Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 395: Vô Cấu Quyết (2)




Ngay sau đó, một kiếm xuyên thẳng qua đầu đối phương, máu tươi văng khắp nơi, tung tóe ra đầy đất.

Sau khi giải quyết xong mọi chuyện thì Đông Tuyết Vân Tịch thông qua lệnh bài sát thủ, xoay người tiến vào Trấn Ngục Ma Các để báo cáo tình hình với Dạ Mệnh.

Cùng lúc đó, Tử Quan Lâu.

"Ngươi không ngờ được đâu nhỉ."

Long Vũ nhìn Văn Tụ đã bị trọng thương.

Tay phải Văn Tụ đang che lại phần ngực đang chảy máu của mình, mặt cắt không còn giọt máu mà nói: "Không ngờ các hạ đã đặt chân vào Đế Cảnh, quả thật nằm ngoài dự liệu của ta."

Hắn ta chợt nhìn xung quanh, những trưởng lão và đệ tử của Văn Miếu Điện theo mình đến đây giờ phút này cũng đã tử thương vô số.

"Có điều các hạ thật sự cho rằng chỉ bằng một Huyết Sát Các là có thể xưng bá ở Hoang Mạc đại lục ta sao?"

"Thật không dám giấu, Văn Nhan lão tổ của Văn Miếu Điện ta đã thành công bước vào Hợp Đạo Cảnh. Chỉ cần Văn Nhan lão tổ xuất thủ, những chuyện Huyết Sát Các dốc sức làm ở Hoang Mạc đại lục mấy năm này đều tan thành mây khói thôi."

"Ồ, là thế sao?"

Long Vũ hoảng hốt không vội vàng, nở nụ cười mà trả lời lại một câu.

"Ngươi không sợ lão tổ nhà các ngươi cũng phải chết sao?"

Văn Tụ nghe thấy câu này thì trên gương mặt tái nhợt xuất hiện một nụ cười châm biếm: "E là các hạ chưa nghe rõ lời ta nói, với thực lực của Văn Nhan lão tổ, tất cả Đế Cảnh của Huyết Sát Các các ngươi cộng lại cũng chưa chắc là đối thủ của lão tổ. Chết ư, thật buồn cười. Chẳng lẽ Huyết Sát Các các ngươi cũng có Đại Đế Hợp Đạo Cảnh ở đây sao?"

Nụ cười vừa mới xuất hiện trên mặt Văn Tụ thì Long Vũ cũng đã cười đáp trả: "Cũng không chắc được đâu."

Dứt lời, Long Vũ đột nhiên thuấn di tới trước mặt Văn Tụ.

Tay phải hắn nắm thành quyền, một chiêu xuất ra.

Ầm!

Văn Tụ bất ngờ không kịp đề phòng, gắng gượng nhận lấy một quyền.

Lực lượng kinh khủng khiến cơ thể hắn ta bay ra ngoài như đại bác.

Văn Tụ rơi vào một tảng đá lớn, phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn ta ho khan vài tiếng, một kích này đã khiến thương thế của Văn Tụ càng nặng hơn.

"Không hổ là Đế Cảnh, tốc độ nhanh quá."

Văn Tụ thầm nói trong lòng.

Hắn ta chậm rãi đứng dậy, khí tức trở nên suy sụp, nhìn sắc mặt thản nhiên của Long Vũ thì đột nhiên nổi lên nghi ngờ trong lòng.

Văn Nhan lão tổ chỉ giải quyết hai Đại Đế Nhập Đạo Cảnh mà thôi, sao lại lãng phí nhiều thời gian như vậy. Chẳng lẽ đã xảy ra vấn đề gì rồi?

Văn Tụ nhanh chóng lắc đầu một cái.

Nhất định là Văn Nhan lão tổ đã bị chuyện gì đó trì hoãn, hẳn là rất nhanh sẽ tới đây thôi.

"Ta chỉ cần kiên trì thêm mấy phút nữa là được rồi."

Văn Tụ nhìn Long Vũ, trên tay trái xuất hiện một quyển trục có ánh vàng rực rỡ.

"Càn Khôn Quyển, khởi!"

Văn Tụ khẽ quát một tiếng, linh khí rót vào trong quyển trục.

Trong nháy mắt, quyển trục đã tự bay lên không trung.

Ngay sau đó, quyển trục hoàn toàn bung ra, hiện ra một bức tranh thủy mặc rất dài có hình một cái xưởng

"Càn Khôn Tiểu Thiên Địa!"

Văn Tụ nhìn pháp bảo Đế giai Càn Khôn Quyển bên cạnh mình rồi chợt tung người nhảy lên, tiến vào trong bức họa.

Long Vũ nhìn Càn Khôn Quyển, bình tĩnh nói: "Mặc dù không biết ngươi muốn dụ ta đi vào hay là có tính toán gì khác. Nhưng ngươi chắc chắn sẽ phải hối hận."

Long Vũ quay đầu nhìn một đám sát thủ Huyết Sát Các sau lưng.

"Ngươi dọn dẹp xong chiến trường là có thể rút lui rồi, không cần chờ ta."

"Vâng."

Nhóm sát thủ gật đầu chắp tay.

Còn Long Vũ thì tiến vào Càn Khôn Quyển.

Trong Càn Khôn Quyển.

Văn Tụ ngồi xếp bằng ở một ngọn núi cao vút trong mây, trên đỉnh núi có mây mù lượn quanh.

Văn Tụ đang nhanh chóng đoạt lấy linh khí từ bốn phía để nhờ đó bù đắp vào thương thế trên người.

Phụt!

Văn Tụ phun ra một ngụm máu đen, khí tức suy sụp.

"Đáng chết, thương thế quá nặng, nhất thời nửa khắc không thể củng cố được."

Sau khi Văn Tụ bật thốt lên những lời này thì Càn Khôn Tiểu Thiên Địa đột nhiên trở nên chấn động.

"Đi vào thật sao?"

Văn Tụ lẩm bẩm, nhìn về Long Vũ đang xuất hiện trong hư không ở phía xa xa.

Long Vũ quay đầu, ánh mắt dừng lại trên người Văn Tụ.

"Ngươi cảm thấy mình tránh được sao?"

Văn Tụ nghe vậy thì từ từ đứng dậy.

"Các hạ cần gì phải vậy, vốn dĩ ngươi và ta không nên trở thành tình cảnh này, nhưng Huyết Sát Các của các hạ năm lần bảy lượt khiêu khích giới hạn cuối cùng của Thập Nhị Yêu Cung..."

Long Vũ cắt lời: "Người trong thiên hạ đều vì lợi ích của bản thân thôi, ngươi cần gì phải giả bộ nữa."

"Tôn chỉ của Huyết Sát Các ta là thống trị vạn giới trong trời đất này, thâu tóm Hoang Mạc đại lục cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi."

"Thống trị vạn giới trong trời đất, dã tâm của các chủ Huyết Sát Các đúng là khiến kẻ hèn này phải khiếp sợ, có điều nên cẩn thận với lòng tham không đáy của mình... Long tụ!"