Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 267: Sức mạnh Đại Đế




“Trời ạ!”

Cây kim lại rơi vào vị trí kim sắc một lần nữa.

[Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa: 1]

“Trúng một cái Thánh Cảnh rồi!”

Dạ Mệnh không nhịn được mà kêu lên một tiếng.

Trong năm lần quay lại có đến hai lần vào ô kim sắc.

Vận may đều rơi hết vào đây, chẳng lẽ vận may kiếp trước đều dành cho hôm nay sao? Dạ Mệnh thu lại bàn quay.

Hắn chợt suy tư, sau đó gọi vị Thánh Cảnh kia ra. Vầng sáng quen thuộc chợt lóe lên rồi biến mất.

Một ông lão mặc đạo bào vàng nhạt đi ra từng bước từ trong ánh sáng.

“Bần đạo Bách Lý Thiên Cơ bái kiến các chủ đại nhân.”

Ông lão này có vóc người cường tráng, khỏe mạnh. Có điều mặt mũi hơi lôi thôi, không được gọn gàng.

Tay phải ông ta đang cầm một cây quải trượng, bên hông còn treo một cái hồ lô rượu. Mùi rượu từ trong hồ lô bay thoang thoảng ra ngoài, Dạ Mệnh có thể ngửi được một cách rõ ràng.

Bảng thuộc tính rất nhanh đã hiện ra.

[Tên họ: Bách Lý Thiên Cơ]

[Thân phận: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa của Huyết Sát Các.]

[Tu vi: Thánh Cảnh ngũ trọng thiên.]

[Công pháp: Bách Phổ Toán Pháp, Sách Thiên Vô Lậu, Tầm Cơ Bảo Thuật.]

[Giới thiệu: Đến từ thế giới huyền huyễn cao đẳng nào đó, là các chủ của Thiên Cơ Các, không những có bản lĩnh tiên đoán thiên cơ, đồng thời còn là đại sư trận pháp, Bách Phổ Toán Pháp có thể thao túng quy luật đất trời, được tôn sùng là 'Thiên Cơ đạo nhân'.]

“Có thể suy tính thiên cơ thì quá lợi hại rồi.”

Tay phải Dạ Mệnh chống lên cằm, suy tư nói.

“Hiện tại Huyết Sát Các tổng cộng có ba vị Thánh Cảnh, cũng xem như là trạng thái đỉnh phong của một thế lực nhị phẩm rồi.”

Ánh mắt Dạ Mệnh dừng trên Bách Lý Thiên Cơ, hắn chưa kịp lên tiếng thì Bách Lý Thiên Cơ đã mở miệng trước.

“Các chủ đại nhân, có chuyện này bần đạo cảm thấy cần phải nói trước với ngài một tiếng.”

“Chuyện gì?”

Bách Lý Thiên Cơ nhìn ra phía ngoài.

“Bần đạo vừa dự đoán thử một chút, cảm giác được Thiên Nguyên châu ở xa xa có linh khí lưu động, thiên tượng cũng có điều không đúng.”

“Vậy sao?”

Dạ Mệnh thấy hơi sửng sốt.

“Đúng vậy, bần đạo thấy có lẽ không lâu nữa bên trong Thiên Nguyên châu Cảnh sẽ xuất hiện một tòa đại bí cảnh.”

“Lại nói về tình huống bây giờ, bí cảnh này có phẩm cấp không thấp, ít nhất cũng ra dáng của một bí cảnh.”

Dạ Mệnh nghe vậy thì ánh mắt toát lên vẻ ngạc nhiên.

Hắn không hề biết gì về chuyện này cả. Đột nhiên Dạ Mệnh nhớ ra được gì đó.

Lúc trước hắn cũng có chút nghi ngờ, đường đường là đệ tử chân truyền của Chân Nguyên Tông, sao có thể từ Nguyên Đạo Châu xa xôi chạy đến đây chứ? Bây giờ nghĩ kỹ lại lại... rất có thể là đến vì tòa bí cảnh trong lời của Bách Lý Thiên Cơ.

Cái gọi là muốn mảnh đất Thiên Nguyên châu này, nói không chừng chẳng qua là vì muốn mượn cớ để đoạt được tòa bí cảnh kia thôi.

Dạ Mệnh nghĩ vậy, những nghi ngờ trước đó cũng đã có câu trả lời sáng tỏ.

Nhất là ban đầu Hàn Ngụy và tên Thánh Sứ kia nói về chuyện ba phần của cái gì đó, chắc ý là chỉ tòa bí cảnh sắp xuất thế ở Thiên Nguyên châu kia.

Đồng thời Dạ Mệnh cũng suy nghĩ kế sách tiếp theo, trong lòng hắn cũng có chút mong đợi.

Một tòa bí cảnh có thể khiến đại tông nhị phẩm và thánh địa nhất phẩm thèm muốn, sợ rằng không chỉ đơn giản là một tiểu thế giới thôi đâu!

Có điều sau đó cũng thuộc về hắn thôi.

“Ta biết rồi. Nếu ngươi có thể suy tính ra được tòa bí cảnh kia sẽ mở ra vào thời gian cụ thể nào thì đến báo với ta.”

Dạ Mệnh nhìn về phía Bách Lý Thiên Cơ.

“Vâng.”

Bách Lý Thiên Cơ gật đầu, cũng nói: “Bần đạo trước mắt sẽ đi đến Thiên Nguyên châu, dò xét thực địa một phen.”

“Được.”

Tay Bách Lý Thiên Cơ cầm quải trượng, ông ta gõ quải trượng để bước đi khiến mặt đất chấn động. Bách Lý Thiên Cơ như mây như sương, tan vào trong mây khói.

Dạ Mệnh xoay người lại, ánh mắt dừng giữa không trung mênh mông.

“Bây giờ chỉ chờ tỷ võ ở Tiên Huyền bắt đầu thôi.”

Cứ như vậy, một tháng trôi qua nhanh chóng như gió thoảng mây bay, chớp mắt đã đến tỷ võ trăm năm một lần ở Tiên Huyền.

Khu vực tỷ võ về cơ bản vẫn là ở Trung Thánh Thần châu.

Trung Thánh Thần châu xem như là nơi duy nhất trong năm đại châu sở hữu đồng thời hai tòa thánh địa nhất phẩm. Độ sầm uất đương nhiên cũng cao hơn bốn châu còn lại.

Dù sao thì Trung Thánh Thần Châu vẫn có sự khác biệt lớn so với bốn châu còn lại.

Nó không chỉ là nơi có diện tích đất lớn nhất giữa năm châu, mức độ nồng đậm của linh khí cũng là cao nhất. Còn một điểm nữa không giống bốn châu còn lại là tuy bốn châu kia gọi là châu, nhưng trong đó lại chia ra vô số châu lớn nhỏ nữa.

Điểm khác biệt lớn của Trung Thánh Thần châu là nơi đây có thổ địa thống nhất hoàn toàn. Khó có thể tưởng tượng được diện tích ở đây lớn đến mức nào.

Trung Thánh Thần châu, Thiên Nhân đảo.

Một tảng đá khổng lồ trôi dạt trên bầu trời.

Nói là tảng đá thì chi bằng nói là một đại lục nhỏ sẽ đúng hơn. Tảng này được gọi là đại lục của Thiên Nhân đảo.