Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 276: Hạng nhất




Năm hư ảnh thánh thú ầm ầm tan vỡ.

Hai tay Tào Thường đỡ ở phía trước, vận chuyển linh khí, tạo thành một lá chắn bảo vệ ở trước mặt.

“Cái này, uy áp này...”

Sắc mặt của hắn ta tái nhợt đi vài phần, tầm mắt rơi vào trên người Liễu Trì Vân ở phía trước.

Sau lưng Liễu Trì Vân hiện ra một pháp tướng hư ảnh vừa giống lại không giống hắn, là một lão đạo nhân đang nhắm mắt, tay cầm phất trần, ngồi xếp bằng trên mặt đất.

Lão đạo nhân nhanh chóng mở mắt ra.

Khi Tào Thường thấy được đôi mắt này thì tứ chi trên cơ thể đều cứng lại.

Lúc này, tất cả mọi người bật thốt lên theo bản năng.

“Đế cấp!”

Không sai, chiêu mà Dạ Mệnh giao phó cho Liễu Trì Vân là một môn công pháp Đế cấp! Hơn nữa còn là cấp bậc trung phẩm, không phải là loại hạ phẩm tầm thường.

Dường như Kỷ Phong Trí cũng cảm nhận được chuyện đang không ổn, hắn ta vội vàng quay đầu lại nhìn về phía Mã Tinh Uyên.

“Trận này Vô Tướng thánh địa ta thua.”

Mã Tinh Uyên gật đầu với Kỷ Phong Trí, sau đó ông ta cúi đầu nói với Liễu Trì Vân: “Chắc hẳn ngươi đã nghe được rồi, giải trừ công pháp của ngươi đi.”

Sau khi ông ta lên tiếng thì hư ảnh lão đạo nhân sau lưng Liễu Trì Vân lập tức biến mất không tung tích, hắn cũng thu hồi Bách Pháp Thái Hư Biến lại.

Sắc mặt vốn đang ửng đỏ của Liễu Trì Vân lập tức trở nên tái nhợt, không còn chút huyết sắc nào. Hắn lảo đảo xoay người lại, tiếp đó là rời khỏi đài tỷ võ.

Còn Tào Thường thì dần tỉnh táo lại giữa ảo giác. Đầu tiên là hắn ta quan sát bốn phương tám hướng trước, trong lòng Tào Thường hiểu rõ nhưng vẫn thấy có chút khó tin. Hắn ngơ ngác nhìn vào hai tay mình.

“Ta... thua?”

Hắn ta nhìn theo bóng lưng dần xa của Liễu Trì Vân, trong lòng đột ngột dâng lên sự ưu tư khác thường. Tào Thường từ nhỏ đến lớn chưa từng thua một trận nào rất nhanh đã biết đây là cảm giác gì.

Hắn ta nhớ mình từng thấy qua ở trong sách, cảm giác này hình như gọi là... tức giận hay ghen tỵ nhỉ?

“Vạn, Vạn đại nhân. Ta, ta thắng.” Sắc mặt Liễu Trì Vân trắng đến dọa người.

Ngay cả hai người Phong Nguyệt Tuyết cũng không dám nhìn thẳng.

Phong Nguyệt Tuyết nói: “Được rồi, đừng nói chuyện nữa, mau chóng nghỉ ngơi một lát đi.”

“Đúng vậy, thoáng cái đã rút sạch linh khí trong cơ thể, nếu không nhanh chóng bổ sung thì không chừng sẽ hôn mê mất.”

“Nhận lấy.” Dạ Mệnh ném cho hắn ta một viên đan dược màu vàng.

“Đây là?” Liễu Trì Vân nhận được thì nghi ngờ hỏi lại.

Dạ Mệnh giải thích: “Đây là một viên đan dược Thiên giai thượng phẩm, Linh Tố Đan. Nó có thể nhanh chóng khôi phục linh khí bên trong cơ thể ngươi.”

“Đa tạ Vạn đại nhân.”

Liễu Trì Vân cũng không chần chừ nữa, một ngụm nuốt vào.

Sau đó hắn ta xếp bằng ngồi xuống đất, để viên đan dược này phát huy dược lực.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh.

Kết quả sau cùng của trận tỷ võ Tiên Huyền nổi danh khắp Tiên Huyền đại lục này lại khiến tất cả mọi người phải bất ngờ.

Vị trí đứng đầu, đứng thứ hai, thậm chí là thứ tư đều bị người ở một thế lực chưa từng nghe nói bắt đến tay. Thế lực đó chính là Huyết Sát Các.

Người đứng đầu lần này là Liễu Trì Vân. Phong Nguyệt Tuyết là người đứng thứ hai, đứng thứ tư là Trần Nô Kiều.

Kết quả này gần như đã phá vỡ kỷ lục của dĩ vãng.

Bởi vì theo lẽ cũ, hạng nhất hay thậm chí là mười hạng đầu đều thuộc về thiêu kiêu của lục đại thánh địa. Không nghĩ rằng bây giờ lại xuất hiện chuyện bất ngờ đến vậy.

Trong mười hạng đầu, có đến ba người đến từ thế lực nhị phẩm.

Lúc này Kỷ Phong Trí đang siết chặt nắm tay, thần sắc có vẻ hơi tức giận.

Phần thưởng cho người đứng đầu lần này là bảo dược Tiên giai cực phẩm, thật ra là do Vô Tướng thánh địa và Bạch Vũ thánh địa cùng góp vào.

Đó là lý do vì sao mà trong lục đại thánh địa chỉ có Vô Tướng thánh địa và Bạch Vũ thánh địa phái thánh tử tham chiến, còn những thánh địa khác thì không làm vậy.

Dựa theo kế hoạch thì bảo dược Tiên giai cực phẩm này không rơi vào tay Bạch Vũ thánh địa thì cũng rơi vào tay Vô Tướng thánh địa của mình.

Nhưng hắn ta trăm triệu lần không ngờ được là giữa đường sẽ xuất hiện một Trình Giảo Kim là Liễu Trì Vân của Huyết Sát Các! Hắn không chỉ thi triển công pháp Đế cấp để đánh bại thánh tử thánh địa của mình, hơn nữa cuối cùng còn đoạt luôn cả hạng nhất, vị trí thứ hai và thứ tư cũng bị cướp mất.

“Được rồi, im lặng một chút, chỉ cần hắn đồng ý gia nhập vào Vô Tướng thánh địa ta thì tất cả còn có thể xoay chuyển.”

Tầm mắt Kỷ Phong Trí dừng lại trên người Liễu Trì Vân và hai nữ tử kia. Bản lĩnh tìm ra những quái vật của Huyết Sát Các đúng là số một.

Vậy mà lại tìm được ba hạt giống tu hành có thiên phú cao như vậy, nếu có thể mời chào ba người bọn họ đến Vô Tướng thánh địa thì sau mấy trăm năm nữa, rất có thể Vô Tướng thánh địa lại có được ba vị Thánh Cảnh!