Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 261: Chật vật tránh thoát (2)




Chẳng phải Vạn Tượng Yêu Quái Đại Trận sẽ có thể bao phủ toàn bộ Tiên Huyền đại lục ở trong đó? Những nơi ánh mắt có thể đạt được, đều sẽ bị Vạn Tượng Yêu Quái bao phủ.

Ngẫm lại tràng diện này, trông cực kỳ bi tráng!

Dạ Mệnh hơi bình phục tâm tình kích động một chút, sau đó nói: “Trước tiên xem tên tân Thánh Cảnh kia cuối cùng là có thực lực gì.”

Dạ Mệnh nói thầm, ánh mắt rơi vào phía trước.

Ý niệm hắn khẽ động, ánh sáng lóe lên.

Một bóng hình phong hoa tuyệt đại đi ra từ từ quang vựng.

“Bích Cơ bái kiến Các Chủ đại nhân.”

Lời nói nhỏ nhẹ giống như dư âm văng vẳng bên tai Dạ Mệnh.

Một nữ tử vóc người thon dài cao gầy, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt tuyệt thế, mặc thanh văn bạch y. Khiến cho ai nhìn lại liền không nhịn được cảm thán.

Cho dù là tiên tử trên trời thì cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi nhỉ?

[Tính danh: Bích Cơ]

[Thân phận: sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa của Huyết Sát Các]

[Tu vi: Thánh Cảnh cửu trọng thiên]

[Công pháp: Ngọc Nữ Tâm Pháp, Kiếm Phổ, Dao Trì Cửu Kiếm...]

[Giới thiệu vắn tắt: Đến từ thế giới huyền huyễn cao đẳng, kiếm thị tùy thân của Dao Trì Nữ Đế, kiếm pháp vô song, thực lực tuyệt đỉnh.]

“Nữ Đế... là Đại Đế sao, chậc chậc, có thể làm một vị kiếm thị tùy thân, sợ rằng thực lực còn hơn mạnh hơn Thánh Cảnh bát trọng thiên nhiều.”

Dạ Mệnh thầm nghĩ trong lòng.

“Sau này khi bản Các chủ không có ở đây, nhị châu Phúc Vân Châu giao cho ngươi chỉ huy.”

“Bích Cơ lĩnh mệnh.”

Bích Cơ hơi cúi đầu, hai cánh tay nhẵn nhụi trắng nõn chắp tay nói. Dạ Mệnh quay đầu, ánh mắt phía sang một phương hướng.

“Tính toán thời gian một chút, bọn hắn ở bên kia cũng sắp hoàn thành nhiệm vụ rồi.”

Vốn dĩ hắn chuẩn bị giao nhiệm vụ này cho Triệu Linh Hoàng làm.

Chỉ tiếc đối phương tu luyện hình như xuất hiện một số đường rẽ nhỏ, cho nên chỉ có thể đổi thành Thanh Khâu Trường Vũ.

Bên kia, khoé môi Nhâm Quán Phi chảy ra một chút máu, sắc mặt hắn tái nhợt, trong lòng sợ hãi nói: “Chết tiệt, người này ít nhất cũng có tu vi Bán Thánh Cảnh ngũ trọng thiên trở lên.”

“Ta dùng hết toàn lực, thậm chí ngay cả phạm vi trong vòng trăm thước quanh hắn đều không thể đến gần được!”

Hắn liếc mắt nhìn Thư Bích Nhu một cái.

Người Thư Bích Nhu đánh cùng là một nữ tử Bán Thánh Cảnh nhất trọng thiên.

Nhưng rõ ràng là thực lực song phương tương đương nhau.

Quả thực là nữ tử trang dung cực kỳ diễm lệ kia có nhiều lần đã ép Thư Bích Nhu tới gắt gao, căn bản khiến cho người khác có cảm giác tu vi song phương đều bị vây ở cùng cảnh giới.

Hắn còn định bảo Thư Bích Nhu mau chóng kết thúc chiến đấu, hỗ trợ mình một chút. Nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ là cũng không được.

“Phải tìm một cơ hội chạy trốn, bằng không, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị tên quái vật này giết chết.”

Ánh mắt Nhâm Quán Phi rơi vào Nguyệt Yến trước mắt, muốn nói trong lòng có bao nhiêu sợ hãi thì có bấy nhiêu. Đây hoàn toàn không phải nhân loại có khả năng đạt tới.

Không chỉ tránh thoát được công kích của hắn nhiều lần, hơn nữa mỗi lần đều là bộ dạng chẳng bao giờ sử dụng toàn lực. Trên mặt Nguyệt Yến lộ ra nụ cười nhạt, lúc này hai mắt hắn để lộ huyết quang đỏ thắm.

“Thật sự là huyết khí nồng nặc, đã lâu chưa từng nghe thấy khí tức mỹ vị như vậy.”

Nguyệt Yến cười ha hả nói.

“Cũng được, dù sao thì cũng không có người nào khác… chơi một chút vậy.”

Một cỗ khí tức bạo ngược đột nhiên mọc lên trên người Nguyệt Yến.

Cảm nhận được cỗ khí tức này, sắc mặt Nhâm Quán Phi cùng Thư Bích Nhu đều bỗng nhiên đại biến.

“Yêu tộc?”

Nhâm Quán Phi trực tiếp bị dọa đến mức nói chuyện không rõ. Làm sao ở đây lại xuất hiện Yêu tộc?

Tuy nhiên một giây kế tiếp, nghi hoặc này tràn ngập trong đầu hắn. Nội bộ Huyết Sát Các lại có Yêu tộc!

Hắn nhất định phải truyền chuyện này ra ngoài.

Nói không chừng là Yêu tộc phái gian tế tới Huyết Sát Các. Chỉ có điều khoảnh khắc trong lòng hắn nảy sinh ý nghĩ này, giọng nói của Nguyệt Yến khiến hắn bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại.

“Ngươi cảm thấy hôm nay ngươi có thể còn sống mà rời khỏi nơi này sao?”

“Chết tiệt!”

Nhâm Quán Phi quá mức sợ hãi, hai tay bấm quyết niệm thần chú.

“Hỏa Linh Chi Thuẫn.”

Quanh thân bốc lên từng trận liệt hỏa hừng hực, những liệt hỏa này đều hội tụ quanh thân Nhâm Quán Phi tạo thành một tấm chắn lửa, bảo hộ hắn ở bên trong.

Giây lát sau, thân hình Nguyệt Yến đã đi tới trước mặt Nhâm Quán Phi.

“Không được.”

Nguyệt Yến nhếch miệng cười, dĩ nhiên phía sau đã triển lộ ra một đôi cánh dơi màu máu đỏ.

Tay phải của hắn ta như mang theo ma lực, vậy mà lại nhìn thấy một tay xuyên qua hỏa thuẫn.

“Cái quỷ gì...”

Nhâm Quán Phi bất ngờ không kịp đề phòng, không nghĩ tới Nguyệt Yến vậy mà chỉ dựa vào một bàn tay phải đã có thể dễ dàng xuyên qua Hoả Linh Chi Thuẫn của hắn.

Không đợi hắn tiến hành bước tiếp theo để chống lại, trong chớp mắt cổ của hắn đã bị Nguyệt Yến bóp chặt.