Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 301: Tiêu diệt thần hồn Đại Đế




     “Được rồi, ta nhớ là sau khi thành lập đại trận chỗ thông đạo kia, bên phía Hoang Mạc đại lục rất khó có được thông tin tình báo lọt vào. Nói vậy, bây giờ hẳn là bên kia còn thiếu rất nhiều người. Đúng lúc, ta tới đó đảm nhận công việc tình báo viên cho bọn họ, dùng cái này đổi lấy thật nhiều tài nguyên tu luyện.”

Thi Không âm thầm nói, về phần cái gọi là lập trường giữa người và yêu gì đó, xin lỗi chứ trong mắt hắn ta thì thứ này đều không tồn tại.

Bây giờ, mục đích duy nhất của hắn ta chính là phải có tài nguyên tu luyện đủ nhiều, trợ giúp hắn trên con đường trở thành Đại Đế, nhanh chóng khôi phục lại tu vi nhất định.

Hắn ta nói làm liền làm, vào lúc Thi Không đang muốn thay đổi phương hướng, sau lưng hắn ta đột nhiên dâng lên một cảm giác lạnh lẽo vô cùng.

Hắn ta quay đầu nhìn lại, ánh mắt trợn trừng lên: “Ngươi không giữ chữ tín!”

Chỉ thấy trên bầu trời, vô tận mây mù đang hội tụ lại với nhau, cuối cùng hình thành một bàn tay thật lớn.

Bàn tay này phải đến mấy trăm trượng, che khuất cả bầu trời.

Uy áp rợn cả người ép tói làm cho hắn ta không thở nổi.

Hắn ta lập tức đoán được, cỗ uy áp Đế Cảnh không thể nào quen thuộc hơn được này, chính là khí tức trên người vị Đại Đế không biết tên lúc trước!

Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ đó đã lừa hắn ta!

Sở dĩ lúc trước hắn ta nguyện ý tin tưởng Dạ Mệnh, tổng cộng có ba lý do.

Lý do đầu tiên chính là, cho dù Thi Không có cự tuyệt thì chờ đợi hắn ta cũng chỉ có một con đường chết.

Lý do thứ hai chính là, Dạ Mệnh thân là Đế Cảnh, có một số việc vẫn cần phải tuân thủ.

Lý do thứ ba, nếu như hắn ta không làm theo lời Dạ Mệnh nói, đừng nói là còn sống, có thể đi ra khỏi lăng mộ hay không cũng là cả một vấn đề.

Nhưng dù kết hợp cả ba lý do trên, hắn ta vẫn quá sơ suất.

“Bản Đế nguyền rủa ngươi không được chết yên lành!”

Âm thanh tê tâm liệt phế Thi Không vừa gào lên, bàn tay to kia đã vỗ xuống.

Động tác của bàn tay ấy như nước chảy mây bay, sinh động lưu loát, nhưng lại làm cho đại địa ngàn dặm xung quanh đều run rẩy.

Đặc biệt khi bàn tay to biến mất, mấy chục đỉnh núi cùng phong sơn tại hiện trường, đã trực tiếp bị san thành bình địa, có thể thấy uy áp đó mạnh đến thế nào.

Trở lại bên chỗ Dạ Mệnh.

Dạ Mệnh vừa mới xuất thủ mãnh liệt, tất nhiên là hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Đặc biệt là khi bọn họ chứng kiến bàn tay ở phía xa kia hạ xuống, những thanh âm điếc tai nhức óc hay dư âm chấn động mặt đất đều không ngoại lệ.

Trong long, mức độ sợ hãi đối với Dạ Mệnh trong nháy mắt đã nhảy lên một tầm cao mới!

“Đây chính là Đại Đế!” Có người toàn thân run rẩy nhìn bóng người hiền lành cách đó không xa.

Nếu không phải là tháng trước đã xảy ra chuyện lớn, sẽ chẳng có ai chú ý tới một gã thanh niên có bề ngoài cực kỳ trẻ tuổi này, vậy mà lại là Đế Cảnh mà cả đại lục kính sợ!

Dạ Mệnh thu hồi ánh mắt, những tu sĩ còn lại đối diện với Dạ Mệnh, trong nháy mắt cũng nhao nhao cúi đầu, rất sợ sẽ làm cho Dạ Mệnh chú ý tới mình.

Lát sau, đại môn phía sau Dạ Mệnh khẽ chấn động.

Đầu tiên là đám người Phong Nguyệt Tuyết đi ra từ đại môn, sau đó là người của các thế lực khác.

“Đi thôi.” Dạ Mệnh nói với đám người Trần Nô Kiều đứng phía sau.

“Vâng.” Trần Nô Kiều gật đầu.

Khi Dạ Mệnh rời đi, những người còn lại cùng dồn dập đuổi theo.

Những người thuộc thế lực khác đưa mắt nhìn Dạ Mệnh rời đi, có không ít người còn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đi rồi.

Dạ Mệnh còn đứng đây, đối với bọn họ mà nói đúng là một mối uy hiếp to lớn.

Ai biết vị Đại Đế trước mặt này có đột nhiên nổi điên, rồi hạ sát thủ với bọn họ hay không.

“Phù, không sao là tốt rồi, đều không có chuyện gì là tốt rồi.”

Một gã trưởng lão của thế lực Nhị Phẩm thấy đám đệ tử tông môn nhà mình đều lông tóc vô thương thì thả lỏng mà thở phào một hơn.

Những đệ tử này là mầm mống tu luyện trân quý nhất của tông môn bọn họ, nếu như xảy ra sai lầm gì thì sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến tông môn.

“Ngươi nói xem tòa lăng mộ này, bản thân nó là một cái bẫy, mục đích của vị Cửu Long Đại Đế kia chính là đoạt xá ư?”

Một người nghe đệ tử nhà mình trình bày xong thì giật mình kinh sợ, đồng thời những lời này cũng truyền đến tai của rất nhiều người khác.

Bọn họ lại một lần nữa nhanh chóng hiểu được, vận khí của Cửu Long Đại Đế hình như không tốt lắm, lại mưu toan muốn đoạt xá của gã Đại Đế Huyết Sát Các kia, nhưng mà rõ ràng kết quả là thất bại.

Không ít người chợt nhớ đến tia sáng đột nhiên hiện lên rồi biến mất lúc nãy.

Cùng với việc lúc sau, Dạ Mệnh đi ra, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, ra tay như sấm vang chớp giật.

Sợ rằng mục đích thật sự của người này chính là vì tiêu diệt hồn phách của Cửu Long Đại Đế.