chỉ vừa đối diện với ánh mắt của đối phương, trong một thoáng đã bị uy áp kinh khủng đáng sợ kia dọa cho không dám nhúc nhích. Tuy nói lúc này Thiên Man Đại Đế đã bị trận pháp Đế Giai trung phẩm ở đây trấn áp, nhưng dẫu sao Đại Đế vẫn là Đại Đế, chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến người bình thường run như cầy sấy. Nghe vậy, Điền Cao Mân đè nén sự khiếp sợ trong lòng, trầm mặc không nói.

Thánh chủ Bạch Á thánh địa như hắn ta, giờ đây lại cầu viện một tên tội nhân đã từng mang đến tai họa cực lớn cho Bạch Á thánh địa ở thời điểm vạn năm trước.

Quả thực làm hắn ta khó có thể mở miệng.

Thiên Man Đại Đế ở bên kia lại nói: “Chỉ cần ngươi thả lão phu ra khỏi Lục Thần trận này, một tôn Đế Cảnh ở ngoại giới căn bản không phải đối thủ của lão phu.”

“Hơn nữa, nếu như ngươi lo lắng sau khi lão phu đi ra sẽ giận chó đánh mèo lên Bạch Á thánh địa ngươi thì ngươi có thể yên tâm. Năm đó, kẻ trấn áp lão phu chính là một tôn Đại Đế của Bạch Á thánh địa. Theo ta được biết, hắn đã vẫn lạc từ lâu, hiện tại báo thù hay không cũng vậy cả thôi.”

Nghe thế, Điền Cao Mân vẫn không nói được một lời. Hai mắt hắn ta hơi đảo quanh, tựa như đang suy tư quyết sách.

Thiên Man Đại Đế đột nhiên cười lạnh.

“Ngươi đang lãng phí thời gian, chờ đến khi thế lực ngoại giới triệt để công phá Bạch Á thánh địa, tất cả đã trễ rồi.”

Tựa như bị những lời này kích động, Điền Cao Mân cắn răng một cái, trên tay phải xuất hiện một khối lệnh bài do các triều đại thánh chủ truyền xuống.

Điền Cao Mân động ý niệm, lệnh bài chậm rãi bay tới giữa không trung.

Ngay sau đó, một chùm tia sáng từ giữa lệnh bài bắn ra, tiến nhập vào giữa Lục Thần trận.

Lúc này, tất cả xiềng xích từ sáu cây cột trụ trên người Thiên Man Đại Đế lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được chậm rãi tán đi.

Kèm theo đó, sáu sợi xiềng xích biến mất.

Thiên Man Đại Đế ngồi xếp bằng ở dưới đất, hai mắt lộ vẻ vui mừng.

Đã bao nhiêu năm rồi! Cuối cùng ông ta cũng được tự do!

Thiên Man Đại Đế đứng dậy, thân thể cao đến hơn hai thước, giống như một người khổng lồ.

Nhìn Thiên Man Đại Đế chậm rãi bước ra khỏi Lục Thần trận, Điền Cao Mân cúi đầu nói: “Xin các hạ hãy giữ lời.”

“Giữ lời? Lão phu đã từng nói những lời này sao?”

Thiên Man Đại Đế cấp tốc ngẩng đầu vì lời nói đột ngột của Điền Cao Mân. Nhưng khoảnh khắc hắn ta ngẩng đầu lên, uy áp của tu vi Dung Đạo cảnh đột nhiên tăng cao, trực tiếp rơi vào trên người Điền Cao Mân.

Điền Cao Mân hoàn toàn không kịp đề phòng, bèn quỳ sụp xuống mặt đất, sắc mặt khó coi, đồng thời còn hơi tái nhợt.

“Các hạ… Ngươi nói không giữ lời!”

Thiên Man Đại Đế nghe vậy, ngẩng đầu cười ha hả.

“Ai nói với ngươi Đại Đế sẽ giữ lời?”

“Bạch Á thánh địa các ngươi trấn áp lão phu hơn vạn năm, khiến lão phu bị Lục Thần trận này trói buộc cả ngày lẫn đêm, thật sự cho rằng cứ như vậy lão phu liền có thể nguôi ngoai sao?”

“Lão phu không chỉ muốn tiêu diệt Bạch Á thánh địa ngươi đến mức không còn một mảnh, mà còn muốn những hậu nhân của những kẻ đã từng khiến lão phu khuất nhục phải hứng chịu nỗi đau đớn của luyện ngục vô tận”

“Ngươi!”

Điền Cao Mân chỉ vừa nói ra một chữ, món pháp bảo Đế Giai trung phẩm là chiếc búa lớn đã đánh vào sọ đầu của hắn ta! Một búa bổ xuống, đầu người rơi xuống đất.

Giải quyết Điền Cao Mân xong, Thiên Man Đại Đế tay cầm búa lớn bước một bước đi ra ngoại giới, làm cho người cầm đầu của Bạch Á thánh địa bất ngờ.

Tả Khâu Trường Ý đột nhiên nhíu mày. Hắn ta quay đầu nhìn về phương hướng Đông Bắc.

Ở những nơi tinh thần lực của hắn ta quét qua, có một nơi đột nhiên xuất hiện linh khí vô cùng khổng lồ. Từ tình huống này, chí ít cũng là một tôn Đế Cảnh.

Rất nhanh, Thiên Man Đại Đế liền xuất hiện ở trước mặt Tả Khâu Trường Ý.

“Dung Đạo Cảnh hậu kỳ!”

Tả Khâu Trường Ý híp mắt, thần sắc chợt hiện vẻ cảnh giác.