Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 389: Văn Nhan Thiên Hạc (2)




Văn Tụ nghe thế thì trong lòng không khỏi rét run.

Văn Nhan Thiên Hạc hiển nhiên đã sử dụng bí pháp gì đó, dưới tình huống không cần mình giải thích cũng biết được chuyện xảy ra trong vạn năm khi ông ấy ngủ say.

Văn Tụ thầm suy nghĩ một chút rồi nói: "Các chủ của Huyết Sát Các đó chưa bao giờ lộ mặt hay thậm chí là lộ ra chút tung tích nào. Văn Tụ suy đoán đối phương có thể cũng là một Đế Cảnh."

"Hơn nữa có thể điều hành một thế lực khổng lồ như vậy, thực lực tuyệt đối là không thể khinh thường."

Văn Nhan Thiên Hạc gật đầu một cái, sau khi ông ta dùng bí pháp quan sát thì cũng đồng tình với những lời này của Văn Tụ.

Có thể điều khiển nhiều Đại Đế như vậy, thậm chí còn có hàng trăm hàng ngàn sát thủ của Huyết Sát Các, nếu nói không có chút thực lực thì ông ta mới tuyệt đối không tin.

"Nếu..."

Văn Nhan Thiên Hạc chỉ mới cất lời thì một trưởng lão của Văn Miếu Điện đã vội vã xuất hiện.

Đầu tiên là trưởng lão thấy Văn Tụ, sau khi nhìn đến Văn Nhan Thiên Hạc thì tinh thần chợt sinh sợ hãi, hiển nhiên cũng đã đoán được đại khái thân phận của Văn Nhan Thiên Hạc.

"Văn Thành bái kiến Văn Nhan lão tổ, Văn điện chủ."

"Hốt hoảng vậy làm gì? Có chuyện gì sao?"

Đương nhiên Văn Tụ thấy gương mặt đỏ bừng và hơi thở gấp gáp của đối phương, trong lòng chợt nảy sinh cảm giác bất an nên hắn không khỏi truy hỏi.

"Cách đây mấy phút, Cửu Thiên Tiêu Cung và Tử Quan Lâu cũng bị Huyết Sát Các tập kích bất ngờ, tổn thất nghiêm trọng."

Đôi mắt của Văn Tụ bỗng nhiên trừng lớn.

Tốc độ này của Huyết Sát Các hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của hắn.

Phải biết là thời gian trước lúc họ diệt Si Thần Đường mới chỉ cách đây chưa bao lâu, nhanh như vậy đã làm thêm một cuộc tập kích bất ngờ.

Hơn nữa còn là hai thế lực cùng một lúc, chẳng lẽ Huyết Sát Các này điên thật rồi sao?

Văn Tụ vừa định mở miệng nói chuyện, Văn Nhan Thiên Hạc bên cạnh đã cướp lời trước một bước: "Triệu tập tất cả trưởng lão và đệ tử trong điện lại, theo ta đi tiếp viện Cửu Thiên Tiêu Cung và Tử Quan Lâu."

Văn Tụ nghe thấy quyết định đột ngột của lão tổ thì không khỏi sửng sốt một hồi.

Mà Văn Nhan Thiên Hạc bên cạnh đã nheo mắt lại: "Huyết Sát Các muốn chơi trò đánh bại từng phần, đến cuối cùng mọi người đều tứ cố vô thân, chúng ta sao có thể để cho kế hoạch gian ác này của bọn họ được như ý."

"Văn Tụ, ngươi để một nhóm nhỏ ở lại đây trấn giữ, đồng thời mở đại trận, còn những người còn lại thì đi cùng ta. Ta cũng rất muốn gặp mặt sát thủ của Huyết Sát Các này đấy."

"Tuân lệnh."

Văn Tụ đương nhiên không dám chống lại mệnh lệnh của lão tổ nhà mình, chỉ có thể tuân theo.

Cửu Thiên Tiêu Cung và Tử Quan Lâu ở Bắc vực.

Ai cũng không thể ngờ rằng hai nhóm thế lực Giáp đẳng đã thống trị Bắc vực gần vạn năm nay lại gặp phải thiệt hại nặng nề như vậy.

Cửu Thiên Tiêu Cung.

Toàn thân Lôi Sí Đại Đế đến từ tộc Bằng Điểu đang tắm trong máu tươi.

Đôi cánh lớn giờ đây đã thương tích chồng chất, rất nhiều máu tươi nhiễm trên đó, tạo thành một mảng máu màu đỏ rực.

Hắn không ngừng thở hổn hển, mở mắt nhìn tất cả mọi chuyện trước mặt.

Hai bóng dáng xinh đẹp đang đạp trên hư không, đứng trước mặt mình

Chu Linh nhìn Lôi Sí Đại Đế đang bị thương nặng, khóe môi không khỏi cong lên, cười nói: "Chuyện đã tới nước này mà còn không chịu từ bỏ sao?"

Sắc mặt của Lôi Sí Đại Đế đã Nhập Đạo đỉnh phong đang tái nhợt không còn chút máu.

Nhưng ánh mắt nhìn về hai người Chu Linh lại ẩn chứa sự tức giận như có thể phun ra lửa.

"Từ bỏ? Các ngươi cho là như vậy đã ăn chắc bổn đế rồi sao? Cho dù bổn đế có chết cũng phải kéo một người trong các ngươi cùng xuống địa ngục!"

Hai cánh của Lôi Sí Đại Đế cử động

"Chân thân Bằng Điểu!"

Tiếng gầm gừ cất lên.

Toàn thân Lôi Sí Đại Đế hiện lên vầng sáng.

Giây tiếp theo, một con chim to lớn đột nhiên phóng lên cao, hiện ra chân thân của Lôi Sí Đại Đế.

Cặp mắt của hắn ta lóe điện rồi chợt tắt, lông vũ toàn thân không ngừng lóe lên hồ quang điện.

Chu Linh thấy vậy thì gương mặt xinh đẹp đó lộ ra nụ cười.

"Cuối cùng cũng hiện ra chân thân rồi sao, tới đi, bổn cô nương cũng muốn chơi với ngươi một lúc!"

Chu Linh cũng lộ ra chân thân Yêu tộc của mình.

Chu Tước màu lửa đỏ bay lên trên. Tiếng chim hót vang dội không ngừng vọng bên tai của mọi người.

Lôi Sí Đại Đế thấy khí tức cả người Chu Linh tựa như Thái Sơn, trong lòng vốn đang dâng trào cảm giác phẫn nộ tột cùng, trong khoảnh khắc đó nội tâm lại đột nhiên dao động, sự sợ hãi trong mắt có thể dễ dàng nhận ra.

"Huyết, huyết mạch Chu Tước?"

Lôi Sí Đại Đế kêu lên một tiếng.

Trước đó khi đối kháng với hai người Chu Linh và Bích Cơ, hắn ta đã cảm giác được huyết mạch của mình liên tục bị áp chế, vô cùng khó chịu.