Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 308: Xuất kiếm




     “Lát nữa chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta thì ta có thể đại diện cho Đại Hoang thánh địa ngầm cho phép Huyết Sát Các các ngươi thành lập phân các.”

Lời này vừa nói ra, bốn vị trưởng lão của Đại Hoang thánh địa đều nhíu mày.

Một người trong đó nói: “Cao trưởng lão có biết mình đang nói gì không?”

Cao Phi Ngang nghe vậy thì nhìn về phía mọi người, cười nói: “Đương nhiên ta biết mình đang nói gì.”

Sau đó hắn ta quay đầu nhìn về phía Bích Cơ.

“Nhưng nếu ngươi thua thì ngươi phải rời Huyết Sát Các, trở thành thị thiếp của ta. Sao đây?” Cao Phi Ngang nói ra câu khiến mọi người chấn động, nhưng hắn ta lại thấy lời mình nói không có gì là không ổn cả.

Cặp mắt hắn ta không hề che giấu mà đánh giá dáng người và chiếc eo thon của Bích Cơ.

Từ khi hắn ta tu luyện đến nay chưa từng đi tìm đạo lữ nào, không phải bởi vì hắn ta là Liễu Hạ Huệ chỉ có một lòng tu đạo, mà là do không có mấy nữ tử có thể chân chính lọt vào mắt một thiên kiêu bậc này như hắn ta.

Nhưng Bích Cơ trước mặt này, là nữ tử khiến hắn ta vừa gặp đã yêu.

Bích Cơ nghe vậy thì dường như là đã nghĩ thông chuyện gì, thản nhiên cười một tiếng: “Ta có thể đáp ứng, nhưng hy vọng ngươi nói lời giữ lời.”

“Người phải giữ lời nên là ngươi mới đúng.”

“Dù sao thì ta... đến trước đây!”

Khí tức toàn thân của Cao Phi Ngang đột nhiên bùng nổ, hiện ra tu vi Thánh Cảnh bát trọng thiên khiến mọi người chấn động.

“Chẳng phải Cao Phi Ngang chỉ mới đạt Thánh Cảnh ngũ trọng thiên thôi à, sao đột nhiên biến thành bát trọng thiên rồi?”

Các trưởng lão ở Đại Hoang thánh địa trố mắt nhìn nhau, cả những người ngoại giới lẫn bên trong thánh địa của họ cũng vậy. Tất cả họ đều cho rằng tu vi hiện nay của Cao Phi Ngang là ngũ trọng thiên.

Hiện giờ đừng nói là Đại Hoang thánh địa, Tiên Khung thánh địa cũng là một phen hốt hoảng.

Lai lịch liên quan tới người tên Cao Phi Ngang này bọn họ đều rõ ràng rành mạch. Nhưng vấn đề là hắn ta mới tu luyện được bao lâu chứ, vậy mà đã đến bát trọng thiên rồi!

Nếu như Đế lộ không bị chặt đứt thì Cao Phi Ngang đạt Thánh Cảnh bát trọng thiên e rằng sẽ là một hạt giống tốt để tiến lên Đại Đế.

Sắc mặt Bích Cơ vẫn bình thản, dường như dù đối phương có là cửu trọng thiên cũng khó có thể khiến trên mặt nàng xuất hiện một chút xao động.

Rất nhanh, Cao Phi Ngang đã động thủ trước.

“Huyết Nguyên thương.”

Hắn ta duỗi tay trái ra, trong tay lập tức xuất hiện một pháp bảo Tiên giai hạ phẩm.

“Thương pháp Huyết Giác!”

Hai tay Cao Phi Ngang cầm hai đầu của trường thương rồi đi đến trước mặt Bích Cơ, thi triển thương pháp.

Bỗng nhiên một luồng sát lực thương ý khổng lồ bao trùm bên trong chu vi ngàn dặm.

Đùng đùng đùng.

Bích Cơ cầm Dao Trì Nữ kiếm mang bên người lên, liên tục ngăn cản đường thương của Cao Phi Ngang.

Cao Phi Ngang nhìn Bích Cơ bị Huyết Nguyên thương của mình đánh cho không ngừng lùi về sau thì cười khẽ.

“Còn không chịu xuất kiếm sao?”

Ánh mắt hắn ta dừng lại trên Dao Trì Nữ kiếm vẫn chưa ra khỏi vỏ kia.

“Nếu ngươi vẫn không chịu thì để ta đánh đến lúc ngươi phải xuất kiếm mới thôi!”

Cao Phi Ngang vung Huyết Nguyên kiếm trong tay lên, dường như có một hư ảnh mãnh thú như ẩn như hiện.

Thế thương trở nên bành trướng, tầng mây dày đặc trên thiên mạc bị thương ý khủng bố này làm cho tản ra.

“Thực lực này có lẽ là sắp đạt tu vi Thánh Cảnh cửu trọng thiên rồi.”

“Nếu Đế lộ mở ra lần nữa, e rằng hắn chỉ mất trăm năm là có thể đột phá được Đế Cảnh rồi đi.”

Rất nhiều trưởng lão vây xem đang rối rít nghị luận.

Cũng không còn cách nào, Cao Phi Ngang đã cho thấy thực lực của mình hoàn toàn vượt xa dự đoán của tất cả mọi người ở đây. Trẻ tuổi như vậy đã đạt được Thánh Cảnh bát trọng thiên, trên toàn bộ Tiên Huyền đại lục này e là chỉ có một mình Cao Phi Ngang thôi.

“Nhưng mà... sao ta cứ có cảm giác có gì đó không ổn.”

Một trưởng lão của Đại Hoang thánh địa rũ mắt.

Dù bị đánh cho liên tiếp thoái lui, nhưng từ đầu đến cuối sắc mặt Bích Cơ vẫn rất thản nhiên, tình cảnh này trông cứ như đang chọc tức người khác vậy.

Phù.

Theo thời gian trôi qua, trên gương mặt Cao Phi Ngang đã lấm tấm mồ hôi lạnh, hắn ta cũng đã nhận ra có gì đó không đúng.

Lúc này, Bích Cơ mỉm cười nói: “Sao tốc độ chậm lại rồi?”

“Nếu ngươi không động thủ thì đến lượt ta động thủ đấy.”

Tay phải Bích Cơ cầm Dao Trì Nữ kiếm, ánh kiếm chợt lóe lên, vỏ kiếm tự bay ra.

“Không ổn!”

Báo động nguy hiểm trong lòng Cao Phi Ngang đột nhiên tăng vọt, đôi mắt mở ta.

Bích Cơ cầm Dao Trì Nữ kiếm trong tay, một đường kiếm này chém ra hoàn toàn khác so với lúc trước.

Đường kiếm này có kiếm khí uy nghiêm, giống như tinh hà rơi xuống từ trên trời vậy. Kiếm quang tựa như nhật nguyệt, khí quyển phong vân.

Cao Phi Ngang không dám buông lỏng chút cảnh giác nào, hai tay hắn ta vội vàng cầm lấy Huyết Nguyên thương, thi triển công pháp phòng ngự.

Nhưng một kiếm này của Bích Cơ có uy lực hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi ngăn cản của hắn ta.

“Chết tiệt, đây là công pháp Đế cấp!”