Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 388: Văn Nhan Thiên Hạc




Theo như suy tính của hắn, mấy vị Đế Cảnh của Huyết Sát Các hiện giờ không có ở Đông vực.

Vấn đề chính là nằm ở đây. Nếu Đế Cảnh của Huyết Sát Các đều không có ở Đông vực thì ai là người đánh tan nhánh đại quân đủ để san bằng bất kỳ một tòa thế lực Yêu tộc nào kia?

"Văn đại nhân, theo tin tức truyền đến thì người động thủ là một Đại Đế trước nay chưa từng thấy của Huyết Sát Các."

"Hơn nữa, quan trọng hơn là đối phương đến từ tộc Chân Long."

Văn Tụ nghe thấy hai chữ 'Chân Long' thì sắc mặt lập tức thay đổi.

"Chân Long?"

"Đúng vậy Văn đại nhân, Chân Long đó chỉ dùng một chiêu đã đánh tan cả đại quân, chiến lực hung hãn, tu vi ít gì cũng phải là Đế Cảnh."

Sắc mặt Văn Tụ càng khó coi hơn.

"Đế Cảnh Chân Long... Tộc Chân Long hẳn là phải tuyệt chủng rồi mới đúng."

Xem như thật sự có cá lọt lưới đi, có Chân Long may mắn sống sót thì lúc đột phá tu vi, theo đạo lý thì đã bị bọn họ nhận ra rồi mới phải.

Có thể đây là...

"Vậy bây giờ Chân Long kia đi đâu rồi?" Văn Tụ hỏi.

Đệ tử Văn Miếu Điện ở trước mặt hắn lắc đầu một cái.

"Sau khi người đó đánh tan đại quân thì không thấy tung tích nữa, hoàn toàn không có cách nào xác định được hành tung của hắn."

Văn Tụ nheo đôi mắt lại, dường như là đang suy nghĩ đối sách.

Sau đó hắn nói: "Hiện nay lão tổ đang tu luyện bí mật để đột phá cổ chai, trong thời gian đợi lão tổ đột phá cảnh giới, tuyệt đối không thể để xảy ra một chút sai sót nào."

"Trước tiên cứ triệu tập chư vị trưởng lão và đệ tử bên ngoài đã. Còn về Huyết Sát Các kia..."

"Gác chuyện của Huyết Sát Các lại đi, chờ lão tổ thành công bước chân vào Hợp Đạo cũng chính là ngày giỗ của Huyết Sát Các."

Sau khi Văn Tụ thở một hơi dài thì nói.

"Đệ tử đã biết."

Văn Tụ nhìn đối phương rời đi rồi chợt ngẩng đầu lên, miệng lẩm bẩm: "Sơ xuất rồi, chung quy vẫn là do ta đã đánh giá thấp Huyết Sát Các."

Ban đầu hắn tưởng rằng Huyết Sát Các chỉ là một tổ chức sát thủ có đại năng Thánh Cảnh thôi, nhưng trăm tính vạn tính cũng không ngờ được rằng trong Huyết Sát Các không những có Đại Đế tồn tại, mà còn không chỉ là một người.

Có điều bây giờ đổi ý đã quá muộn rồi.

Vào mấy tháng trước.

Những thám tử của Thập Nhị Yêu Cung ở Tiên Huyền đại lục rõ ràng có hơn mười người, nhưng bây giờ những thám tử này đều mất liên lạc, không một ngoại lệ.

Không cần đoán cũng biết nhất định là Huyết Sát Các chết tiệt kia đã động tay động chân.

Giữa sau núi, linh khí trong không khí đột nhiên trở nên ngổn ngang vô cùng.

Văn Tụ nhất thời tươi cười rạng rỡ, trên mặt lộ vẻ vui sướng.

Vốn tưởng rằng còn cần mấy ngày thậm chí là mấy chục ngày nữa lão tổ mới phá cảnh được, không ngờ lại nhanh như vậy!

Vù vù!

Linh khí trong chu vi ngàn dặm hội tụ về hướng sau núi.

Ước chừng chỉ một khắc sau, một luồng kim quang từ sau núi đột nhiên phóng lên cao. Kim quang bay thẳng lên bầu trời.

Văn Tụ thấy thế thì vội vàng đứng lên, sau đó chắp tay về phía kim quang: "Điện chủ thứ mười hai của Văn Miếu Điện, Văn Tụ xin bái kiến Văn Nhan lão tổ xuất quan!"

Bất chợt, giữa luồng kim quang ngất trời này hiện ra một bóng người.

Là một lão giả có vóc người thon dài, mái tóc bạc, vẻ mặt tuy đã già nhưng vẫn tràn đầy sinh khí, nét mặt hồng hào.

Lão giả này chính là lão tổ trong miệng của Văn Tụ. Danh hiệu là Thông Huyền Đại Đế Văn Nhan Thiên Hạc.

Văn Nhan Thiên Hạc mang theo nụ cười nhẹ thuấn di tới trước mặt Văn Tụ.

Văn Tụ thấy Văn Nhan Thiên Hạc đột nhiên xuất hiện trước mặt mình thì trong lòng vô cùng sợ hãi.

Quá nhanh!

Mình thậm chí ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, phải biết sau khi Đế lộ mở ra thì tu vi bây giờ của mình đã đạt tới Bán Đế Cảnh.

Mặc dù còn chưa bước vào Đế Cảnh, nhưng cảm giác tinh thần lực đã vượt xa so với lúc trước.

Cho dù như thế nhưng ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.

Văn Nhan Thiên Hạc vẫn mỉm cười mà nhìn Văn Tụ, sau khi cẩn thận quan sát một phen thì nói:

"Căn cơ cũng không tệ, nếu không phải Đế lộ đã bị chặt đứt thì nói không chừng ngươi đã bước vào Đế Cảnh từ lâu rồi."

"Tạ lão tổ khen ngợi."

Văn Tụ chắp tay bình tĩnh nói.

Tiếp đó, Văn Nhan Thiên Hạc ngắm nhìn bốn phía rồi giơ tay phải lên khởi động pháp quyết.

"Để ta tính thử xem hiện tại là năm bao nhiêu."

Văn Nhan Thiên Hạc hơi nhắm mắt lại.

Cùng lúc đó, Văn Tụ có thể cảm giác được Văn Nhan lão trước mặt mình dường như đã dung hợp cùng thiên địa chỉ trong nháy mắt.

Một lát sau, Văn Nhan Thiên Hạc từ từ mở mắt ra.

Chẳng qua là so với nụ cười lúc trước, lần này đôi mắt của ông ta đã ngưng trọng hơn rất nhiều, ông ta khẽ lẩm bẩm: "Huyết Sát Các sao... Thú vị đây."

Ông ta chợt nhìn về phía Văn Tụ.

"Ngươi có tình báo quan trọng gì liên quan đến Huyết Sát Các không?"